Vô Thượng Thần Đế

Chương 3606: Hàng phục Phương Thiên Nhạc (2)

Mục Vân tiến lên một bước, trực tiếp cắn nuốt khí huyết cùng tu vi của Trần Vũ Thiên.
Sau khi hắn thăng cấp Thánh Nhân, hóa thân trở về cơ thể, thôn phệ huyết mạch càng cường đại hơn, hiện tại cắn nuốt tu vi khí huyết của Trần Vũ Thiên, nhất thời đạt được lợi ích thật lớn, khí tức nguyên lực trong cơ thể, điên cuồng tăng vọt.
Tuy rằng bên trong tu vi khí huyết của Trần Vũ Thiên, có rất nhiều tạp chất, nhưng Mục Vân còn có huyết mạch tịnh hóa, có thể tịnh hóa hết những tạp chất này, cuối cùng hắn thực tế hấp thu, là Trần Vũ Thiên khoảng hai thành thực lực.
Tu vi của người khác muốn tăng lên, cần khổ sở bế quan tu luyện, nhưng Mục Vân có thôn phệ huyết mạch, trực tiếp thôn phệ khí huyết tu vi của địch nhân, tu vi liên tiếp tăng lên, không cần ngồi héo khổ tu phiền toái như vậy.
Loảng xoảng...
Trần Vũ Thiên vừa chết, Lôi Hoàng đỉnh của hắn rơi xuống đất.
Mục Vân nhặt Lôi Hoàng Đỉnh lên, nhất thời cảm thấy một cỗ lôi đình khí tức tràn đầy.
- Lôi Hoàng đỉnh này uy lực thật lớn, nhưng đáng tiếc, cần hao phí tuổi thọ khống chế, cái giá quá lớn, trực tiếp đưa cho Quy Nhất là được.
Mục Vân hạ quyết tâm, Lôi Hoàng Đỉnh có hồng hoang cổ khí dồi dào, vừa lúc đưa cho Quy Nhất thôn phệ.
- Bản lĩnh của tiểu huynh đệ thật lợi hại, Phương mỗ bội phục.
Lúc này, Phương Thiên Nhạc từ trên mặt đất bò lên.
Hắn thoi thóp và bị thương nặng, nhưng không chết.
Một trang Địa Nguyên thư của hắn, trở nên ảm đạm vô quang, rơi xuống đất.
Thì ra hắn dựa vào Địa Nguyên Thư, may mắn nhặt được một cái mạng.
Cũng coi như Trần Vũ Thiên xui xẻo, vốn có thể một kiếm giết chết Phương Thiên Nhạc, nhưng Phương Thiên Nhạc có một trang Địa Nguyên thư, tránh thoát một kiếp.
Mục Vân mắt lạnh nhìn Phương Thiên Nhạc, vừa rồi Phương Thiên Nhạc còn đang uy hiếp đe dọa, nhưng hiện tại thái độ hoàn toàn thay đổi, trở nên phi thường khách khí.
Phương Thiên Nhạc cũng biết tình cảnh của mình rất nguy hiểm, bởi vì Mục Vân muốn giết hắn, hắn không tránh được. Hắn cũng rất thông minh, không còn bày ra danh tiếng công hội sát thủ nữa, mà vô cùng thành khẩn nói:
- Hôm nay tiểu huynh đệ cứu ta một mạng, Phương mỗ vô cùng cảm kích, về sau tiểu huynh đệ chính là bằng hữu của công hội sát thủ ta, có phân phó gì, cứ nói thẳng, Phương mỗ nhất định sẽ làm theo, nếu như không có việc gì, ta trước.
- Cáo từ.
Nói xong, Phương Thiên Nhạc muốn rời đi.
- Đứng lại!
Mục Vân cười lạnh một chút, gọi Phương Thiên Nhạc lại.
Phương Thiên Nhạc cười khổ, cả người run rẩy không ngừng, nói:
- Tiểu huynh đệ còn có cái gì phân phó?
Tro cốt Trần Vũ Thiên bày ra trước mặt, hắn sợ hãi không thôi, hiện tại hắn thân mang trọng thương, đã vô lực tác chiến, Mục Vân muốn giết hắn, đơn giản như bóp chết một con kiến.
- Tất cả mọi người đều người thông minh, ta cũng không nói nhảm nữa, làm thủ hạ của ta, sau này nghe hiệu lệnh của ta.
Mục Vân mỉm cười, hắn cũng không muốn giết người, chỉ cần Phương Thiên Nhạc chịu quy thuận hắn.
- Tiểu huynh đệ, cần gì phải làm khó người khác.
Phương Thiên Nhạc cười khổ, nhặt Địa Nguyên thư lên, cung kính đưa cho Mục Vân:
- Trang Địa Nguyên thư này, coi như là thù lao ta đưa cho ngươi, kính xin tiểu huynh đệ giơ cao đánh khẽ, thả ta rời đi, công hội sát thủ ta vô cùng cảm kích.
Mục Vân nói:
- Chê cười, ta giết ngươi, Địa Nguyên thư tự nhiên chính là của ta, không cần ngươi đưa, ngươi quỳ xuống cho ta.
Phương Thiên Nhạc vẻ mặt xám xịt, đầu gối cong lên, quỳ trên mặt đất.
Một cao thủ Thánh Nhân đại vị cảnh, cư nhiên hướng Thánh Nhân tiểu vị cảnh quỳ xuống, một màn này, thật sự kinh thế hãi tục.
- Ta lại hỏi ngươi một lần nữa, quy thuận ta, nếu không chết, ngươi chọn cái nào?
Mục Vân lạnh lùng nói.
Phương Thiên Nhạc cắn răng, nghĩ thầm:
- Chuyện cho tới bây giờ, cũng đành phải quy thuận hắn trước, chờ ta khôi phục thực lực, lại phản sát hắn không muộn.
Nghĩ tới đây, Phương Thiên Nhạc dập đầu nói:
- Tôn chủ ở trên, tiểu nhân nguyện ý quy thuận.
- Rất tốt.
Mục Vân mỉm cười, trực tiếp ký kết sinh tử ám ấn.
Phương Thiên Nhạc cả kinh, cảm thấy huyết mạch tính mạng của mình đã sinh ra một cỗ liên hệ đặc thù cùng Mục Vân.
- Đây là cái gì?
Cả người Phương Thiên Nhạc phát run, cảm giác đại sự không ổn.
- Cái này gọi là sinh tử ám ấn, ta đã ký kết sinh tử ám ấn, từ nay về sau, nếu ta xảy ra chuyện, ngươi cũng sẽ chết theo, nhưng ngươi chết, ta một chút tổn thất cũng không có.
Mục Vân cười nói.
Nghe vậy, Phương Thiên Nhạc thiếu chút nữa muốn hỏng mất, suy sụp ngồi trên mặt đất.
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi chịu nghe lời, ta sẽ không bạc đãi ngươi.
Mục Vân xuất ra Thiên Nguyên Kính, một tia ánh sáng ôn hòa chiếu lên người Phương Thiên Nhạc.
- Thiên Đạo Thất Pháp, tẩm bổ vạn vật.
Dưới sự chiếu rọi của Thiên Nguyên Kính, thương thế trên người Phương Thiên Nhạc dần dần khôi phục.
Thiên đạo thất pháp, Tổn Bổ Sinh Sát Dưỡng Diệt Chiêu, một chữ ‘dưỡng’, chính là bí pháp tẩm bổ, có thể tẩm bổ huyết mạch thân thể, cũng có thể dưỡng thương, có hiệu quả chữa thương phi thường cường đại.
Vết thương của Phương Thiên Nhạc khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
- Ta đã nghe qua uy danh của Thiên Nguyên Kính, nhưng không thể tưởng được thì ra Thiên Nguyên Kính lợi hại như vậy.
Phương Thiên Nhạc kinh hỉ giao nhau, dưới sự trị liệu của Thiên Nguyên Kính, thương thế của hắn rất nhanh đã khỏi hẳn.
Mục Vân nói:
- Đệ tử chân truyền của Bách Luyện sơn trang, Bạch Trần, cũng đã quy thuận ta. Ngươi yên tâm, đi theo ta, tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.
Phương Thiên Nhạc kinh hãi nói:
- Cái gì, Bạch Trần cũng quy thuận ngươi?
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Ngươi là người thông minh, ta tin tưởng ngươi sẽ không ngu xuẩn.
- Vâng, tôn chủ, ở trên, xin nhận tiểu nhân bái lạy.
Phương Thiên Nhạc cúi xuống đất, dập đầu quỳ lạy, lần này thật tâm quy thuận, không có chút giả dối nào.
Hắn cũng không có khả năng giả dối.
Hiện tại chỉ có thể lựa chọn tin tưởng tiềm lực của Mục Vân, chỉ cần đi theo Mục Vân, về sau khẳng định có thể tung bay.
- Ngươi dẫn ta trở về công hội sát thủ, tôi cần chỗ nghỉ ngơi.
Mục Vân cắn nuốt tu vi khí huyết của Trần Vũ Thiên, cần điều dưỡng sinh tức mới có thể triệt để dung hợp.
Hơn nữa, Mục Vân cũng muốn nghiên cứu thêm một chút Lôi Hoàng Đỉnh của Trần Vũ Thiên.
Đi tới Tam Nguyên Giới lâu như vậy, Mục Vân thủy chung phiêu bạt khắp nơi, hiện tại, hắn muốn một chỗ, làm cứ điểm, điều dưỡng tu luyện.
Nếu Phương Thiên Nhạc là tiểu thủ lĩnh công hội sát thủ, Mục Vân cũng không khách khí, trực tiếp gọi Phương Thiên Nhạc dẫn đường.
- Vâng, tôn chủ!
Phương Thiên Nhạc cung kính, mang theo Mục Vân bay về phía nơi đóng quân của công hội sát thủ.
Một trang Địa Nguyên thư của hắn, tự nhiên cũng rơi vào trong tay Mục Vân.
Bây giờ Mục Vân có ba trang nguyên thư, lần lượt là dung nham, đầm lầy, tuyết địa.
- Nếu như có thể thu thập hoàn chỉnh toàn bộ mười tám trang Địa Nguyên Thư, vậy thì tốt rồi.
Mục Vân âm thầm nghĩ, chợt cười khổ, ý nghĩ này tuy rằng tốt đẹp, nhưng không thực tế, mười tám trang Địa Nguyên Thư phân tán khắp Tam Nguyên giới, muốn tập toàn bộ, nói dễ dàng như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận