Vô Thượng Thần Đế

Chương 3607: Tàn tích thượng cổ (1)

Linh Kiếm Hồ, nơi đóng quân của công hội sát thủ, nằm ở vùng hẻo lánh bắc cương Tam Nguyên giới, người bình thường căn bản không biết có một chỗ như vậy, nếu như không phải Phương Thiên Nhạc dẫn đường, Mục Vân cũng không biết.
Công hội sát thủ có Thiên, Địa, Huyền, Hoàng tứ đại doanh, Phương Thiên Nhạc là thủ lĩnh Hoàng Tử Doanh, được xưng là sát thủ số một chữ Hoàng, ở Nam Hồ cung.
Mục Vân đi theo Phương Thiên Nhạc, đi tới Nam Hồ cung, cũng nhận một bộ trang phục của sát thủ sơ cấp, hiện tại thân phận của hắn là sát thủ sơ cấp dưới tay Phương Thiên Nhạc.
Mục Vân thả Bạch Trần ra, để Bạch Trần gia nhập công hội sát thủ.
Hắn cùng Bạch Trần ở Nam Hồ cung, nơi này linh khí có chút dư thừa, sơn thủy linh tú, là một phúc địa tu luyện.
Mục Vân bôn ba phiêu bạt lâu như vậy, hiện tại rốt cục có thể ổn định cuộc sống.
Hắn muốn gọi Quy Nhất đi ra, nhưng không có đáp lại, Quy Nhất còn đang thôn phệ Ngũ Long Luân.
- Ai, Quy Nhất, ngươi sao còn chưa xong, ta có thứ tốt tặng cho ngươi.
Mục Vân thở dài một tiếng, lấy ra Lôi Hoàng Đỉnh.
Trên Lôi Hoàng đỉnh khảm nạm một viên Cổ Lôi Ngọc, cổ khí hồng hoang bàng bạc, từng đợt tràn ngập ra, còn có khí tức lôi đình hoành tráng, cũng đang cuồn sóng.
- Tòa Lôi Hoàng đỉnh này, lôi đình mênh mông, dùng để phụ tá tu luyện, cũng không tệ.
Trong lòng Mục Vân vừa động, trực tiếp nhảy vào trong Lôi Hoàng đỉnh, khí tức lôi đình chung quanh, điên cuồng nổ tung, không ngừng đánh sâu vào thân thể hắn.
Mục Vân nhe răng, thoáng chốc, cảm thấy một cỗ tê liệt cùng đau đớn, nhưng hắn cắn răng nhịn xuống, dưới lôi điện của Lôi Hoàng đỉnh trùng kích, không ngừng rèn luyện thân thể của mình.
- Thất Kiếp Trảm Long Quyết.
- Nhất kiếp phong, Hắc Long phong tai.
- Nhị Kiếp Lôi, Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm.
- Tam Kiếp Thủy, Thủy Nguyệt huyễn thân.
......
Mục Vân yên lặng tu luyện, trực tiếp hấp thu khí tức lôi đình chung quanh, dùng để tu luyện Thất Kiếp Trảm Long Quyết.
Thất Kiếp Trảm Long Quyết, đây là thượng cổ thánh quyết bí truyền của Ngọc Thiềm Trai, uy lực phi thường khủng bố, chỉ riêng chiêu thứ nhất, Hắc Long Phong Tai, đã có thể bộc phát ra long lốc xoáy ngập trời, tiêu diệt chư thiên vạn vật.
Mà chiêu thứ hai của Thất Kiếp Trảm Long Quyết, tên Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm.
Mục Vân không ngừng hấp thu khí tức của Lôi Hoàng đỉnh, lôi đình bán nguyệt trảm đủ loại diệu pháp, hắn yên lặng cảm ngộ.
Bảy ngày sau, Mục Vân hoàn toàn nắm giữ bí ẩn lôi đình bán nguyệt trảm.
Trong bảy ngày này, không ai đến làm phiền hắn.
Và tại thời điểm này, có người ở bên ngoài gõ cửa.
- Tôn chủ, tin tức tốt!
Đó là âm thanh của Bạch Trần.
Mục Vân mở cửa, nhìn thấy Bạch Trần đứng ở bên ngoài, mặc một bộ trang phục sát thủ, vẻ mặt vui sướng.
- Tin tốt gì?
Mục Vân hỏi.
- Ta nhận được tin tức, nhiệm vụ mới nhất trong công hội ban bố đã bị Hoàng Tự Doanh chúng ta cướp được, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này thì có thể nhận được phần thưởng kim tinh thiết ngọc! Bạch Trần hỉ nói.
- Kim Tinh Thiết Ngọc?
Trong lòng Mục Vân khẽ động, lúc trước hắn cũng nghe Bạch Trần nói qua, Kim Tinh Thiết Ngọc là tài liệu luyện khí cực kỳ trân quý, có thể cường hóa thăng cấp trang bị.
Ngay cả bảo khố Thiên Độc cổ tháp cũng không có loại tài liệu như Kim Tinh Thiết Ngọc, có thể tưởng tượng được có bao nhiêu hiếm thấy.
Kim Tinh Thiết Ngọc, sản xuất từ phế tích thượng cổ, mà dị thú trong phế tích thượng cổ hoành hành, hung hiểm trùng trùng điệp điệp, đi vào dò bảo quá nguy hiểm, mà hiện tại, Bạch Trần nói chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì có thể đạt được phần thưởng kim tinh thiết ngọc, đương nhiên an toàn hơn nhiều so với đi thượng cổ phế tích thám hiểm.
Chỉ cần lấy được kim tinh thiết ngọc, bảy thanh phi kiếm trong thất tinh kiếm tráp có thể cường hóa thăng cấp, biến thành nhất phẩm thánh khí.
- Nội dung cụ thể của nhiệm vụ là gì?
Tài liệu luyện khí trân quý như Kim Tinh Thiết Ngọc, Mục Vân cũng rất có hứng thú.
- Đi Đê Ngữ sâm lâm, chém giết thủ lĩnh bộ lạc Hắc Nhĩ, Đại Vu Bà.
- Bạch Trần đáp.
- Đê Ngữ sâm lâm, cái này… Đây hình như là lãnh địa của Cửu Vĩ Miêu tộc.
Thần sắc Mục Vân khẽ động, các bộ lạc lớn của Cửu Vĩ Miêu tộc đều ở trong Đê Ngữ sâm lâm.
Bạch Trần nói:
- Người ủy thác nhiệm vụ tên Miêu Tuyên Nghi, nữ tử này là phông chữ của Nhân Nguyên bút chuyển thế, kiếp trước là một chữ ‘Cải’, nàng quyết tâm thay đổi cục diện Cửu Vĩ Miêu tộc bị người khi dễ, cho nên chung quanh chiêu binh mãi mã, mưu đồ thống nhất, cũng sáng lập Thiên Miêu quân, chinh chiến chung quanh, trong khoảng thời gian này có thể nói là thanh thế lớn mạnh như trẻ tre, cơ hồ thống nhất tất cả bộ lạc, chỉ thiếu bộ lạc Tai Đen (Hắc Nhỉ) cuối cùng.
Dừng một chút, Bạch Trần có chút nghi hoặc, nói:
- Cũng không biết nàng lấy tiền từ đâu ra, cư nhiên có thể nuôi được binh mã, hiện tại nàng đã thành đại khí, lại tiêu diệt Hắc Nhĩ bộ lạc, có thể thống nhất toàn tộc, nhưng Đại Vu Bà của bộ lạc tai đen quả thực lợi hại, nàng cũng đánh không lại, cho nên ủy thác chúng ta, ra tay giết người.
Nghe Bạch Trần nói, Mục Vân ngây ngẩn cả người, cho rằng mình nghe lầm, hỏi:
- Khách hàng của nhiệm vụ, là ai?
Bạch Trần nói:
- Gọi là Miêu Tuyên Nghi, hiện tại nàng là thống lĩnh của Thiên Miêu quân, ngay cả Cửu Đỉnh thương hành cũng muốn mượn sức nàng, bên ngoài giới xưng nàng là Thiên Miêu nữ hoàng.
- Thiên Miêu Nữ Hoàng...
Mục Vân khiếp sợ, không thể tưởng tượng được mèo con xinh đẹp nghịch ngợm ngày xưa hiện tại được người ta tôn xưng là nữ hoàng.
Hắn cúi đầu nhìn ngón tay, trên đầu ngón tay hắn, còn quấn quanh một sợi tóc của Miêu Tuyên Nghi.
- Tôn chủ...
Bạch Trần nhìn thấy Mục Vân lộ ra thần sắc khác thường, có chút nghi hoặc, hắn cũng không biết quan hệ giữa Mục Vân và Miêu Tuyên Nghi.
Mục Vân dở khóc dở cười, không thể tưởng tượng được con mèo con kia có chí hướng lớn như vậy, còn trở thành nữ hoàng.
- Nhiệm vụ này, chúng ta nhận.
Mục Vân suy nghĩ một chút, nếu nhiệm vụ do Miêu Tuyên Nghi ủy thác, vậy thì giúp nàng một lần, dù sao cũng sẽ không chịu thiệt, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể lấy được một khối kim tinh thiết ngọc.
- Được, nhưng hai người chúng ta, chỉ có thể đi một người.
Bạch Trần nói.
- Tại sao?
Mục Vân nhíu nhíu mày.
- Phương Thiên Nhạc đại nhân gửi tín hiệu cầu cứu, hắn bị nhốt ở phế tích thượng cổ, chúng ta phải mang viện binh đi cứu người, nếu không thì hắn không chịu nổi.
Bạch Trần nói.
- Hắn đi phế tích thượng cổ?
Mục Vân hơi cả kinh, trong khoảng thời gian này hắn đang tu luyện Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm, không biết chuyện bên ngoài.
Bạch Trần nói:
- Ừm, phế tích thượng cổ có ba trang Địa Nguyên thư xuất thế, một trang là 'Tuyết Địa', hiện tại rơi vào trong tay tôn chủ ngươi, còn có một trang là 'Sông ngòi', đã sớm bị Cửu Đỉnh Thương Hành thu mua, trước mắt ở trong tay Dương Đỉnh Thiên, còn có một trang, chính là 'Rừng Rậm', đây là trang lợi hại nhất, trước mắt còn chưa có ai tìm thấy nó.
- Rừng rậm...
Trong lòng Mục Vân khẽ động, hắn có một tấm bản đồ, cướp đoạt được từ trên thi thể Đoàn Thiên Nhai, trên bản đồ, ghi lại vị trí của trang sách ‘rừng rậm’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận