Vô Thượng Thần Đế

Chương 3614: Hắc Hổ bang

- Thế giới tuyết, mở!
Trong lúc nguy cấp, Mục Vân lại lấy ra một tấm Địa Nguyên thư, trên trang sách viết hai chữ - Tuyết Địa.
Trang Địa Nguyên thư này, là lúc trước Phương Thiên Nhạc cho hắn, hiện tại linh khí đã khôi phục, từng mảnh bông tuyết, từ trong trang sách bay ra, bay múa trên không trung, tản mát ra hàn khí lạnh lẽo.
Trong nháy mắt, cả thiên địa đều biến thành thế giới băng tuyết.
Hô...
Tuyết rơi dày, Thiết Bối Nghĩ bị hàn khí tập kích, trực tiếp biến thành một tảng băng điêu, phanh một tiếng, hung hăng từ trên không trung rơi xuống, ngã trên mặt đất.
Mục Vân vận công chấn động, chấn ra toàn bộ độc kiến trên người, sau đó xách kiếm bay vút lên, thẳng hướng Thiết Bối Nghĩ chém tới.
Giờ phút này Thiết Bối Nghĩ đã biến thành băng điêu, cả người không thể động đậy.
Uy lực của Địa Nguyên Thư phi thường cường hãn, sau khi thế giới tuyết trải ra, hàn khí chung quanh nồng đậm vô cùng, đủ để đông chết người.
Dưới hàn khí kịch liệt bao phủ như thế, Thiết Bối Nghĩ hoàn toàn là một khối băng điêu, ngay cả động cũng không nhúc nhích được.
Trong đôi mắt đỏ như máu của Thiết Bối Nghĩ tràn ngập lửa giận, nó phẫn nộ giãy dụa, muốn thoát thân ra, trên người bao trùm khối băng, ca lạt rung động, xuất hiện vết nứt giống như mạng nhện.
Nhưng thế giới tuyết của Địa Nguyên Thư, hàn khí thật sự quá nồng đậm, xung quanh tuyết rơi dày đặc, băng sương lạnh lẽo, trực tiếp bổ sung vết nứt, Thiết Bối Nghĩ như thế nào cũng không ra được.
Mục Vân chém tới một kiếm, mắt thấy có thể chém chết Thiết Bối Nghĩ.
Nhưng đúng lúc này, khóe miệng Thiết Bối Nghĩ bỗng nhiên chảy ra nọc độc màu xanh biếc, những nọc độc này mang theo lực axit thực mãnh liệt, lại mài mòn toàn bộ khối băng tan biến.
Soạt...
Thiết Bối Nghĩ tan băng, lập tức thoát thân chạy ra ngoài.
Mục Vân hơi cả kinh, con Thiết Bối Nghĩ này không hổ là dị thú thượng cổ, đến thế rồi còn có thể đào thoát.
- Tinh Bạo Khí Lưu Trảm.
Mục Vân lấy lại bình tĩnh, vẫn như cũ chém một kiếm ra ngoài, kiếm khí tuyệt trảm như Ngân Hà, hung hăng bổ vào thân thể Thiết Bối Nghĩ.
Tranh...
Một trận tiếng kêu thanh thúy vang lên, Thiết Bối Nghĩ không tổn hao gì, thiết giáp xác trên lưng nó có lực phòng ngự phi thường cường hãn, Mục Vân chém xuống một kiếm, chỉ chém ra một đạo vết trắng nhạt.
Mục Vân hít một hơi khí lạnh, phải biết rằng, Tinh Bạo Khí Lưu Trảm của hắn đã tiến giai thành nhất phẩm thánh quyết, coi như là một ngọn núi, cũng có thể bổ ra, nhưng cư nhiên còn không phá được phòng ngự của Thiết Bối Nghĩ.
- Súc sinh này, có chút lợi hại a.
Mục Vân nắm trường kiếm, lúc này Thiết Bối Nghĩ đã xông tới, cẳng tay như thiết tiễn, hung hăng hướng Mục Vân giết tới.
Mục Vân hít sâu một hơi, vung tay lên, bảy thanh phi kiếm nhảy múa trên không, hợp thành một thể, hóa thành một thanh thất tinh thánh kiếm khổng lồ.
Ầm ầm...
Trong thiên địa, bỗng nhiên vang lên tiếng sấm, trên thất tinh thánh kiếm, cũng là toát ra tia chớp màu tím, giống như long xà, bùm bùm rung động.
Khí tức lôi đình vô cùng vô tận, từ trên chín tầng trời hàng lâm xuống, rơi vào thất tinh thánh kiếm, toàn bộ thanh kiếm lôi quang mênh mông, chiếu sáng toàn bộ bầu trời.
- Nhị Kiếp Lôi, Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm.
Mục Vân hét lớn một tiếng, vung kiếm lăng không chém giết xuống, khí tức lôi điện cuồng bạo, giống như cuồng ma loạn vũ, ở trong gió tuyết cuồn cuộn rung động, lộ ra khí tức khủng bố.
Một đạo kiếm khí hình bán nguyệt, xen lẫn lôi mang màu tím vàng, hung hăng chém xuống.
Đây là chiêu thứ hai của Thất Kiếp Trảm Long Quyết, Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm, Mục Vân dựa vào Lôi Hoàng đỉnh, đã luyện thành một chiêu này, giờ phút này thi triển ra, vẫn có uy thế của thiên địa phong lôi, khí thế vô cùng mênh mông.
Đôi mắt Thiết Bối Kiến trấn định, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, tiếp tục đánh về phía trước, nhìn bộ dáng của nó, hiển nhiên là cho rằng dựa vào thiết giáp xác, có thể ngăn trở Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm.
Xẹt xẹt...
Bán Nguyệt kiếm khí hung hăng bổ xuống, trực tiếp đem thiết giáp xác của Thiết Bối Nghĩ bổ ra, sau đó lấy thế lôi đình vạn quân, một kiếm chặn ngang chặt đứt Thiết Bối Nghĩ.
Thiết Bối Nghĩ phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, rõ ràng không nghĩ tới Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm hung mãnh như vậy, không chỉ phá vỡ thiết giáp xác của nó, còn đem nó chặn ngang chặt đứt.
Máu tươi màu xanh lá cây chảy ra.
Thiết Bối Nghĩ lăn lộn co giật trên mặt đất, còn đang kêu thảm thiết.
Mục Vân xuất ra Địa Nguyên thư, mở ra thế giới dung nham, dung nham nóng bỏng chảy ra, thiêu thân thể Thiết Bối Nghĩ thành tro tàn tại chỗ.
Mục Vân thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giết chết con súc sinh này, không hổ là dị thú thượng cổ, quả thực hung hãn, nếu như không phải hắn luyện thành Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm, chỉ sợ không dễ dàng giết chết như vậy.
Sau khi Thiết Bối Nghĩ chết, trong tro tàn của thi thể nó, đột nhiên xuất hiện một viên tròn màu máu.
- Ôi, đó là cái gì?
Mục Vân hơi cả kinh, nhặt hạt châu lên, cảm thấy hạt châu này, có khí tức nguyên lực dồi dào, hơn nữa còn hỗn hợp khí huyết tinh hoa của yêu thú.
- Đây là Nguyên Châu sao? Sao lại có màu đỏ?
Mục Vân nghi hoặc một trận, hắn còn chưa từng thấy qua nguyên châu màu đỏ.
Hắn thả Bạch Trần cùng Phương Thiên Nhạc ra, hai người nhìn thấy chung quanh trống rỗng, Thiết Bối Nghĩ cũng không thấy đâu, hỏi:
- Tôn chủ, con Thiết Bối Nghĩ kia đâu?
- Ta đã giết con Thiết Bối Nghĩ đó, sau khi nó chết, rơi ra một hạt châu như vậy.
Mục Vân mở bàn tay ra, hạt châu màu đỏ như máu kia, ngay trong lòng bàn tay hắn, tản mát ra từng cỗ khí huyết tinh hoa nồng đậm.
- Ai ai, đây là Huyết Nguyên Châu.
Bạch Trần vừa nhìn thấy hạt châu này, nhất thời lộ ra thần sắc kích động.
- Huyết Nguyên Châu là cái gì?
Mục Vân nghi hoặc hỏi, hắn còn chưa từng nghe qua Huyết Nguyên Châu gì.
Bạch Trần nói:
- Huyết Nguyên Châu, ngoại trừ thiên Địa Nguyên lực khí tức ra, còn ẩn chứa cực kỳ khí huyết yêu thú dư thừa, loại hạt này phi thường hiếm thấy, là tài liệu luyện khí rất tốt.
- Vật liệu luyện khí? Huyết Nguyên Châu này có thể lấy ra luyện chế trang bị?
- Không phải, đây là dùng như tài liệu quán ma.
Bạch Trần chậm rãi giải thích:
- Quán Ma, là một loại thủ pháp luyện khí cao thâm, đã thất truyền thật lâu, cái gọi là Quán Ma, chính là rót Huyết Nguyên Châu vào trong trang bị, từ đó sinh ra phù văn đặc thù, phù văn có sáu loại thuộc tính, đều có thể tăng lên thực lực của người cầm, toàn bộ Tam Nguyên giới, có trang bị được Quán Ma thuộc tính, chỉ có năm thanh, chính là năm đại ma khí trong truyền thuyết.
- Chỉ có năm cái? Làm thế nào ít như vậy?
Mục Vân kinh ngạc một trận, thì ra Quán Ma thuộc tính hiếm thấy như vậy, phóng mắt nhìn toàn bộ Tam Nguyên giới, cũng chỉ có năm kiện mà thôi.
- Không có biện pháp, thủ pháp quán ma, sớm đã thất truyền, cho nên cho dù lấy được Huyết Nguyên Châu, cũng không ai biết quán ma.
Bạch Trần thở dài một tiếng.
- Nói như vậy, ngươi cũng không biết quán ma?
Mục Vân nói.
Bạch Trần cười khổ một chút, lắc đầu, nếu mà hắn sẽ quán ma, trang chủ đại vị của Bách Luyện sơn trang, đã sớm là của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận