Vô Thượng Thần Đế

Chương 3641: Ta là người của Thiên Miêu Nữ Hoàng

Một thân ảnh từ ngoài đại điện bay tới, chính là Bạch Cô Thành.
- Bạch Cô Thành, là ngươi.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, không ngờ Bạch Cô Thành lại đi mà trở về.
- Mục Vân, Thiên Thương phù văn là của ta, mang cho ta đi.
Bạch Cô Thành vung chân ra, chọc thẳng vào mắt phải Mục Vân, muốn móc tròng mắt Mục Vân ra.
Trên tròng mắt Mục Vân, in một chữ ‘Chết’ thật lớn, giờ phút này hơi lóe ra ngân quang, từng cỗ khí tức nguyền rủa lão hóa tràn ngập ra.
- Thiên Thương phù văn ở trong tay ta, ta xem ngươi như thế nào đánh với ta.
Trong ánh mắt Mục Vân sát khí lộ ra, khí tức nguyền rủa từng tầng gào thét mà ra, cho dù Bạch Cô Thành là cao thủ cực vị cảnh, nhưng dưới cỗ nguyền rủa trấn áp này, cũng phải hết dầu tắt đèn khô.
Nhưng Bạch Cô Thành nhìn thấy khí tức nguyền rủa vọt tới, cũng không kinh hoảng, nói:
- Nguyền rủa của ngươi có lợi hại đến đâu, cũng không thương tổn được khôi lỗi của ta.
Hắn vung tay lên, hai con khôi lỗi cơ quan xuất hiện.
- Khôi lỗi?
Mục Vân hơi cả kinh, chỉ cảm thấy trên người hai con khôi lỗi kia toát ra khí tức cực kỳ cường hãn, nguyền rủa lão hóa lan tràn qua, cũng không tạo thành thương tổn gì đối với khôi lỗi.
- Tứ đại trưởng lão Bách luyện sơn trang ta đều có bí pháp luyện khí độc bộ thiên hạ, bí pháp của ta, chính là khôi lỗi, khôi lỗi ta luyện chế ra, thiên hạ vô song, hôm nay để cho ngươi nhìn, khôi lỗi thuật của ta lợi hại.
Bạch Cô Thành chỉ đếm trên đầu ngón tay, từng cỗ linh khí đánh lên người khôi lỗi, hai đầu khôi lỗi cơ quan bộc phát ra sát khí đằng đằng, cổ tay ‘cồng chiêng’ một tiếng, toát ra lưỡi đao, giết tới Mục Vân.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, hắn cũng từng nghe qua tứ đại trưởng lão của Bách Luyện sơn trang, đều có bí pháp luyện khí độc đáo, giống như Bạch Cô Thành nắm giữ pháp môn luyện chế khôi lỗi, hắn luyện chế ra khôi lỗi, phóng mắt nhìn toàn bộ Tam Nguyên giới, đều tồn tại lợi hại nhất.
Bạch Cô Thành kéo dài khoảng cách với Mục Vân, tránh bị nguyền rủa tập kích, mười ngón tay duỗi ra, ngưng khí thành tơ, cách không khống chế khôi lỗi cơ quan.
Nhược điểm nguyền rủa lộ ra, chính là có phạm vi hạn chế, một khi địch nhân vượt ra ngoài phạm vi, nguyền rủa sẽ không có bất kỳ tác dụng gì.
- Khôi lỗi cơ quan của ta, vỏ ngoài dùng tiên thiên linh mộc đặc sản của phế tích thượng cổ chú tạo, hạch tâm là tinh hạch của dị thú thượng cổ, lại dùng các loại ma huyết linh thủy rèn luyện, trong thiên hạ, người có thể bức ta sử ra khôi lỗi, rất ít ỏi.
Bạch Cô Thành chỉ búng lên, tốc độ của hai đầu khôi lỗi cơ quan bỗng nhiên tăng lên, giống như quỷ mị, một trước một sau chém giết Mục Vân.
Loại khôi lỗi cơ quan này, là dùng tiên thiên linh mộc chế tạo, cũng không sợ nguyền rủa trùng kích, cho dù gặp phải Thiên Thương phù văn nguyền rủa, ít nhất cũng có thể ngăn cản một nén hương thời gian.
Nhưng sinh tử chi chiến, thắng bại trong nháy mắt, thời gian lưu lại cho Mục Vân cũng không nhiều.
Xoát!
Mục Vân trực tiếp di động trong nháy mắt, tránh thoát khôi lỗi tập kích.
Nhưng thân hình của hắn trong nháy mắt lần nữa xuất hiện, một con khôi lỗi lập tức giết tới, giống như có thể dự đoán được vị trí của hắn.
- Khôi lỗi cơ quan của ta, sớm đã tập trung khí cơ ngươi, ngươi cho dù trốn đến chân trời góc biển, cũng không thoát khỏi đuổi giết của ta.
Bạch Cô Thành mỉm cười, bộ dáng nắm chắc phần thắng.
Keng!
Mục Vân giơ Xích Linh Thương lên, ngăn trở cơ quan khôi lỗi tập kích.
Đao thương giao kích, Mục Vân nhất thời cảm thấy một cỗ lực đạo thật lớn truyền tới, khí huyết trong cơ thể cũng bốc lên theo.
- Khôi lỗi này, có chút tà môn.
Mục Vân lắc lắc cánh tay có chút tê liệt, lực đạo của hai con khôi lỗi cơ quan này đều phi thường lớn, bởi vì hạch tâm là dùng tinh hạch của dị thú thượng cổ chế tạo, cho nên có được vũ lực của dị thú thượng cổ, phi thường cường hãn.
- Ha ha ha, Mục Vân, ta cho ngươi một con đường sống, ngươi đào tròng mắt ra, giao Thiên Thương phù văn cho ta, ta sẽ buông tha cho ngươi.
Bạch Cô Thành cười rộ lên.
Khôi lỗi cơ quan của hắn, có được man lực của dị thú thượng cổ, nhưng hết lần này tới lần khác thân hình như bay, phiêu vũ xoay tròn, giống như quỷ mị, cho dù cao thủ Đại Thánh đối phó, đều phải phi thường cẩn thận, đừng nói Mục Vân loại Thánh Nhân trung vị cảnh này.
- Nằm mơ!
Mục Vân lạnh lùng cười, khôi lỗi cơ quan này tuy lợi hại, nhưng cũng có nhược điểm trí mạng, hắn đã phát hiện.
- Tước Thần Phiến, mở.
Mục Vân hét lớn một tiếng, tế xuất Tước Thần Phiến, Tước Thần Phiến giống như khổng tước mở đuôi, ở phía sau hắn triển khai, một cỗ khí tức hỏa diễm mênh mông cũng theo đó tràn ngập mà ra.
- Khôi lỗi cơ quan ngươi không sợ nguyền rủa, thế có sợ lửa không?
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung ra, Bất Tử Thần Hỏa nổ tung khí tức ngập trời, xen lẫn viêm ngục, hung hăng giết tới hai con khôi lỗi cơ quan.
- Hỏa?
Bạch Cô Thành ngẩn người, khôi lỗi cơ quan của hắn, mặc dù do gỗ làm ra, nhưng đó là tiên thiên linh mộc, tự nhiên không sợ hỏa diễm bình thường.
Nhưng hỏa diễm Mục Vân phóng thích ra lại là màu đen quỷ dị.
- Khôi lỗi của ta, ngay cả Thiên Thương phù văn cũng không sợ, chẳng lẽ còn sợ một chút ngọn lửa nhỏ của ngươi?
Bạch Cô Thành hừ lạnh một tiếng, tuy rằng cảm thấy hắc hỏa của Mục Vân có chút cổ quái, nhưng hắn cũng không sợ hãi, vẫn khống chế khôi lỗi cơ quan như cũ, hung hăng hướng Mục Vân giết tới.
Mục Vân vung tay lên, Bất Tử Thần Hỏa rơi vào trên người khôi lỗi cơ quan.
Bạch Cô Thành rót nguyên lực khí tức trong cơ thể vào khôi lỗi cơ quan, muốn tiêu diệt hỏa diễm.
Nhưng những ngọn lửa màu đen này, giống như một con giòi, hung hăng quấn lấy khôi lỗi, không có dấu hiệu dập tắt.
Trong chớp mắt, hắc hỏa liền điên cuồng thiêu đốt, trực tiếp phủ đầy toàn bộ thân thể khôi lỗi, bùm bùm phát ra tiếng nổ, dưới sự thiêu đốt của Bất Tử Thần Hỏa, hai đầu khôi lỗi cơ quan của Bạch Cô Thành, rất nhanh trở thành than cốc.
- Không tốt!
Bạch Cô Thành kinh hãi thất sắc, muốn thu hồi khôi lỗi lại, nhưng đã muộn.
Hiện tại khôi lỗi cơ quan của hắn, đã hoàn toàn biến thành than cốc.
Hắn cùng khôi lỗi huyết mạch tương thông, khôi lỗi bị hủy diệt, hắn cũng bị thương nặng.
- Phốc phốc!
Bạch Cô Thành há mồm phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, lộ ra một tia sợ hãi, run rẩy nói:
- Ngọn lửa này của ngươi là lửa gì? Chẳng lẽ, đây là Bất Tử Hỏa của Cửu U Chu Tước tộc?
Bạch Cô Thành kiến thức kinh nghiệm thâm hậu, giờ phút này cũng nhận ra lai lịch của bất tử thần hỏa.
- Hiện tại mới tỉnh ngộ, quá muộn, chết cho ta đi.
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, từng dây leo độc, giống như mãng xà lao ra, trực tiếp quấn lấy Bạch Cô Thành.
- Đừng giết ta, có chuyện gì thì hảo hảo nói chuyện!
Bạch Cô Thành thấy thế không ổn, cuống quít cầu xin tha thứ.
Mục Vân không nói một lời, trang Địa Nguyên thư mở ra, trên đại điện trải đầy cỏ xanh, mấy cây hoa ăn thịt người phá đất mà ra, mở ra miệng to như chậu máu, muốn nuốt Bạch Cô Thành vào.
Bạch Cô Thành cuống quít nói:
- Đừng giết ta, ta là bằng hữu của Thiên Miêu Nữ Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận