Vô Thượng Thần Đế

Chương 3673: Cửu Đầu Xà (2)

Lão nhân thở dài nói:
- Ta là Hàn Bách, trúng cứu cực nguyền rủa của Hạo Thiên Đại Thánh, bị đánh thành một bức họa, miễn cưỡng kéo dài hơi tàn, cũng không sống được bao lâu, quảng đời còn lại chỉ có thể ở trong giấy vẽ vượt qua mà thôi.
- Cứu cực nguyền rủa?
Trong lòng Mục Vân chấn động, chưa nghe nói qua cái gì là cứu cực nguyền rủa.
Hàn Bách nói:
- Cứu cực nguyền rủa, từ thời đại thượng cổ đã thất truyền, trước mắt toàn bộ Tam Nguyên giới, chỉ có một mình Hạo Thiên Đại Thánh nắm giữ cứu cực nguyền rủa, loại nguyền rủa này có uy lực kinh thiên động địa, ngay cả pháp thân cũng không ngăn cản được, hiệu quả nguyền rủa cũng rất khủng khiếp.
Trong giọng nói của Hàn Bách lộ ra một tia kính sợ cùng kinh sợ.
- Theo ta được biết, Hạo Thiên Đại Thánh nắm giữ hai loại cứu cực nguyền rủa, phân biệt là phân biệt là biếm súc cùng trấn họa. Trước kia có một vương triều đế quốc đắc tội Hạo Thiên Đại Thánh, hắn dùng trấn họa nguyền rủa, vạn dặm giang sơn vương triều kia, thanh minh thượng hà, nhất thời hóa thành bức tranh.
Người bình thường không thể sống sót trong thế giới bức tranh, ngay lập tức mất mạng. Có một số cường giả có thể sống sót, cũng bị Hạo Thiên Đại Thánh dùng giáng súc nguyền rủa trấn áp, biến thành súc sinh như heo chó.
Nghe vậy, Mục Vân kinh hãi không thôi, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nói:
- Thật sự có loại nguyền rủa này? Có thể trấn áp toàn bộ Giang Sơn đế quốc thành họa?
- Ha ha, ta đều biến thành một bức họa, chẳng lẽ còn có giả? Loại nguyền rủa cực đoan này, trong thiên hạ chỉ có Hạo Thiên Đại Thánh nắm giữ, ta nhìn thấy một tia khí cơ của Hạo Thiên Đại Thánh từ trên người ngươi, xem ra ngươi cùng hắn, khẳng định có ân oán dây dưa.
Mục Vân gật gật đầu, hắn cùng Hạo Thiên Đại Thánh tuy rằng chưa từng gặp mặt, nhưng đích xác ân oán không nhỏ, về sau nhất định sẽ có giao phong.
Hàn Bách đột nhiên đưa ra một con dao từ trong tranh, giao cho Mục Vân.
- Tiền bối, ngươi có ý gì?
Mục Vân ngẩn người.
Hàn Bách nói:
- Ta cho ngươi thanh đao này, ngươi sớm tự sát đi, miễn cho sau này bị Hạo Thiên Đại Thánh trấn áp, biến thành bộ dáng quỷ quái như ta, thật sự sống không bằng chết.
Mục Vân câm lặng bật cười, nói:
- Tiền bối nói giỡn, ta lần này đến đây, là phụng mệnh Ngọc Thiềm Trai, muốn mượn một gốc Ly Hỏa Tinh Thảo, mong tiền bối thành toàn.
- Ly Hỏa Tinh Thảo? Ta cũng không có bao nhiêu loại tài liệu này.
Hàn Bách nhíu nhíu mày, đúng lúc này, bỗng nhiên có người đẩy cửa tiến vào, quỳ trên mặt đất, lo lắng nói:
- Cốc chủ, đại sự không tốt!
Hàn Bách nói.
- Làm sao vậy?
Người kia nói: - Thiếu chủ của song dực Ngân Sư tộc, Vũ Vô Đạo, tự mình dẫn đầu rất nhiều tinh nhuệ, vây khốn Vạn Thú cốc chúng ta, bọn họ đầu độc xung quanh, nguồn nước và vật liệu trong cốc đều bị ô nhiễm, có không ít yêu thú cũng bị đầu độc chết.
Sắc mặt Hàn Bách trầm xuống, nói:
- Đừng hoảng hốt, bọn họ đây là muốn ép chúng ta ra ngoài, chúng ta ngàn vạn lần không thể trúng kế.
Người kia hỏi tiếp:
- Cốc chủ, chúng ta nên làm gì?
Hàn Bách nói:
- Canh giữ là được, trong thôn trang chúng ta có đại trận thượng cổ thủ hộ, bọn họ không dám tùy tiện tiến vào.
- Tuân mệnh!
Người kia khom người lui ra.
- Tiền bối, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Mục Vân có chút nghi hoặc, Vạn Thú cốc luôn luôn không tranh giành với thế gian, sao lại đánh nhau với Song Dực Ngân Sư?
Hàn Bách cười khổ một cái, nói:
- Song Dực Ngân Sư tộc có một con thú thủ hộ, tên Cửu Đầu Xà, là một trong thập đại Thánh thú thượng cổ. Mấy ngày trước, Cửu Đầu Xà này du lịch bốn phương, đi tới Vạn Thú cốc chúng ta, rất thích hoàn cảnh nơi này, dĩ nhiên ở lại, không muốn trở về, Thiếu chủ Song Dực Ngân Sư tộc Vũ Vô Đạo, lần này đến đây, chính là vì đoạt lại Cửu Đầu Xà.
Mục Vân yên lặng không thôi, danh hào Cửu Đầu xà, hắn cũng nghe nói qua, nghe đồn loại Thánh thú này, khí huyết vô cùng cường đại, còn lợi hại hơn so với Kim Hỏa Toan Nghê của hắn.
- Ngươi đi với ta.
Hàn Bách vẫy vẫy tay với Mục Vân, dẫn Mục Vân đi ra ngoài.
Mục Vân đi theo Hàn Bách, đi tới phía sau thôn trang, nhất thời cảm thấy một cỗ khí tức hung lệ dị thường, rõ ràng là ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng núi rừng xung quanh tản mát ra một trận hàn khí âm u, còn mang theo mùi tanh hôi.
Mục Vân đề phòng, đi theo Hàn Bách, đi tới một thác nước ở sườn núi, chỉ thấy một con trăn khổng lồ đang ngâm mình dưới thác nước, bộ dáng vui vẻ tự tại.
Con mãng xà này, thân hình to như bể nước, ước chừng có chín cái đầu, bộ dáng có chút dữ tợn khủng bố, lân phiến cả người dưới ánh mặt trời, tản mát ra quang huy chói mắt.
- Đây là Cửu Đầu Xà?
Trong lòng Mục Vân thầm kinh hãi, khí tức của Cửu Đầu xà này quả nhiên vô cùng hùng hồn, đủ để sánh ngang với cao thủ Đại Thánh, không hổ là thượng cổ Thánh thú.
- Thánh Tọa đại nhân.
Hàn Bách chắp tay với Cửu Đầu xà, nói:
- Tộc nhân ngươi đến đón ngươi trở về.
Thần sắc Cửu Đầu Xà trầm xuống, nói:
- Lại là tiểu tử Vũ Vô Đạo kia? Ngươi nói với hắn, bản tọa không muốn trở lại, môi trường ở đây rất tốt, ta rất thích, ta muốn ở lại đây.
Hàn Bách dở khóc dở cười nói.
- Thánh Tọa đại nhân nếu như thích Vạn Thú cốc chúng ta, về sau có thể thường xuyên đến làm khách, nhưng hiện tại Vũ Vô Đạo dẫn người tới đây, nếu Như Thánh Tọa đại nhân không trở về, Vạn Thú cốc chúng ta chỉ sợ không tốt.
Cửu Đầu Xà nói:
- Ngươi giúp ta giết Vũ Vô Đạo, tiểu tử này là mệnh cách đại nghịch, ta đã sớm nhìn hắn không vừa mắt.
Vũ Vô Đạo nhân này, Mục Vân cũng nghe nói qua, nghe nói là chữ ‘Nghịch’ của Nhân Nguyên bút chuyển thế, thân mang đại nghịch mệnh cách. Hơn nữa, Vũ Vô Đạo còn là người sáng lập sát chứng đạo, là hắn sáng lập ra pháp môn lấy sát chứng đạo, năm đó hắn vì thăng cấp cảnh giới Đại Thánh, giết thê chứng đạo, chém giết toàn bộ mười mấy thê thiếp của mình, ngay cả con cái thủ hạ cũng toàn bộ giết chết.
Một người sống cũng không giữ lại.
Người này thủ đoạn tàn nhẫn, chấn động toàn bộ Tam Nguyên giới, hung danh giết thê chứng đạo, thậm chí truyền đến thế giới bên ngoài.
Người này cũng trở thành người sáng lập lấy sát chứng đạo, dẫn đến tập tục, rất nhiều người vì thăng cấp Đại Thánh, xung quanh đồ thành diệt quốc, nháo đến ngàn dặm đồ thán, tiếng kêu rên khắp nơi.
Dương U Thiên cũng được Vũ Vô Đạo dẫn dắt, muốn lấy sát chứng đạo, giết chết sư phụ Yến Nam Phi, từ đó đạt được cơ hội chứng đạo, thăng chức Đại Thánh.
- Thánh Tọa đại nhân, ta đánh không lại Vũ Vô Đạo, trấn họa nguyền rủa trong người ta khiến ta mất đi sức chiến đấu.
Vẻ mặt Hàn Bách đầy bất đắc dĩ, nếu hắn có thể giết chết Vũ Vô Đạo, hắn đã sớm ra tay.
- Trấn Họa nguyền rủa này thật sự cổ quái, lấy thực lực của bổn tọa, cũng không cách nào phá giải, xem ra Hạo Thiên Đại Thánh kia quả thực lợi hại, loại cửu cực nguyền rủa này, cũng không biết hắn là học được từ nơi nào.
Cửu Đầu Xà thở dài một tiếng, nhắc tới Hạo Thiên Đại Thánh, trong giọng nói của nó tràn ngập kiêng kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận