Vô Thượng Thần Đế

Chương 3687: Ngọc Thiềm Trai kinh dị

Hô...
Ngọn lửa màu đen cuồng bạo lan tràn trên người Thạch Quân Thiên, cả người hắn rất nhanh bị ngọn lửa màu đen bao vây, phát ra tiếng kêu thảm thiết bén nhọn.
- Thạch đại ca!
Vũ Vô Đạo kinh hô một tiếng, nhìn bộ dáng khủng bố của ngọn lửa đen, hắn nhất thời toàn thân sinh hàn.
- Đi, đi mau!
Vũ Vô Đạo không chút do dự, dẫn người chạy trốn.
- Cứu ta, mau cứu ta!
Thạch Quân Thiên hô to, đệ tử cửu đỉnh thương hành xung quanh, như mới tỉnh từ trong mộng, nhao nhao đuổi tới vây quanh, nhưng không ai dám chữa cháy, cỗ màu đen liệt diễm này, tản mát ra một cỗ khí tức nuốt tâm luyện hồn, bọn họ nào dám tới gần, cứ như vậy trơ mắt nhìn.
Tiếng kêu thảm thiết của Thạch Quân Thiên dần dần khàn khàn, cuối cùng hoàn toàn biến mất, cả người đã trở thành tro cốt.
Răng rắc...
Trong cửu đỉnh thương hành, mệnh bài của Thạch Quân Thiên, cũng là tuyên bố vỡ vụn.
Trong phòng, Hạo Thiên Đại Thánh hơi mở mắt ra, khóe miệng lộ ra mỉm cười:
- Ti.
- Rất tốt, rất tốt, Thạch Quân Thiên cũng đã chết, toàn bộ Cửu Đỉnh thương hành, chỉ còn lại có một chân truyền là ta, rốt cuộc không có người cướp đoạt số mệnh của ta.
Hạo Thiên Đại Thánh búng ngón tay, ánh mắt hơi nheo lại:
- Mục Vân, cái chết của ngươi cũng không xa...
Bàn tay Mục Vân vừa nhấc lên, hấp thu khí huyết tu vi của Thạch Quân Thiên, đây là tu vi cấp bậc Đại Thánh, quả thực là bàng bạc mênh mông, lay thiên động địa.
Mục Vân vừa hấp thu, cảm giác nuốt vào một quả bom, khí tức của Đại Thánh nổ tung trong cơ thể, điên cuồng rửa sạch huyết mạch thân thể hắn, nếu như không phải hắn rèn luyện ma thể, chỉ sợ đã không chịu nổi.
- Rất tốt, rất tốt, tu vi Đại Thánh, quả nhiên cường đại.
Trong lòng Mục Vân tràn đầy vui mừng, dùng thiên phú tịnh hóa trong huyết mạch, tu vi ở Thạch Quân Thiên tịnh hóa một lần, xua đuổi tạp chất dư thừa, cuối cùng cũng có hơn hai thành tu vi, hóa thành thực lực của hắn.
- Cực vị cảnh, ta rốt cục thăng cấp đến cực vị cảnh.
Mục Vân hít sâu một hơi, cảm thấy thực lực của mình lúc này đã thăng cấp tới cực vị cảnh.
Đây là hàng thật giá thật cực vị cảnh, không phải là dùng pháp bảo phù văn bạo ra khí tức, mà là tu vi chân chính.
Lúc này hắn, đã là Thánh Nhân cực vị cảnh chân chính.
Tuổi thọ của hắn, gia tăng ba mươi vạn năm, biến thành một trăm vạn năm.
Nhưng thọ mệnh Thánh Nhân có hạn chế, nhiều nhất chỉ là một trăm vạn năm, Mục Vân nhiều ra thọ mệnh, rất nhanh hóa thành khí huyết.
Khí huyết hùng hồn, chảy xuôi trong kinh mạch của hắn, nhiều hơn ba mươi vạn năm thọ mệnh, toàn bộ hóa thành khí huyết, cỗ khí huyết này quả thực cường đại đến vô địch.
Ngày xưa vì chém giết đại vu bà, hắn tiêu hao ba mươi vạn năm thọ mệnh, hiện tại, xem như triệt để bù đắp.
- Ma Hoàng biến bước thứ hai, Đoạt Ma huyết, nếu như ta có thể đem khí huyết trong cơ thể luyện ra ma tính, đến lúc đó một huyết tinh nổ tung ra ngoài, chỉ sợ ngay cả Đại Thánh cao thủ, cũng khó có thể ngăn cản.
Mục Vân suy nghĩ bàn, trong lòng mừng thầm, lần này thăng cấp cực vị cảnh, thu hoạch quá lớn.
Trước kia hắn là đại vị cảnh, đụng phải cao thủ Đại Thánh, phải sợ tay sợ chân, nhưng hiện tại, hắn đã thăng cấp đến cực vị cảnh, khí huyết thể phách thực lực chỉnh thể, trên phạm vi lớn tăng vọt, lại đụng phải địch nhân như Thạch Quân Thiên, cũng không cần sợ hãi.
Bí tịch trên người Thạch Quân Thiên, Mục Vân cũng cướp đoạt tới, trong đó quan trọng nhất chính là Thâu Thiên Thủ.
Thâu Thiên thủ, tuyệt kỹ của Thạch Quân Thiên, Mục Vân rất muốn nghiên cứu một chút, nhưng hiện tại chuyện vẫn chưa triệt để giải quyết, đệ tử Cửu Đỉnh thương hành còn ở phụ cận.
Những đệ tử này đều là tinh nhuệ, vừa nhìn thấy tình thế không ổn, chạy trốn xuống núi.
Mục Vân cũng không đuổi theo, bởi vì Chu Phi Tuyền bị thương rất nghiêm trọng, đã đến mức hấp hối.
- Chu cô nương, ngươi làm sao vậy?
Mục Vân có chút lo lắng, sắc mặt Chu Phi Tuyền rất tái nhợt, chỉ sợ không chống đỡ nổi nữa.
Chu Phi Tuyền lắc đầu, nói:
- Ta không được, Vũ Vô Đạo cùng Thạch Quân Thiên liên thủ, cắt đứt toàn bộ kinh mạch tâm phế của ta, ta chỉ sợ chống đỡ không lại đêm nay.
Mục Vân vội vàng nói:
- Chu cô nương, ngươi đừng nói nữa, nghỉ ngơi thật tốt đi.
Đệ tử xung quanh nhìn thấy bộ dáng hấp hối của Chu Phi Tuyền, đều rơi lệ. Chu Phi Tuyền cởi chiếc nhẫn ngọc trên tay ra đưa cho Mục Vân, nói:
- Mục Vân huynh đệ, đây là chưởng môn ngọc chỉ của Ngọc Thiềm Trai chúng ta, ta sắp không được, nhưng chiến sự còn chưa giải quyết, thỉnh ngươi tạm thời thay vị trí chưởng môn, thay ta chiếu cố tốt sư đệ sư muội bên dưới.
Nghe vậy, Mục Vân chấn động, nói:
- Chu cô nương, ngươi nói cái gì đó.
Hắn biết Chu Phi Tuyền đại hạn sắp tới, muốn phó thác trọng trách, nhưng vị trí chưởng môn của Ngọc Thiềm Trai, cho dù xếp hàng cũng không tới phiên hắn.
Chu Phi Tuyền nói:
- Việc gấp tùy quyền, cũng chỉ có thể như thế, Mục Vân huynh đệ, xin ngươi đừng trách, nhị muội Lãnh Kiếm Tâm ta mấy ngày trước muốn ám sát Thạch Quân Thiên, kết quả thất bại, bị đánh rơi xuống vách núi, sinh tử không biết.
Mục Vân nói.
- Vậy còn có Lâm Tuyệt Nguyệt cô nương cùng Lý Ngạo Tuyết cô nương.
Ngọc Thiềm Trai có tứ đại chân truyền ‘Phi kiếm tuyệt ngạo’, cho dù muốn phó thác chưởng môn, như thế nào cũng không tới phiên Mục Vân.
- Tam muội ta Lâm Tuyệt Nguyệt, đi Thái Giáp thành gọi viện binh, cũng không biết từ khi nào trở về, nhưng trước mắt địch nhân còn chưa giải quyết, chỉ có thể ủy thác ngươi, về phần Tứ muội Lý Ngạo Tuyết ta, ai, nàng đã bị Thạch Quân Thiên giết chết, thi thể...
Chu Phi Tuyền chỉ một chỗ, nhưng chỗ đó trống rỗng, cái gì cũng không có.
- A, thi thể Tứ muội đâu?
Chu Phi Tuyền kinh ngạc một trận.
- Chu cô nương, chuyện quan trọng như vậy, chờ ngươi thương thế tốt rồi, chúng ta thương lượng lại đi.
Mục Vân nói.
Chu Phi Tuyền cười khổ nói:
- Thương thế của ta không khỏi, Mục Vân huynh đệ, thỉnh ngươi nhất định phải chiếu cố tốt các sư đệ sư muội ta, cơ nghiệp Ngọc Thiềm Trai ta nhiều năm như vậy, không thể hủy trong tay ta.
Chu Phi Tuyền trịnh trọng nhét ngọc chỉ vào tay Mục Vân:
- Vị trí đan khố Ngọc Thiềm Trai của chúng ta, ngươi đeo chiếc nhẫn ngọc này, tự nhiên biết.
Mỉm cười, tức tuyệt mất mạng.
- Chu cô nương!
Mục Vân hô to một tiếng, lay động thân thể Chu Phi Tuyền, nhưng Chu Phi Tuyền đã chết.
- Chu sư tỷ!
Đệ tử Ngọc Thiềm Trai xung quanh đều cất tiếng khóc lớn.
Cũng không biết khóc bao lâu, tâm tình mọi người thoáng bình phục lại, liền đồng loạt quỳ rạp xuống đất, hướng Mục Vân dập đầu hành lễ, đồng thanh hô:
- Tham kiến chưởng môn.
Mục Vân thở dài một tiếng, Chu Phi Tuyền lâm chung phó thác, hắn muốn từ chối cũng khó.
Chỉ là hết thảy có vẻ quá mức vội vàng.
Cái chết của Chu Phi Tuyền, hắn có trách nhiệm, cùng Chu Phi Tuyền ước định, lấy Thiên Nguyên kính vì nàng gia trì một cái mạng, hắn vẫn chưa làm được.
- Chư vị, hiện giờ đại địch trước mắt, ta chỉ là tạm thời thay chưởng môn, chờ Lâm Tuyệt Nguyệt sư tỷ các ngươi trở về, ta sẽ truyền vị trí chưởng môn truyền cho nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận