Vô Thượng Thần Đế

Chương 3703: Biếm thành rùa đen (1)

Trong ánh mắt Bạch Long Tử lộ ra thần sắc tham lam, bỗng nhiên ngón tay búng lên, bắn ra một mảnh lông vũ.
Đây là một mảnh lông công, tinh tế và xinh đẹp.
- Khổng Tước Linh!
Sắc mặt Mục Vân đột biến, liếc mắt một cái đã nhận ra, đây là ám khí tiếng tăm lừng lẫy, Khổng Tước Linh, bài danh thứ mười trên ám khí bảng.
Phanh...
Khổng Tước Linh vừa nổ tung, vô số cây độc châm dày đặc, giống như mưa to cuồng bắn ra, điên cuồng hướng Mục Vân giết tới.
Mỗi một cây độc châm đều ẩn chứa nhuệ khí xuyên thấu cực kỳ mãnh liệt, giống như có thể xuyên thủng tinh thần, nếu như bị những độc châm này đánh trúng, mười cái mạng cũng không đủ chết.
Mục Vân lúc này vung Tinh Hoàng kiếm, từng mảnh kiếm quang chảy ra như nước chảy, ngăn cản độc châm, tiếng leng keng không dứt bên tai.
- Cơ quan, vẽ đất làm lao!
Bạch Long Tử đột bạo quát một tiếng, hai tay vỗ một cái trên mặt đất, một cỗ khí tức quỷ dị tràn ngập ra, thẩm thấu tiến vào sa mạc mặt đất.
Dưới chân Mục Vân, đột nhiên toát ra một cái bẫy cơ quan, ngoại hình giống như như một bộ quan tài, hắn bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp rơi vào trong quan tài.
Phanh...
Nắp quan tài được đóng lại và niêm phong Mục Vân bên trong.
Bạch Long Tử kéo quan tài ra, khiêng lên vai, mỉm cười nói:
- Người khác đều cho rằng ta chỉ biết ám khí, kỳ thật cơ quan ta cạm bẫy thuật cũng không tệ.
Hắn vẽ đất này là lao, không phải vẽ trên trận pháp làm lao, mà là cạm bẫy thuật cơ quan, trực tiếp triệu ra một bộ quan tài, nhốt địch nhân vào trong lồng quan tài.
Mục Vân ở bên trong quan tài, chung quanh một mảnh tối tăm, chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.
- Phá cho ta.
Mục Vân vung kiếm cuồng trảm, nhưng quan tài vô cùng kiên cố, hắn vung kiếm chém lên, chỉ kích khởi một chút hỏa tinh, cũng không có phá vỡ quan tài, hơn nữa, quan tài này tựa hồ còn có cấm chế đặc thù, hắn muốn trong nháy mắt di động ra ngoài cũng không được.
- Ha ha ha, đừng uổng phí khí lực, bộ cơ quan này của ta, là dùng Quỷ Sát linh thiết đoán tạo mà thành, Quỷ Sát linh thiết, loại tài liệu luyện khí này, chỉ đứng sau Hàn Sát Linh Thiết cùng Hỏa Sát Linh Thiết, toàn bộ Tam Nguyên giới, chỉ có hai khối, một khối ở trong tay Thi Hoàng Thi Thiên Liệt. Một khối khác đã được ta đúc thành một cơ quan, ngươi không thể trốn thoát, ngoan ngoãn nhận mệnh đi.
Bạch Long Tử cười rộ lên, một vai nâng quan tài, sải bước đi về phía trước.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, bỗng nhiên phúc chí tâm linh, nhấc nhân nguyên bút lên, vẽ một chữ ‘hủy’ trên vách quan tài.
Rắc rắc!
Toàn bộ quan tài, bị Mục Vân tháo dỡ ngay tại chỗ.
Thân hình Mục Vân từ trong quan tài bay ra, trực tiếp hướng Bạch Long Tử giết tới.
- Làm sao có thể!
Bạch Long Tử kinh hãi thất sắc, hoàn toàn không nghĩ tới Mục Vân có thể chạy ra.
- Nhân Nguyên bút, Nhân Nguyên bút phong mang, quả nhiên so với đao kiếm còn lợi hại hơn.
Bạch Long Tử phát ra sợ hãi thán phục, truyền thuyết trong thiên địa, sắc bén nhất không phải đao kiếm, mà là bút phong, Nhân Nguyên bút hiện a một chữ, trực tiếp tháo rời cơ quan của hắn, bút phong chi duệ, làm cho người ta kinh hãi.
Mục Vân vung bút hướng hầu họng Bạch Long Tử rạch đi, tuy rằng hắn ngoại trừ chữ ‘diệt’, một chữ cũng không biết viết, nhưng Nhân Nguyên bút phong mang, thật sự quá sắc bén, so với Tinh Hoàng kiếm của hắn, cũng không kém chút nào, nếu như bị bút phong của hắn vẽ trúng, Bạch Long Tử tất chết.
Trong tình thế nguy cấp, Bạch Long Tử phất tay bắn ra một cái đinh, hung hăng đâm về phía mi tâm Mục Vân.
Cái đinh này, toàn thân u ám, đầu đinh vô cùng sắc bén, còn điêu khắc một chút đồ án trận văn quỷ dị, đây là thập đại ám khí, bài danh thứ chín Hàm Tiếu Nửa Bộ đinh, nghe đồn bị ám khí này đánh trúng, người sẽ ở trong vòng nửa bước, mỉm cười mà chết.
Bạch Long Tử đây là đấu pháp liều mạng, muốn buộc Mục Vân trở về phòng ngự.
Mục Vân tự nhiên không muốn cùng hắn ngọc thạch câu phần, cho dù hắn có hai cái mạng, cũng không phải lãng phí như vậy.
Đinh...
Mục Vân lúc này hồi kiếm một ngăn, đánh bay Hàm Tiếu Nửa Bộ đinh. Bạch Long Tử nhân cơ hội này, chật vật chạy trốn.
- Cơ quan, cạm bẫy liên hoàn!
Hắn trở tay giương xuống một loạt bẫy, sợ Mục Vân đuổi theo.
- Diệt!
Mục Vân cầm Nhân Nguyên bút, trực tiếp, hủy bỏ toàn bộ cạm bẫy cơ quan của hắn, sau đó phi thân đuổi giết.
Bạch Long Tử sợ tới mức trái tim đều nứt ra, cuống quít bước nhanh hơn, chạy trốn, hắn là cao thủ cấp bậc Đại Thánh, nếu hắn muốn đi, Mục Vân cũng rất khó ngăn cản hắn.
- Cứu cực nguyền rủa, mở.
Lúc này, Mục Vân lấy ra một quyển quyển trục, trực tiếp mở quyển trục ra.
Quyển trục này, là Cửu Đầu Xà tặng cho Chu Phi Tuyền, bên trong phong ấn một đạo nguyền rủa cứu cực, Chu Phi Tuyền còn chưa dùng qua, rơi vào trên tay Mục Vân.
Mục Vân nhất thời mở quyển trục ra, trên quyển trục in hai chữ ‘Biếm súc’.
Một cỗ quang mang nguyền rủa mãnh liệt lập tức bao phủ trên người Bạch Long Tử.
- Ta biếm ngươi thành rùa đen!
Thần sắc Mục Vân lạnh lẽo, lời nguyền biếm súc này có thể biếm người làm súc sinh, ý niệm trong đầu hắn vừa động, hào quang nguyền rủa trấn áp xuống, thân thể Bạch Long Tử không ngừng vặn vẹo biến dạng, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Trong nháy mắt, Bạch Long Tử đã trở thành một con rùa.
Bạch Long Tử sau khi biến thành rùa, còn muốn chạy trốn, nhưng rùa đi lại chậm chạp, hắn làm sao trốn thoát được.
Mục Vân không chút hoang mang đi lên, một cước giẫm lên Bạch Long Tử.
- Lời nguyền giáng biếm súc này không hổ là cứu cực nguyền rủa, uy lực quả nhiên cường đại.
Mục Vân âm thầm kinh hãi, Bạch Long Tử là cao thủ cấp bậc Đại Thánh, nhưng dưới sự trấn áp của nguyền rủa cực kỳ, không có chút lực phản kháng nào, trực tiếp biến thành rùa đen.
Uy lực của cứu cực nguyền rủa này, ngay cả Đại Thánh pháp thân cũng không cách nào ngăn cản.
Bảo vật trên người Bạch Long Tử cũng rơi xuống, Mục Vân trực tiếp thu toàn bộ.
Bạch Long Tử này, tinh thông thủ pháp ám khí của cơ quan, Mục Vân cũng lấy được không ít bí tịch luyện chế ám khí, về sau có thời gian có thể chậm rãi tìm hiểu.
- Thái Man Tử và Vũ Vô Đạo, rốt cuộc ở nơi nào, chẳng lẽ thật sự bị Kiệt Tây Tạp giết?
Mục Vân cắn răng, hai người này chết liền chết, hắn cũng không quan tâm, ngược lại khôi lỗi dong binh của hắn, đặc biệt là Đoàn Phi Vân, là cao thủ cấp bậc Đại Thánh, hơn nữa còn mang theo một trang băng phong Địa Nguyên Thư, nếu như không có, Mục Vân tổn thất thật lớn.
Hắn ngưng thần cảm ứng, cũng không cảm ứng được khí tức khôi lỗi, ngược lại bắt được một cỗ khí tức ôn dịch cực kỳ cường đại, cỗ khí tức ôn dịch kia, thật sự là phô thiên cái địa, hắn cùng ôn dịch nguồn gốc ít nhất cách nhau ngàn dặm, dĩ nhiên cũng có thể bắt được.
- Ôn Hoàng Tô Diêm, khẳng định là Ôn Hoàng Tô Diêm tới rồi.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, nghe nói Thực Thi Thú tộc có năm đại thiên hoàng, Ôn hoàng Tô Diêm cùng Thi hoàng Thi Thiên Liệt, hắn đều đã gặp qua.
Ôn Hoàng Tô Diêm này, chính là một sợi tóc của Tai Nạn Thiên Tôn hóa thành, trên người có khí tức ôn dịch cực kỳ khủng bố, nhiều ngày như vậy không gặp, nghĩ đến Ôn Hoàng Tô Diêm cũng thăng cấp đến cảnh giới Đại Thánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận