Vô Thượng Thần Đế

Chương 373: Lòng Người Bàng Hoàng

Tử sắc hỏa liên, trừ Mục Vân, còn có ai!
Mục Vân rõ ràng là đến báo thù, nhằm vào Thiên Tà đảo, hạ độc thủ như vậy.
Không sai, Mục Vân chính là đến báo thù, lựa chọn mục tiêu đầu tiên chính là Lục Ảnh huyết điện và Thiên Tà đảo.
Nếu không phải Tần Mộng Dao đi cùng với Thánh Đan tông thì hắn lựa chọn thứ nhất sẽ là Thánh Đan tông.
Giờ phút này, sắc mặt Bất Hủ Dịch âm lãnh đến đáng sợ, nhìn bất tận quái vật từ trong đại điện tuông ra, khẽ quát một tiếng nói:
- Thạch Ngọc Tân, Bạch Ất Trì, hai người các ngươi ngăn những quái vật này lại, ta tới đối phó với những pho tượng người khổng lồ kia!
Bất Hủ Dịch vừa dứt lời, một bước tiến lên, ngón tay vung vẩy, từng cái đầu lâu từ xung quanh người thể hắn hiện ra.
Những cái đầu lâu kia, mỗi một cái hai mắt đều lõm thật sâu, hiện ra lục quang, làm người ta kinh ngạc sợ hãi.
- Chỉ là một ít pho tượng cự thạch, ta không tin mình không phá nổi!
Sắc mặt Bất Hủ Dịch phát lạnh, một tay đập vào trên đầu lâu kia, tiếng vỡ vụn tạch tạch tạch vang lên, phía trên đầu lâu kia lập tức xuất hiện mấy khe nứt, cuối cùng oanh một tiếng, nổ tung ra.
Mấy chục cái đầu lâu ầm vang nổ tung, sau đó lần nữa sát nhập thành một, tạo thành một đầu lâu lớn cỡ trăm mét.
- Đều lui lại đi!
Nhìn đám người trước mình, Bất Hủ Dịch quát lạnh một tiếng, tiến lên một bước.
- U Minh quỷ chú!
Quát khẽ một tiếng, Bất Hủ Dịch đẩy đầu lâu kia ra.
Sau một khắc, sắc mặt Bất Hủ Dịch trắng nhợt, bóng người lại lảo đảo mấy bước, kém chút té ngã trên đất.
Oanh...
Chỉ là, nương theo đầu lâu kia bị Bất Hủ Dịch đẩy ra, một tiếng nổ đùng đoàng, ầm vang tản ra.
Toàn bộ phó điện bắt đầu cuồng liệt lay động.
Pho tượng cự thạch ở cửa phó điện bị những khô lâu kia đánh cho dính đầy khói bụi, hai mắt không thể thấy gì, lập tức rối loạn, bắt đầu đánh lẫn nhau, sau đó thi nhau vỡ vụn.
- Hô...
Hô thở ra một hơi thật sâu, Bất Hủ Dịch nuốt vào một viên đan dược, bắt đầu điều tức chân nguyên bản thân.
Khí tức của hắn dần dần trở nên mạnh mẽ.
Hưu...
Nhưng ngay khi Bất Hủ Dịch đang hưởng thụ cảm giác thoải mái chân nguyên trở về thì một tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Ngoài đại môn phó điện, một đạo tơ máu bắn thẳng về phía Bất Hủ Dịch.
Mọi việc xảy ra quá nhanh, bất luận kẻ nào cũng không ngờ.
Chỉ là, bản thân Bất Hủ Dịch cũng là cường giả cảnh giới Thông Thần ngũ trọng, sao lại không có đề phòng, một khoảnh khắc nhìn thấy tơ máu xuất hiện, Bất Hủ Dịch đã động.
Thế nhưng tốc độ của hắn vẫn chậm một chút.
Tơ máu kia trực tiếp xuyên qua thân thể của hắn, mang theo một luồng tơ máu.
Phốc...
Một ngụm máu tươi trực tiếp từ trong miệng Bất Hủ Dịch phun ra.
Âm thanh tạch tạch tạch vang lên trước ngực Bất Hủ Dịch.
- Hả? Không chết!
Phó cửa đại điện, một đạo kinh nghi bất định âm thanh vang lên.
Nhìn kia một bóng người, đông đảo đệ tử Thiên Tà đảo lập tức khẩn trương lên.
Tơ máu bay trở về, trở lại trong tay hắc y nhân ở cửa vào đại điện.
- Quả nhiên là ngươi, Mục Vân!
- Ồ? Ngươi ngay cả tên của ta cũng biết?
Mục Vân mỉm cười, bàn tay vừa nhấc, âm thanh phanh phanh phanh vang lên, toàn bộ đại môn phó điện triệt để khép kín.
- Ngươi...
- Thật ra ta muốn nói cho ngươi, trong Vạn Quỷ Phủ Quật này căn bản cũng không có bảo tàng, bởi vì đây là giả điện, chỉ là cạm bẫy!
Mục Vân cười lạnh nói:
- Toàn bộ bảo tàng đã bị ta dọn sạch, lưu lại giả điện, chỉ là vì để cho các ngươi tiến vào, sau đó giết chết từng người!
- Bằng ngươi?
- Không sai, bằng ta!
Mục Vân cười lạnh một tiếng, bước ra một bước, quanh người cháy lên bảy đạo hỏa liên tử sắc, trong khoảnh khắc tản ra.
- Bất Hủ Dịch, ngươi chỉ là bắt đầu, là ta tuyên chiến với Quân Vô Tà, ta sẽ từng bước một xóa tên Thiên Tà đảo khỏi Trung Châu đại lục!
Mục Vân mỉm cười, bàn tay mở ra, bảy đóa hỏa liên, trong khoảnh khắc tản ra.
Phanh phanh phanh...
Từng tiếng nổ tung cuồng bạo vang lên, chỉ tiếc, đại môn của tòa phó điện bị đóng kín, người ngoài căn bản không nghe được bấy kỳ âm thanh gì.
Giờ phút này, hai người Thạch Ngọc Tân và Bạch Ất Trì ở phía sau chống cự lại những quái vật màu đen, sao có thể phân thần ra tới.
Mà sau khi bảy đóa hỏa liên nổ tung, trong toàn bộ đại điện, nơi nào còn có một chút hoàn chỉnh.
Thi thể của từng thiên tài Thiên Tà đảo đều cháy đen một mảnh.
Chỉ có trước người Bất Hủ Dịch xuất hiện một đầu lâu, ngăn cản gợn sóng hỏa liên bạo tạc.
- Mục Vân, ngươi đây là đang muốn chết, khiêu khích uy danh của Thiên Tà đảo, ngươi là tự tìm đường chết!
- Nói hình như ta không khiêu khích là sẽ được sống sao!
Mục Vân bĩu môi nói:
- Một trận chiến ở Nam Vân Đế Quốc, cơ bản không có quan hệ gì với Thiên Tà đảo, thế nhưng không phải Quân Vô Tà cũng ỷ vào chính hắn cường đại, nhất định phải chặn ngang một cước sao? Hôm nay, Mục Vân ta sẽ học tập hắn một lần, chặn ngang một cước, trực tiếp lưu các ngươi ở nơi này!
Bất Hủ Dịch hiểu rõ, Mục Vân đã nói lời này, vậy đã chứng minh lần này, hắn cũng không tính để mấy người bọn hắn rời khỏi.
Chỉ là nếu tất cả mọi người trong đại điện đều chết hết thì sẽ không có ai biết là hắn làm.
- Thạch Ngọc Tân, Bạch Ất Trì, hai người các ngươi tới, không cần phải để ý đến những quái thú kia, ba người chúng ta liên thủ giết hắn lại nói!
- Tốt!
- Tốt!
Ba người Thạch Ngọc Tân và Bạch Ất Trì, cũng là nhân tài trên Thiên Tà đảo, giờ phút này trong đại điện đã không có mấy bóng người, nhất định phải hợp thành một chỗ.
Nhưng để bọn hắn kinh ngạc chính là, quái thú màu đen kia vọt ra, thế mà là coi Mục Vân như không, công kích thẳng về phía bọn hắn.
Xảy ra chuyện gì?
- Ha ha... Ta đã nói, trong giả điện này, ta chính là Vương Giả, các ngươi làm gì cũng chỉ là phí công thôi.
Mục Vân vung bàn tay lên, Nhiếp Hồn Châu trực tiếp bay lên, lơ lửng phía trên đỉnh đầu của hắn, sau một khắc, bóng người màu đen giống như tia chớp, bay thẳng mà ra....
Đóng chặt đại môn phó điện, một tiếng cọt kẹt mở ra, một bóng người từ trong đại điện đi ra, nhanh chóng biến mất tại cửa đại điện.
Nhưng không lâu sau, một tin tức mang tính chất bạo tạc đã truyền vang trong toàn bộ Vạn Quỷ Phủ Quật.
Thi thể đệ tử Thiên Tà đảo bị phát hiện trong một tòa phó điện, gần trăm vị đệ tử, toàn bộ bỏ mình, không ai sống sót!
Toàn bộ Vạn Quỷ Phủ Quật cũng chỉ lớn như vậy, tin tức đương nhiên là truyền bá ra cực nhanh.
Nhưng đối với chuyện này, mọi người lại ôm thái độ khó tin, thế nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy rõ ràng mọi việc, đáy lòng lạnh lẽo lại là lại lần nữa lên cao mấy phần.
Gần trăm vị đệ tử, toàn bộ là cường giả Thông Thần cảnh, mà Bất Hủ Dịch kia lại chính là Thông Thần ngũ trọng, vô thanh vô tức giết nhiều người như vậy.
Chẳng lẽ, trong Vạn Quỷ Phủ Quật này còn ẩn nấp cường giả vượt qua Thông Thần cảnh, hoặc là...
Quái thú!
Tin tức này cũng để trong lòng mọi người bàng hoàng.
Chỉ là, mặc dù như thế nhưng đám người vẫn y như cũ là muốn thăm dò bảo tàng ở trong đó.
Dù sao, trăm ngàn năm qua, chưa từng có người tiến vào trong Vạn Quỷ Phủ Quật này, lần này, khó lắm mới có cơ hội tiến vào, há có thể tay không mà về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận