Vô Thượng Thần Đế

Chương 3745: Vũ Hoàng Cung (1)

- Được rồi.
Mục Vân gật gật đầu, xem ra chưởng môn này, hắn vẫn phải tiếp tục làm, ít nhất phải đợi đến khi Lý Ngạo Tuyết khôi phục nguyên khí, hắn mới có thể từ chức.
- Đây là Thiên Thánh phù văn, ta đưa cho ngươi, nếu ngươi có thể tập hợp đủ sáu đại phù văn, ngươi có thể nghịch ngộ phù văn đại thế, tìm hiểu thủ pháp luyện khí hóa huyết quán ma.
Lý Ngạo Tuyết lột xuống Thiên Thánh phù văn từ trên thần thánh pháp bào, đưa cho Mục Vân.
- Đa tạ!
Mục Vân mừng rỡ, thu thiên thánh phù văn.
Thiên Thánh phù văn đến tay, sáu đại phù văn, hắn đã toàn bộ thu thập xong.
Trong nội tâm Mục Vân cũng có chút kích động, trực tiếp luyện hóa thiên thánh phù văn, đem khí tức phù văn, lạc ấn trên Thanh Lân Long Giáp.
Chỉ thấy Thanh Lân Long Giáp của Mục Vân hiện lên một đạo Viêm Long Đồ Đằng, mà ở hai bên Viêm Long Đồ Đằng, là thiên thuẫn, thiên thánh hai đạo phù văn, toàn bộ thanh lân long giáp bộc phát khí tức phi thường bàng bạc.
Mà lúc này, trên lôi đài, thắng bại đã phân.
Lãnh Kiếm Tâm rất thoải mái đánh bại địch thủ, thuận lợi giành được thắng lợi, thông qua vòng đầu tiên tỷ đấu.
Mà người kế tiếp xuất hiện chính là Ôn Hoàng Tô Diêm.
Địch thủ của Ôn Hoàng Tô Diêm là là đỉnh cấp chiến sĩ của Tử Mâu Thần Ngưu tộc, Văn Sửu, cường giả Đại Thánh trung vị cảnh.
Văn Sửu cầm theo một cái rìu thật lớn, leo lên lôi đài, nhìn thân hình có chút gầy gò của Ôn Hoàng Tô Diêm, trong ánh mắt hơi lộ ra một tia thần sắc khinh thường.
- Nghe nói ngươi là thiên hoàng của Thực Thi Thú tộc, hôm nay ta muốn xem xem, ngươi lợi hại bao nhiêu.
Văn Sửu hét lớn một tiếng, tiên phát chế nhân, huy động búa chém giết ra.
Mục Vân ở dưới đài ngưng thần nhìn, hắn muốn nhìn thực lực của Ôn Hoàng Tô Diêm.
- Tên hề nhảy nhót, há có thể chịu được một kích.
Ôn Hoàng Tô Diêm lắc đầu, thản nhiên vung ra một chưởng, khí tức ôn dịch cuồng bạo, trong nháy mắt bộc phát ra.
Văn Sửu sắc mặt đột biến, muốn né tránh, nhưng cánh tay Ôn Hoàng Tô Diêm, xương cốt đột nhiên gãy, xương cánh tay theo kéo ra, bàn tay của hắn cũng chợt biến dài ba tấc, hung hăng ấn ở trên ngực Văn Sửu.
Phanh...
Dưới một chưởng ấn, Văn Sửu há mồm cuồng phun ra máu tươi, dưới thế chưởng bàng bạc của Ôn Hoàng Tô Diêm, xương cốt kinh mạch toàn thân hắn bạo liệt tại chỗ, trực tiếp mất mạng, da trên người hiện ra màu tím đen khủng bố, hiển nhiên bị ôn dịch trùng kích.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, thực lực của Ôn Hoàng Tô Diêm quả nhiên so với trước kia lợi hại hơn nhiều, Văn Sửu này là cường giả Đại Thánh trung vị cảnh, nhưng Ôn Hoàng Tô Diêm chỉ dùng một chiêu, đã có thể dễ dàng đánh chết Văn Sửu, thực lực cường hoành này, quả thực làm cho người ta líu lưỡi.
Ôn Hoàng Tô Diêm nhàn nhạt liếc Mục Vân một cái, trong ánh mắt mang theo sát ý khinh miệt, chợt tung người nhảy xuống lôi đài, trở lại đại bản doanh của Thực Thi Thú tộc.
- Tô Diêm, rất tốt, lấy thực lực ngươi hiện tại, cuối cùng khẳng định có thể đoạt bảng.
Thi Hoàng Thi Thiên Liệt lộ ra thần sắc tán thưởng, mỉm cười nói.
- Thi Hoàng đại nhân, đều là công lao của ngươi, nếu như không phải ngươi, ta hiện tại vẫn là một con heo rừng.
Ôn Hoàng Tô Diêm bình tĩnh nói.
- Hạo Thiên Đại Thánh muốn cùng ta ký kết hiệp nghị đình chiến, hắn thay ngươi giải trừ lời nguyền biếm súc, cũng có thể nhìn ra thành ý của hắn, ta muốn cùng hắn đình chiến, ngươi thấy thế nào?
Thi Hoàng Thi Thiên Liệt nói.
- Đây là quỷ kế của hắn, Thi Hoàng đại nhân đã rõ ràng, chiến hỏa đã dấy lên, không có khả năng dừng lại.
Ôn Hoàng Tô Diêm thản nhiên nói.
- Nhưng chiến sự kéo dài, Thực Thi Thú tộc ta cũng khó có thể chống đỡ, lần này hắn thay ngươi giải trừ lời nguyền biếm súc, để cho ngươi khôi phục hình người, thành ý phi thường lớn, ta xem vẫn nên đình chiến là được.
Thi Thiên Liệt nói.
Nguyên lai nguyền rủa của ôn hoàng Tô Diêm là do Hạo Thiên Đại Thánh hỗ trợ giải trừ.
Ôn Hoàng Tô Diêm im lặng không lên tiếng, không nói gì nữa, ánh mắt rơi vào lôi đài.
Mà lúc này, đã đến phiên Mục Vân ra tay.
Hắn cầm Diệt Hồn đao trong tay, sừng sững trên lôi đài, trước mặt là một xạ thủ nửa nhân mã, là thiếu chủ Bạch Long Câu tộc, tu vi tương đương với hắn, cũng là Đại Thánh tiểu vị cảnh, tên Nhan Lương.
Bạch Long tộc là xạ thủ trời sinh, tiễn thuật tương đối lợi hại, Mục Vân trước đây ở thiên độc cấm địa, cũng đã kiến thức qua. Hắn cũng không khinh địch sơ suất, ánh mắt chăm chú nhìn Nhan Lương, nghiêm trận chờ đợi.
Trong đầu Mục Vân xẹt qua bí ẩn thất kiếp Trảm Long Quyết.
Thất kiếp Trảm Long Quyết này, hắn đã luyện thành tam kiếp, nhưng kiếp thứ tư hỏa kiếp, phần thiên hỏa vũ, hắn còn chưa luyện thành, giờ phút này đối địch, trong đầu hắn, không ngừng xẹt qua huyền bí của Phần Thiên Hỏa Vũ.
Vừa rồi Lý Ngạo Tuyết khiêu chiến Hạo Thiên Đại Thánh, đã thi triển qua Thất Kiếp Trảm Long Quyết, Mục Vân không ngừng tìm hiểu, từng chiêu từng thức của Lý Ngạo Tuyết đều xẹt qua trong đầu hắn.
- Đại ca ca cố lên!
Dưới lôi đài, Khắc Lỵ Tư kéo Kiệt Tây Tạp, thay Mục Vân hò hét cổ vũ, đám người Bạch Trần cũng đứng ở bên cạnh, bọn họ cũng không có vẻ lo lắng gì, rất tin tưởng thực lực của Mục Vân.
Mục Vân mỉm cười, thu liễm tâm thần, ngẩng đầu nhìn Nhan Lương.
- Mục Vân, ngươi là thiên hạ đệ nhất hung đồ, người khác sợ ngươi, Nhan Lương ta còn chưa sợ, đón ta một mũi tên!
Nhan Lương lấy ra trường cung, cong cung cài tên, súc thế chờ phát động.
- Sao?
Mục Vân nhìn trường cung của hắn, ánh mắt khẽ động. Cây cung dài này của Nhan Lương, phi thường xinh đẹp, thân cung là màu lưu ly, lấp lánh trong suốt, lóe ra kim quang, trên người cung điêu khắc hoa văn đồ đằng rậm rạp, hai đầu đuôi giống như như cánh mở ra, dây cung kéo đầy trăng, bộc phát ra hơi thở cuồng bạo.
Xoạt...
Nhan Lương bắn ra một mũi tên, một mũi tên này, quả thực muốn xuyên qua thiên địa, khí thế phi thường cường hãn.
- Tiễn thuật thật bá đạo!
Nhìn thấy mũi tên này, Mục Vân có chút kinh ngạc.
Ngay cả ôn hoàng Tô Diêm, Thi hoàng Thi Thiên Liệt, thậm chí là Hạo Thiên Đại Thánh, cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Bởi vì khí thế của một mũi tên này, thật kinh người một chút, không giống như Đại Thánh bình thường có thể phát ra tiễn, mũi tên ẩn chứa lực trùng kích cường đại, trực tiếp xuyên thấu hư không, phát ra tiếng nổ bén nhọn, trên trời mây trôi gào thét, theo mũi tên kình phong bắt đầu khởi động.
- Tên này, binh khí có chút lợi hại.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, mũi tên của Nhan Lương sắc bén như thế, cũng không phải thực lực bản thân hắn, mà là trường cung trong tay, lực sát thương thật lớn.
- Ôi chao, tỷ tỷ ngươi nhìn, đó là thập đại Trấn Giới thánh khí, Vũ Hoàng Cung!
Dưới lôi đài, Khắc Lỵ Tư nhìn thấy cung tiễn của Nhan Lương, phát ra một trận tiếng kinh hô.
- Vũ Hoàng Cung?
Kiệt Tây Tạp rung động trong lòng.
- Vũ Hoàng Cung là trấn giới thánh khí của Tinh Linh tộc, nghe đồn sớm đã mất, thì ra là ở chỗ này!
Khắc Lỵ Tư hét lên.
Nguyên lai cung tiễn này của Nhan Lươn, dĩ nhiên là thánh khí trấn giới của Khôn Hư giới, Vũ Hoàng Cung.
Ở Khôn Hư giới, có mười đại Trấn Giới thánh khí, ở thời đại thượng cổ, trấn thủ mười phương thiên địa, phi thường lợi hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận