Vô Thượng Thần Đế

Chương 3770: Kim Giáp Kỵ Sĩ

- Nghiệt súc này thật hung hãn.
Lục bào lão tổ cắn răng, che vết thương trên cánh tay cụt, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.
Xuy...
Hắn búng tay một phát, bắn ra một luồng thanh sơn quỷ hỏa, đánh tới Thao Thiết.
- Thanh Sơn Quỷ Hỏa? Hắc hắc, đây là nguyên hỏa, đáng tiếc, ngọn lửa này của ngươi chỉ là tàn thể, không dọa được bổn tọa.
Lúc này, Thao Thiết há miệng nói tiếng người, trong mắt lộ ra thần sắc khinh thường, không chút sợ hãi, mở ra miệng to như chậu máu, một ngụm nuốt sạch hỏa diễm bắn tới.
Sắc mặt lục bào lão tổ cuồng biến, không thể tưởng được Thao Thiết lợi hại như vậy, ngay cả Nguyên Hỏa cũng không sợ hãi.
Mắt thấy lục bào lão tổ sắp bị Thao Thiết cắn chết, lúc này, Mục Vân ra tay.
- Huyền Thiên Thăng Long Trảm.
Mục Vân huy động Xích Linh Thương, một thương nhấc lên, đánh bay thân thể Thao Thiết bay lên trời.
Gầm gừ.
Hai mắt Thao Thiết lộ ra hung quang, ổn định thân hình giữa không trung, chợt lăng không đánh xuống, một móng vuốt hướng đầu Mục Vân đánh tới.
Thoáng chốc, Mục Vân ngửi được một mùi tanh hôi thối chói mũi, còn có yêu phong cuồng bạo, đang hung mãnh tập kích mà đến, hắn nhất thời có loại cảm giác hít thở không thông.
Thao Thiết cự thú này, thực lực cực mạnh, tuy rằng so ra kém cao thủ cấp bậc Cổ Thánh, nhưng khẳng định vượt qua Đại Thánh cực vị cảnh, quả thực là cường hãn.
- Ma Hoàng Biến.
Mục Vân hét lớn một tiếng, thân thể bộc phát ra từng đạo ma khí ngập trời, ma khí cuồn cuộn gào thét mà ra, chấn động thiên địa, ở sau lưng hắn, huyễn hóa ra một đôi ma dực cực lớn mà hắc ám.
Hô...
Mục Vân chấn dực bay lên, tránh được Thao Thiết tập kích.
- Ma Hoàng biến? Đây là công pháp của Thiên Tôn đại nhân, ngươi làm sao có thể?
Thao Thao thần sắc kinh ngạc.
Mục Vân hóa thân thành ma hoàng, kiêu ngạo ngập trời, cũng mặc kệ Thao Thiết nói, cầm thương quét tới.
- Hừ, mặc kệ ngươi là ai, dám ngấp nghé hài cốt của Thiên Tôn đại nhân, bổn tọa tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.
Thao Thiết hừ lạnh một tiếng, lệ khí trên người hóa ra từng hàng chữ.
Những chữ này là khốn, phạm, tội, ác, lưu, phóng, biếm, trục, mỗi một chữ đều mang theo khí tức cực kỳ sâm nghiêm, tựa hồ muốn trục xuất người ra khỏi thiên địa vạn giới, lưu đày đến vực sâu vô tận.
- Ta nguyền rủa ngươi, ta muốn lưu đày ngươi, trục xuất khỏi Thương Lan vạn giới, phát đến hỗn độn thâm uyên vô tận, kiếp này, vĩnh viễn không trở về hiện thực.
Thao Thiết phát ra tiếng ngâm xướng nghiêm trang, lưu đày thiên địa, tội ác phạm nhân các loại ký tự, giống như phi kiếm bạo ra, hung hăng đánh tới Mục Vân.
- Là thứ phối nguyền rủa, cẩn thận!
Linh Lung tiên tử kinh hô lên, nếu như bị thứ phối nguyền rủa trấn áp, sẽ bị lưu đày đến hỗn độn thâm uyên, vĩnh viễn không trở về thế giới thực, tựa như những người bên ngoài hư không, chỉ có thể phiêu phù ở vũ trụ hư không, trở thành bụi bặm tồn tại.
Mục Vân thấy nguyền rủa tập kích tới, cũng không kinh hoảng, phóng xuất thiên thánh phù văn.
Thiên thánh phù văn phát ra quang huy thánh khiết mênh mông, ngăn cản thứ phối nguyền rủa trùng kích.
Thiên Thánh phù văn là khắc tinh nguyền rủa, có thể ngăn cản hết thảy khí tức nguyền rủa, nhưng dưới sự nguyền rủa của Thao Thiết, Thiên Thánh phù văn của Mục Vân dĩ nhiên run rẩy, hoàn toàn ngăn không được tập kích của lời nguyền rủa.
Ồ lên...
Dưới sự trùng kích của thứ phối nguyền rủa, Thiên Thánh phù văn bạo liệt nát bấy, vô tận nguyền rủa, hung hăng trấn áp xuống Mục Vân.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Mục Vân chấn động, không ngờ thiên thánh phù văn lại bị công phá.
- Thực lực Thao Thiết này quá cường hãn, nó phát ra nguyền rủa, phù văn bình thường căn bản ngăn không được, trừ phi ngươi có thể luyện chế ra thiên thánh phù văn cấp hai.
Linh Lung tiên tử cắn răng, nàng sớm biết thực lực Thao Thiết cường đại, nhưng không nghĩ tới cư nhiên cường hãn đến mức độ này.
Một đạo thứ phối nguyền rủa trấn áp xuống, ngay cả Thiên Thánh phù văn của Mục Vân cũng ngăn không được.
- Nhị giai...
Thần sắc Mục Vân khẽ biến, hắn lúc này tuy rằng lĩnh ngộ thủ pháp luyện chế phù văn, nhưng chỉ có thể luyện chế nhất giai phù văn, muốn luyện chế nhị giai phù văn, còn có chút khó khăn.
Phù văn cấp một uy lực có hạn, hiển nhiên không ngăn được Thao Thiết tập kích.
- Huyết Dực Bức Vương.
Trong lúc nguy cấp, Mục Vân triệu hoán Huyết Dực Bức Vương.
Một thân ảnh dơi khổng lồ hiện lên trước mặt Mục Vân, thay hắn ngăn cản nguyền rủa trùng kích.
Xuy xuy...
Từng đạo ký tự nguyền rủa, tù nhân lưu đày tội ác ti tiện vân vân, giống như hình xăm, khắc sâu trên người thể Huyết Dực Bức Vương.
Phanh một tiếng, Huyết Dực Bức Vương ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu bi thương, giống như bị một cỗ cự lực lôi kéo, bị kéo ra bên ngoài hỗn độn thâm uyên.
Mục Vân quyết định nhanh chóng, thu hồi trang Địa Nguyên thư trong cơ thể Huyết Dực Bức Vương, không giữ được con khôi lỗi Thánh thú này.
Trong chớp mắt, Huyết Dực Bức Vương bị kéo đến hỗn độn hư không, thân thể phiêu phù, giống như bụi bặm, tự do trong không gian vũ trụ, rốt cuộc không thể trở về.
Đây là thứ phối nguyền rủa, lưu đày Hỗn Độn thâm uyên vô tận, nếu như động tác của Mục Vân chậm một chút, người bị lưu đày ra ngoài, khẳng định chính là hắn.
- Đáng giận, thế mà tránh thoát khỏi lời nguyền của bổn tọa.
Thần sắc Thao Thiết âm hàn, không ngờ Mục Vân quyết đoán như thế, lại hy sinh một con Thánh thú, ngăn cản nguyền rủa của nó trùng kích.
Nó thi triển xong thứ phối nguyền rủa, hao phí rất lớn khí lực, trên mặt lộ ra trạng thái mệt mỏi, có chút thở hồng hộc.
- Đến lúc ta ra tay.
Ánh mắt Mục Vân lạnh lẽo, trong tay nắm chặt Xích Linh Thương, một cỗ hỏa sát hung khí cuồng bạo tàn sát bừa bãi mà ra, cửu giai Thiên Liệt Phù Văn mở ra, khí tức phá sát cường hoành, giống như bài sơn đảo hải nổ lên, làm cho người ta sợ hãi.
- Phù văn cấp chín? Cái này sao có thể.
Thao Thiết nhất thời lộ ra thần sắc hoảng sợ, lực sát thương của phù văn cửu giai quả thực muốn nghịch thiên, nó không thể tưởng tượng được trên binh khí của Mục Vân lại khắc sâu một đạo phù văn cửu giai, hơn nữa còn là thiên liệt phù văn đại biểu cho sát phạt cùng phá diệt.
Dưới sự gia trì của cửu giai Thiên Liệt Phù Văn, Xích Linh Thương của Mục Vân bộc phát ra khí tức cực kỳ sắc bén, lệ khí xung quanh, trong nháy mắt tan thành mây khói, thiên địa trong trẻo, thanh minh mênh mông, không còn chút khí âm u nào nữa.
- Ngũ Kiếp Thổ, đại địa bạo kiếm.
Mục Vân ngửa mặt lên trời quát to, một thương đập đất, trong cơ thể trào ra một cỗ khí tức bàng bạc của đại địa, cả mặt đất ầm ầm rung động, từng cây gai như thiên kiếm, từ dưới đất bạo sát mà ra.
Khí tức Xích Linh Thương phóng thích ra, mỗi một cây địa thứ đều lượn lờ khí tức phù văn, cửu giai Thiên Liệt phù văn uy nghiêm, ở trên mặt đất nở rộ ra, khí tức sắc bén, làm cho người ta hít thở không thông.
- Giết!
Mục Vân hoành thương vung lên, hơn mười cây gai bén nhọn, giống như phi kiếm cuồng sát mà ra, hung hăng đâm tới Thao Thiết cự thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận