Vô Thượng Thần Đế

Chương 3804: Một chiêu diệt sát

- Thiên hầu Vương Ước, ngươi nạp mạng cho ta.
Thi Thiên Liệt gầm thét, Thiên Đạo Pháp trấn áp xuống, Bạch Cốt Thánh Phật khổng lồ, hung hăng rơi vào trên mặt đất.
Ầm ầm... Phương viên ngàn dặm, nhất thời biến thành phế tích, cả tòa Vương gia thành, cũng bị diệt, vô số kiến trúc phòng ốc, trong nháy mắt biến thành tro bụi, từng tầng xương trắng, đẩy từng tầng phật quang, không ngừng trải ra, giống như sóng cuồn cuộn, chiếu cả trời đất.
Thiên đạo pháp tướng của Cổ Thánh cao thủ, thật sự quá khủng bố. Thi Thiên Liệt dùng thiên đạo pháp tướng trấn áp xuống, bạch cốt thiên lý, ai hồng khắp nơi, người bình thường dưới sự uy nghiêm của Thiên Đạo Pháp Tướng, chết bất đắc kỳ tử, không có chút khả năng sống sót.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, âm thầm kinh ngạc.
Cổ thánh cao thủ, quả nhiên khủng bố như thế.
Một tôn Thiên Đạo Pháp Tướng, trấn áp ngàn dặm, thiên địa thất sắc, sơn hà sụp đổ.
Thi Thiên Liệt chém giết Mệnh Hầu Vương Sách, cướp lấy hạt giống mệnh cách, lúc này hắn có khí tức đại khí vận, đại thánh quang mang, đại sát tứ phương, uy phong vô địch.
- Thi Thiên Liệt, dừng tay cho ta.
Lúc này, trên bầu trời, hơn mười thân ảnh bay lên, đều người của Vương thị thế gia, cầm đầu một người, chính là Thiên Hầu Vương Ước.
Bàn tay của hắn, nắm lấy một nữ tử xinh đẹp đáng thương, chính là Thi Phi Huyên.
- Huyên nhi.
Thi Thiên Liệt hô to một tiếng, giận dữ nhìn Thiên Hầu Vương Ước, trầm giọng quát:
- Vương Ước, thả nữ nhi của ta ra, ta có thể tha cho người của gia tộc ngươi, nhưng ngươi nhất định phải chết, nếu không bổn hoàng đồ ngươi cả nhà.
- Ha ha ha, chê cười, ngươi cho dù thăng cấp Cổ Thánh, ta cũng sẽ không sợ ngươi.
Thiên Hầu Vương Ước cười rộ lên, nắm lấy cổ Thi Phi Huyên, chỉ cần nhẹ nhàng nhéo một cái là có thể giết chết Thi Phi Huyên.
Thi Phi Huyên đang đội phượng quan, một bộ tân nương tử, nhưng lúc này nàng, vẻ mặt đầy nước mắt, cũng là vẻ mặt khủng hoảng.
- Thi Thiên Liệt, ngươi ra khỏi Vương gia thành cho ta, ta có thể cân nhắc buông tha nữ nhi ngươi.
Vẻ mặt Thiên Hầu Vương Ước đầy kiêu căng, nhưng trên thực tế, nội tâm của hắn lại đang phát run, cũng đang giãy dụa vạn phần.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Thi Thiên Liệt lại có thể đột phá, thăng cấp cảnh giới Cổ Thánh.
Cổ Thánh uy nghiêm, kinh thiên động địa, một tôn Thiên Đạo Pháp Tướng kia, đủ để tiêu diệt Càn Khôn, nội tâm hắn cũng đang sợ hãi run rẩy, nhưng bề ngoài, vẻ mặt hắn lạnh nhạt, cũng không dám lộ ra chút sợ hãi nào, nếu không, chết chính là hắn.
Chỉ cần Thi Thiên Liệt chịu rời đi, hắn cũng nguyện ý phóng thích Thi Phi Huyên, không muốn đem chuyện làm lớn.
- Nằm mơ, hôm nay ngươi phải chết.
Thi Thiên Liệt hừ lạnh một tiếng, thần sắc âm trầm.
Thiên Hầu Vương Ước giận dữ quát:
- Ngươi muốn giết ta, ta trước tiên giết nữ nhi ngươi.
Dứt lời, vương ước hai tay vững vàng giữ chặt cổ Thi Phi Huyên.
- Ngươi dám!
Thi Thiên Liệt lớn tiếng quát lớn. Trầm ngâm trong chốc lát, sắc mặt Thi Thiên Liệt đột nhiên ôn hòa xuống, nói:
- Thôi, nếu ngươi thật sự muốn sống, vậy thì đứng ra, đón ta một chiêu. Nếu ngươi có thể bắt được mà không chết, ta dẫn người đi, con gái ta cũng gả cho ngươi làm vợ.
- Vương Gia thành ngươi tổn thất, ta cũng sẽ bồi thường, như thế nào?
Nghe Thi Thiên Liệt nói, toàn trường đều kinh ngạc.
Mục Vân cũng hơi cả kinh, Thi Thiên Liệt này, khẩu khí ngược lại không nhỏ, Thiên Hầu Vương ước là cao thủ nửa bước Cổ Thánh, chẳng lẽ ngay cả một chiêu của hắn cũng không tiếp được sao?
- Phụ thân!
Thi phi Huyên hoa dung thất sắc, hiển nhiên cũng khó tin tưởng, Thi Thiên Liệt làm sao có thể một chiêu giết chết Thiên Hầu Vương Ước.
Thiên Hầu Vương Ước trong lòng khẽ động, biết rõ có nguy hiểm, nhưng chỉ là một chiêu, lấy thực lực của bản thân, khẳng định có thể tiếp nhận.
Hắn ta không có lựa chọn nào khác! Giằng co tiếp tục, Thi Thiên Liệt mất đi kiên nhẫn, không cần mạng nữ nhi giết hắn, đó thật sự là không còn đường lui.
- Được, Thi Thiên Liệt, ta nhận một chiêu của ngươi.
Thiên Hầu Vương Ước đứng ra, rút bội đao ra, khí tức rót vào trên người đao, cả thanh đao phát ra một cỗ hung uy mãnh liệt, đao khí bốc lên, hóa thành một đầu Bạo Long, ngửa mặt lên trời gào thét, vô cùng sắc bén.
- Thiên địa làm chứng, nhật nguyệt làm gương, nếu một chiêu giết không chết ngươi, Thi Thiên Liệt ta rời đi.
Thi Thiên Liệt ngửa mặt lên trời gào thét, phi thân bạo lược mà ra, một trảo giết tới Thiên hầu Vương Ước.
Móng vuốt của hắn, nổ lên một chùm bạch cốt phật quang, khí tức thiên đạo pháp tướng, hoàn toàn dung nhập vào trong trảo, hung hăng chộp về phía thân thể Thiên Hầu vương ước.
Thiên Hầu Vương Ước hít sâu một hơi, quát:
- Cực Bạo Long Trảm.
Hắn điên cuồng chém ra một đao, nhất thời, Bạo Long đao khí hung mãnh, càn quét thiên địa, phát ra tiếng nổ bén nhọn.
Một trong cứu cực lục quyết của Thiên Hầu Vương Ước, trong thời khắc sinh tử, đao pháp của hắn thi triển ra, vô cùng nhuần nhuyễn, trên trời dưới đất, đều tràn ngập tiếng gầm gừ của Bạo Long, cơ hồ muốn chấn vỡ màng nhĩ người.
Thi Thiên Liệt khí định thần nhàn, thản nhiên vung tay lên, bắt lấy đao của Thiên Hầu Vương Ước, khí tức thiên đạo cuồng bạo hung hăng tản mát ra ngoài, từng tầng xương trắng, hỗn hợp từng tầng phật quang, quấn quanh bội đao của Thiên Hầu vương ước.
Răng rắc.
Bội đao của Thiên Hầu Vương Ước bạo liệt nát bấy tại chỗ, Bạo Long rít gào đinh tai nhức óc trong thiên địa, cũng trong nháy mắt câm nín.
- Cảnh giới Cổ Thánh, há có thể hiểu được, ngươi ngay cả một chiêu của ta cũng không tiếp được.
Thi Thiên Liệt hừ một tiếng, lạnh lùng nói.
Thiên Hầu Vương Ước thần sắc cuồng biến, hắn toàn lực một kích, dĩ nhiên không có chút tác dụng nào, hoàn toàn không ngăn được khí tức kiêu ngạo của Thi Thiên Liệt.
- Chết đi!
Trên móng vuốt của Thi Thiên Liệt, hào quang của Thiên Đạo Pháp tướng bộc phát ra, một pho tượng Bạch Cốt Thánh Phật hỗn hợp với ma hi địa ngục cùng thần phật trang nghiêm, hung hăng hướng Thiên Hầu Vương ước giết tới.
Phanh...
Thi Thiên Liệt một chưởng đánh ra, in trên thân thể Thiên Hầu Vương Ước.
Nhất thời, thân hình Thiên Hầu Vương Ước nổ tung, huyết nhục vung ra, mưa máu đầy trời.
Một quyền.
Chỉ là quyền mà thôi.
Thi Thiên Liệt đã đánh nổ Thiên Hầu Vương Ước.
Thiên Hầu Vương Ước là cao thủ nửa bước Cổ Thánh, khí tức của hắn so sánh với Thi Thiên Liệt, không có chút kém cỏi nào, khác biệt duy nhất, chính là hắn không luyện ra Thiên Đạo Pháp Tướng.
Sự khác biệt này, đủ để làm cho người ta đi xuống địa ngục.
Thi Thiên Liệt giơ tay nhấc chân, có khí tức bàng bạc của Thiên Đạo Pháp Tướng, dưới một chưởng, đánh chết Thiên Hầu Vương Ước.
Cả trường lặng lẽ.
Ai cũng không nghĩ tới, Thi Thiên Liệt lại cường hãn như vậy, trong nháy mắt đánh chết Thiên Hầu Vương Ước.
Mục Vân hiện tại cũng nhịn không được kinh ngạc, cao thủ cấp bậc Cổ Thánh lại cường hãn đến mức này.
Tộc trưởng Vương thị thế gia, Vương An, nhìn thấy Thiên Hầu Vương Ước chết, nhất thời trợn mắt há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình.
Mà đệ tử Thực Thi Thú tộc, sau một lát yên lặng, bộc phát ra tiếng hò hét hoan hô như núi hô biển gầm. Uy lực của Cổ Thánh, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy.
Sau khi Thiên Hầu Vương ước mất mạng, mệnh cách của hắn cũng trôi nổi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận