Vô Thượng Thần Đế

Chương 3806: Thiết Giáp Bạo Long (2)

Thi Thiên Liệt không nói nhảm, mang theo mười vạn đệ tử Thực Thi Thú Tộc, hướng Thi Hoàng Thành chạy tới, Thi Phi Huyên cùng Yêu Hoàng Lâm Tú Y đi theo phía sau hắn, trong mắt Lâm Tú Y xẹt qua một tia sát khí mờ ám.
Toàn bộ thiên địa, một lần nữa khôi phục lại yên tĩnh.
Mục Vân nhìn xuống, chợt thấy sơn hà vỡ vụn, ngàn dặm đất, đều biến thành phế tích, bị Thi Thiên Liệt hủy diệt.
Mà toàn bộ Vương gia thành, cũng bị diệt, Vương thị thế gia cũng nguyên khí đại thương, Thiên Hầu Vương Ước cùng Mệnh Hầu Vương Sách đều đã chết, đệ tử trong tộc tử thương vô số.
Nhưng may mắn tộc trưởng Vương An còn sống, đệ tử Vương gia còn sót lại, rất nhanh tụ tập lại.
Vương An vẻ mặt lo lắng, triệu tập đệ tử trái phải, nói:
- Nhanh lên theo ta đi Bạo Long Cấm Địa xem một chút.
Có đệ tử nói:
- Thế nhưng, tộc trưởng, chúng ta không có chìa khóa, không vào được.
Vương An nói:
- Toàn bộ Vương gia thành đều bị Thi Thiên Liệt hủy diệt, nói không chừng cấm chế của Cấm Địa Bạo Long cũng bị hủy, nếu thật sự như vậy, chúng ta có thể tiến vào cấm địa, thả Thiết Giáp Bạo Long ra, nếu như có thể thả con quái vật thiết giáp này ra, chúng ta có thể trả thù.
- Tuân mệnh! Chúng đệ tử lộ ra thần sắc hưng phấn, đi theo Vương An xuất phát.
Mục Vân đáp xuống, cùng đám người Lý Ngạo Tuyết đứng chung một chỗ, nhìn xung quanh bốn phía, đã thấy mặt đất biến thành phế tích, khói thuốc súng bốc lên bốn phía, một mảnh cảnh tượng rách nát.
Tất cả mọi người đều im lặng, không thể tưởng được Cổ Thánh cao thủ lợi hại như vậy, một tôn Thiên Đạo Pháp Tướng, làm sơn hà sụp đổ, thiên địa lật đổ.
- Mục Vân, chúng ta đi thôi.
Lý Ngạo Tuyết đi tới bên cạnh Mục Vân, lạnh nhạt nói.
- Các ngươi đi trước đi, ta còn có việc phải xử lý.
Mục Vân bất động thanh sắc, lặng lẽ siết chặt chìa khóa Thi Phi Huyên đưa cho hắn. Người bình thường đều cho rằng, Thánh thú lợi hại nhất, là Nhật Nguyệt Chúc Long dưới trướng Lý Hạo Thiên, nhưng trên thực tế, sức chiến đấu của Thiết Giáp Bạo Long so với Nhật Nguyệt Chúc Long lợi hại hơn nhiều, đây là thiết giáp quái vật vì giết chóc, là quái vật do Tai Nạn Thiên Tôn tự mình luyện chế ra.
- Ngươi còn có chuyện gì, Thi Thiên Liệt muốn giết ngươi, chúng ta không thể ngồi chờ chết.
Thần sắc Lý Ngạo Tuyết trầm xuống, nàng là cao thủ nửa bước Cổ Thánh, nhưng dù sao còn chưa luyện ra Thiên Đạo Pháp Tướng, cùng Thi Thiên Liệt chênh lệch quá lớn.
- Ta biết, ngươi không cần phải lo lắng về ta, trở lại trước đi, chờ ta xử lý tốt sự tình trong tay, ta sẽ trở về tìm các ngươi.
Mục Vân rất muốn đi Bạo Long Cấm Địa xem, con quái vật thiết giáp này rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố.
Hắn cùng Lý Ngạo Tuyết, Bạch Trần, Khắc Lỵ Tư phân biệt, một mình, một lần nữa bước vào Vương gia thành.
Toàn bộ Vương gia thành, đã trở thành phế tích, khắp nơi đều đống đổ nát, vô số thi thể chất đống, một mảnh hỗn độn.
- Cấm địa Bạo Long này rốt cuộc ở nơi nào.
Mục Vân cầm chìa khóa, nhìn xung quanh bốn phía, cũng không có chút đầu mối nào.
- Đi theo đệ tử Vương thị thế gia, bọn họ đều chạy tới Cấm Địa Bạo Long, ngươi đi theo bọn họ là được.
Lúc này, tiếng nhàn nhạt của Quy Nhất vang lên bên tai Mục Vân.
- Ngươi làm sao biết được?
Mục Vân hỏi.
- Hắc hắc, đoán!
Quy Nhất không nói nhiều.
Nghe vậy, trong lòng Mục Vân vui vẻ, nếu đã có manh mối tin tức, vậy thì dễ làm.
Hắn lúc này lặng lẽ đi theo mấy đệ tử Vương gia, một đường đi về phía trước.
Không bao giờ, Mục Vân đi tới một ngọn núi hoang ở phía bắc thành.
Đã thấy trên sườn núi, tụ tập hơn mười đệ tử Vương gia, tộc trưởng Vương An đứng ở phía trước, sắc mặt có chút ảo não, nhìn vách núi trước mắt.
Trên vách núi, có một cửa động, nhưng hiện tại, cửa động cửa chính khóa chặt, trên cửa in một chữ ‘Phong’ cực lớn.
- Đáng chết, không thể tưởng được cấm chế của Cấm Địa Bạo Long, vẫn không có chút buông lỏng nào, chúng ta không vào được.
Vương An cắn răng, vẻ mặt bất đắc dĩ.
- Tộc trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?
Có đệ tử hỏi.
- Không có biện pháp, tạm thời trở về, đi Cửu Đỉnh phái, đầu nhập vào chưởng môn Cửu Đỉnh phái, Hạo Thiên Cổ Thánh, cầu hắn báo thù cho chúng ta.
Vương An dứt khoát nói.
Cửu Đỉnh Thương Hành trước kia đổi tên thành Cửu Đỉnh phái, Lý Hạo Thiên chính là chưởng môn Cửu Đỉnh phái, Hạo Thiên Đại Thánh ngày xưa, hiện tại cũng biến thành Hạo Thiên Cổ Thánh, uy chấn bát phương, thiên hạ ngưỡng mộ.
Sắc mặt Mục Vân lạnh lẽo, hắn và Lý Hạo Thiên là kẻ thù truyền kiếp, tuyệt đối không thể tùy ý lý Hạo Thiên thế lực lớn mạnh, Vương thị thế gia muốn đầu nhập vào cửu đỉnh phái, hắn cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ.
- Thôi, biếm toàn bộ các ngươi làm chuột.
Mục Vân nhàn nhạt phất tay giết ra, một đạo khí tức nguyền rủa bàng bạc, từ chân trời bao phủ mà xuống.
Đệ tử Vương gia xung quanh Vương An còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra, bị biếm súc nguyền rủa trấn áp, thân thể vặn vẹo thu nhỏ lại, trở thành một con chuột, chi chi kêu loạn, chạy tán loạn.
Thủ đoạn nguyền rủa của Mục Vân càng ngày càng thuần thục, người dưới Cổ Thánh, thời điểm là nửa bước Cổ Thánh, chỉ cần còn chưa luyện ra Thiên Đạo Pháp Tướng, hắn một đạo nguyền rủa trấn áp xuống, đủ để đem người biếm thành súc sinh, căn bản không cần thủ đoạn dư thừa.
- Ngươi tiểu tử này, thủ đoạn không khỏi quá tàn nhẫn một chút.
Quy Nhất nhìn thấy chuột chạy đầy đất, cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Mục Vân mỉm cười không nói, hắn cũng không muốn nhìn thấy thế lực Lý Hạo Thiên lớn mạnh hơn nữa, bất luận kẻ địch nào ẩn dấu đều phải giải quyết xong, nếu không hậu hoạn vô cùng.
Giải quyết xong người Vương gia, Mục Vân cũng chậm rãi đi ra, đi tới trước cửa động vách núi, lấy chìa khóa ra, đang muốn mở cửa động.
- Chờ một chút.
Quy Nhất hô.
- Làm sao vậy.
- Ngươi suy nghĩ rõ ràng chưa, Thiết Giáp Bạo Long là quái vật sinh ra để giết chóc, ngươi thật sự có nắm chắc hàng phục nó?
Nếu Mục Vân có thể hàng phục Thiết Giáp Bạo Long, cũng không cần sợ Thi Thiên Liệt đuổi giết nữa, nhưng nếu hàng phục thất bại, hậu quả không thể tưởng tượng nổi, hắn có thể sẽ bị Thiết Giáp Bạo Long giết chết.
- Ta cũng không có nắm chắc, nhưng nếu đã tới, dù sao cũng phải đi vào xem một chút.
Mục Vân cầm lấy chìa khóa, rầm rầm một tiếng, mở cửa động.
Thượng cổ thập đại Thánh thú, hắn chỉ có Thiết Giáp Bạo Long chưa từng thấy qua, con quái vật giết chóc trong truyền thuyết này, hắn cũng rất có hứng thú đi xem.
Mục Vân bước vào sơn động, đã thấy trong động quật có một tấm bia đá, viết chín chữ.
Cấm địa Bạo Long, tự tiện xông vào, chết.
Đặt bút là Tai Nạn Thiên Tôn.
Hiển nhiên, tấm bia đá này là do Tai Nạn Thiên Tôn tự tay dựng lên, cảnh cáo người ngoài, không được bước vào.
Mục Vân lặng yên không lên tiếng, chậm rãi đi về phía sâu trong động quật.
Hắn nắm chặt Xích Linh Thương, cẩn thận đề phòng, chậm rãi đi tới, càng xâm nhập, Mục Vân càng cảm giác được một cỗ khí tức lạnh như băng.
Hắn đi qua một góc đường, trước mắt rộng rãi, đi tới một mảnh đất trống. Mảnh đất trống này sừng sững một con quái vật kim loại khổng lồ, con quái vật kim loại này, vỏ ngoài hoàn toàn là kim loại đúc thành, bộ dáng chính là một con Bạo Long, hai chân đứng thẳng, thân thể cùng tay chân buộc chặt một sợi xích thô to, đầu kia của những sợi xích khảm nạm lên vách núi xung quanh, vững vàng khóa con quái vật này lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận