Vô Thượng Thần Đế

Chương 3840: Chém Giết Lý Hạo Thiên (2)

Thân thể Mục Vân, chính là một tòa lò nướng, điên cuồng cắn nuốt hấp thu, hơn nữa tịnh hóa huyết mạch, hắn dung hợp vào trong thiên địa hồng lô, hoàn toàn không sợ hắn thực cốt lãnh hỏa cắn trả.
- Nuốt!
Mục Vân hét lớn một tiếng, thôn phệ huyết mạch phát huy đến cực hạn, bên trong huyết mạch của hắn, có khí tức thiên địa hồng lô, cho dù chỉ là một mảnh vụn, cũng là cực kỳ cường hoành.
Lý Hạo Thiên thực cốt lãnh hỏa, đúng là thoát thể bay ra.
Mục Vân há mồm nuốt, đem thực cốt lãnh hỏa cắn nuốt xuống, thiên địa hồng lô ầm ầm phát động, hỗn hợp thôn phệ huyết mạch của hắn, nuốt chửng thực cốt lãnh hỏa này, cũng trong nháy mắt xóa sạch ấn ký Lý Hạo Thiên lưu lại trong hỏa, luyện hóa.
- Thiên địa hồng lô, uy lực thật lớn, dĩ nhiên có thể trong nháy mắt luyện hóa nguyên hỏa.
Mục Vân một trận kinh ngạc, dựa vào khí tức thiên địa hồng lô, hắn luyện hóa thực cốt lãnh hỏa ngay tại chỗ, nhưng cũng không bị bất kỳ cắn trả nào.
Quy Nhất nói:
- Là huyết mạch ngươi lợi hại, nếu không, thiên địa hồng lô cũng không phát huy được uy lực lớn như vậy.
Trong lòng Mục Vân mừng rỡ, thiên địa hồng lô này quả thực là thiết kế riêng vì hắn, phối hợp với thôn phệ huyết mạch cùng tịnh hóa huyết mạch của hắn, thiên địa hồng lô có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất.
Năng lượng thực cốt lãnh hỏa, phi thường dồi dào, Mục Vân thôn phệ luyện hóa, khí tức tu vi của hắn cũng đang tăng vọt, trong nháy mắt đột phá, nhất cử bước vào hàng ngũ Cổ Thánh đại vị cảnh.
Tất cả mọi người trong hội trường, tất cả đều choáng váng, không thể tin vào mắt mình.
- Làm sao có thể, hắn lại đột phá.
- Ta không nhìn lầm chứ, Mục Vân tên này, dĩ nhiên nuốt nguyên hỏa của Hạo Thiên Thánh Vương.
- Trời ạ, nguyên hỏa loại bảo bối này, khí tức cuồng bạo vô cùng, hắn một ngụm nuốt sạch luyện hóa, cũng không sợ bạo thể bỏ mình sao?
Toàn trường mọi người đều kinh hãi thất sắc, hoàn toàn không nghĩ tới Mục Vân có thể cướp đi thực cốt lãnh hỏa của Lý Hạo Thiên, hơn nữa còn cắn nuốt luyện hóa tại chỗ.
Lúc này Mục Vân đã thăng cấp lên hàng ngũ Cổ Thánh đại vị cảnh. Phải biết rằng, hắn mới vừa mới bước vào Cổ Thánh trung vị cảnh, trong chớp mắt, dĩ nhiên tấn công đột phá, đạt tới đại vị cảnh, tốc độ thăng cấp như vậy, chỉ có thể dùng kinh khủng để hình dung.
Đây cũng là sự lợi hại của nguyên hỏa.
Nguyên Hỏa, đây là bảo vật trân quý nhất của cả Thương Lan vạn giới, được xưng là chí bảo chư thiên, khí tức năng lượng của Nguyên Hỏa cũng phi thường phong phú. Dưới khí tức thực cốt lãnh hỏa nuôi dưỡng, tu vi của Mục Vân tự nhiên cũng có thể đột phá thăng cấp.
- Ngươi...... Ngươi lấy đi ngọn lửa của ta.
Lý Hạo Thiên hoảng sợ, hắn mất đi nguyên hỏa, kiêu ngạo cả người mất đi.
- Lý Hạo Thiên, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.
Mục Vân phi thân nhanh ra, nhấc Xích Linh Thương lên, hung hăng hướng Lý Hạo Thiên giết tới.
Hắn có được hai đạo nguyên hỏa, giơ tay nhấc chân, đều có liệt diễm thiên uy lớn lao bộc phát ra, hung hãn vô cùng.
Ánh mắt Lý Hạo Thiên âm trầm, quát:
- Mục Vân, hôm nay nếu không đem ngươi bầm thây vạn đoạn, Hạo Thiên Thánh Vương ta nào còn mặt mũi tồn tại.
Lý Hạo Thiên phẫn nộ, Mục Vân ở trước mặt người trong thiên hạ, cướp đi nguyên hỏa của hắn, hắn có thể nói là mặt mũi quét sạch, nếu như không giết chết Mục Vân, về sau hắn chỉ sợ không cách nào đứng vững.
- Thiên Đạo Pháp Tướng, trấn áp.
Lý Hạo Thiên quát to một tiếng, phóng thích ra thiên đạo pháp tướng của bản thân.
Hắn Thiên Đạo Pháp Tướng, dĩ nhiên là một vần thái dương.
Bên trong mặt trời, có thiên long gầm thét, cả tòa thái dương, do chín tòa đại đỉnh chống đỡ, huy hoàng chói mắt, vô cùng mênh mông.
Sắc mặt Mục Vân đột biến, Lý Hạo Thiên là Thánh Vương cao thủ, hắn thi triển ra thiên đạo pháp tướng, khí tức quả thực kinh thiên động địa.
Ánh mặt trời chiếu rọi trời đất, đêm tối trôi qua, càn khôn sáng chói, dưới ánh mặt trời của Lý Hạo Thiên chiếu rọi, thiên địa vạn vật đều phát ra sinh cơ, tràn đầy sức sống.
Ầm ầm...
Cả một vầng mặt trời, giống như hỏa cầu khổng lồ, phá không gào thét mà đến, hung hăng hướng Mục Vân trấn áp xuống.
Mục Vân sợ hãi biến sắc, một vầng mặt trời này, khí tức phi thường cuồng bạo, đủ để đốt hắn thành tro tàn.
Khí tức trên người Lý Hạo Thiên không ngừng rót vào thái dương pháp tướng, khí tức mặt trời càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí so với hai đạo nguyên hỏa của Mục Vân, đều huy hoàng rực rỡ, khí tức Thánh Vương cảnh giới, phát huy đến đỉnh phong, làm cho người ta rung động.
- Tiểu tử, chạy đi!
Quy Nhất hô lên, thái dương pháp tướng bá đạo như thế, chỉ sợ có thể sống chết Mục Vân.
Mục Vân trấn định tâm thần, chạy là không có khả năng chạy, đây là trận chiến cuối cùng giữa hắn và Lý Hạo Thiên, vô luận như thế nào, đều phải phân ra thắng bại.
- Thiên địa hồng lô, thôn phệ.
Mục Vân cắn chặt răng, mảnh vụn của thiên địa hồng lô phóng thích ra, hắn thôn phệ huyết mạch, tịnh hóa huyết mạch cũng là súc thế chờ phát động.
- Tiểu tử, ngươi điên rồi.
Quy thất kinh ngạc, thái dương pháp tướng của Lý Hạo Thiên cực kỳ mãnh liệt, nhưng Mục Vân lại hung hãn như thế, muốn nuốt chửng mặt trời này.
Ầm ầm...
Mặt trời cuồng bạo, hung hăng trấn áp xuống.
Mục Vân thần sắc yên lặng, khí tức thiên địa hồng lô phóng thích ra ngoài, nuốt chửng mặt trời này.
Mặt trời khổng lồ, đột nhập vào cơ thể của mình, trong nháy mắt nổ tung.
Mục Vân kêu lên một tiếng đau đớn, cảm thấy lục phủ ngũ tạng cơ hồ đều bị nổ nát, thân hình giống như cũng muốn nổ tung.
Hắn cuống quít điều động thôn phệ huyết mạch, cắn nuốt xuống khí tức mặt trời, lại dùng huyết mạch tịnh hóa, không ngừng tịnh hóa năng lượng cuồng bạo của thái dương.
Thiên địa hồng lô cũng điên cuồng vận chuyển, không ngừng hấp thu luyện hóa.
Đến cuối cùng, cả một vầng mặt trời, đều bị Mục Vân hấp thu.
Nhưng đây là Thiên Đạo Pháp Tướng của Lý Hạo Thiên, năng lượng cực kỳ cuồng bạo, vừa mới nổ tung, đã nghiêm trọng phá hủy kinh mạch mục vân.
Trong lúc đó, Mục Vân cảm nhận được kinh mạch của bản thân, đã bị lở loét trăm ngàn lỗ, vết thương chồng chất, nội thương phi thường nghiêm trọng.
Hắn cắn nuốt Thái Dương Pháp Tướng của Lý Hạo Thiên, đạt được tu vi khí huyết cực kỳ dồi dào, cảnh giới của hắn cũng có thể đột phá đến Cổ Thánh cực vị cảnh, nhưng Mà Mục Vân cũng không dám đột phá, áp chế khí tức cảnh giới của mình.
Bởi vì, kinh mạch của hắn bị hao tổn quá nghiêm trọng, nếu như tùy tiện đột phá, chỉ sợ kinh mạch sẽ chịu không nổi, bạo thể mà chết.
- Ngươi...... Ngươi lại nuốt chửng thiên đạo pháp tướng của ta.
Lý Hạo Thiên há mồm phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Thiên Đạo Pháp Tướng, là khí huyết tu vi ngưng luyện mà thành, là căn cơ của người tu luyện, quan trọng tựa như hồn phách.
Trong thái dương pháp của hắn, cũng ẩn chứa số lượng lớn khí huyết tu vi của bản thân, nhưng hiện tại, toàn bộ bị Mục Vân thôn phệ cướp đoạt.
Dựa vào thái dương pháp tướng của Lý Hạo Thiên, Mục Vân hoàn toàn có thể lần nữa đột phá, thăng cấp Cổ Thánh cực vị cảnh, đáng tiếc kinh mạch của hắn bị hao tổn quá nghiêm trọng, cũng không dám đột phá lung tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận