Vô Thượng Thần Đế

Chương 384: Thánh Thanh Thành Xâm Phạm

Cho tới giờ khắc này, người trên tường thành mới phát hiện, đó cũng không phải địch tập, mà là bọn người Mục Vân.
Đám người rơi xuống, sắc mặt Mục Vân tái nhợt, nhìn đám người trên tường thành, chất vấn nói:
- Các ngươi làm cái gì đấy?
- Ngài là...
- Quỷ tiên sinh!
- Quỷ tiên sinh?
Đám người thủ thành sững sờ.
Đám người chỉ biết môn chủ Vân Môn - Mặc Dương, có một sư tôn tên là Tử Mộc, tại sao lại xuất hiện một Quỷ tiên sinh?
- Trả lời vấn đề!
- Là như vậy, gần đây Đông Vân thành đang bị một thành thị khác công kích, có người muốn chiếm đoạt Vân Môn, môn chủ không đáp ứng, sắp khai chiến, cho nên...
Nha?
Có người muốn chiếm đoạt Vân Môn?
- Thành thị nào?
- Thánh Thanh thành!
Thánh Thanh thành, Mục Vân đương nhiên đã đi qua, chính là một thành trì ở gần Đông Vân thành, các nơi đây khoảng ngàn dặm.
Khoảng cách ngàn dặm, tại Nam Vân Đế Quốc mà nói là rất xa xôi, thế nhưng tại Trung Châu đại lục thì chỉ là hàng xóm.
Thánh Thanh thành cũng là thành thị nhất lưu.
Nhưng mà, Thánh Thanh thành cũng không thuộc về phạm vi thế lực của Tam Cực điện, mà là phạm vi thế lực Thánh Đan tông.
- Chuyện này, Tam Cực điện mặc kệ sao?
- Bên phía Tam Cực điện nói mặc kệ, nếu chúng ta có bản lĩnh thì nuốt vào Thánh Thanh thành cũng chưa hẳn không thể, nếu như Thánh Đan tông nhúng tay, Tam Cực điện sẽ nhúng tay.
Nghe thấy lời này, Mục Vân ngẩn người, nhưng lập tức cũng thoải mái.
Trung Châu đại lục, trước mắt tồn tại tám đại siêu cấp thế lực.
Mà phía dưới tám đại siêu cấp thế này chính là mấy chục thế lực siêu nhất lưu. Ngay sau đó thì là mấy trăm thế lực nhất lưu, sau đó nữalà ngàn cái thế lực nhị lưu, còn có vô số thế lực tam lưu.
Mà bây giờ, Vân Môn đã thuộc về thế lực nhất lưu.
Chỉ là lần này, nếu có thể giúp Cam đại sư đúc lại Hồn Đàn, Vân Môn nắm giữ một cường giả siêu cấp Niết Bàn cảnh, vậy Vân Môn sẽ chính là thế lực siêu nhất lưu.
Một thế lực có một vị võ giả cảnh giới Hồn Đàn hay không, mới là cái quyết định thế lực này có cường đại hay không.
Cho dù là tám đại siêu cấp thế lực, muốn xuất thủ với một thế lực siêu nhất lưu nắm giữ võ giả Niết Bàn cảnh cũng phải cân nhắc hậu quả.
Trừ phi là có thể chém giết võ giả Niết Bàn cảnh, nếu không, một khi để võ giả Niết Bàn cảnh chạy thoát, vậy thì tương đương với trong bổn môn phải có thêm một vị cường giả Niết Bàn cảnh bất cứ lúc nào cũng nhìn chằm chằm đệ tử hoặc là hậu bối trong môn phái.
Thử nghĩ đi, đệ tử tông môn ra ngoài làm nhiệm vụ, hoặc là tử đệ trong tộc đi ra ngoài, không thể nào bất cứ lúc nào có cường giả thủ hộ, nếu gặp được võ giả Niết Bàn cảnh, chỉ có một chữ “chết”!
Ngàn năm trước, ở trên Trung Châu đại lục đã xuất hiện chuyện như vậy.
Ngay lúc đó, một thế lực đại siêu cấp tên là Thiên âm cốc, chính là bởi vì diệt một thế lực siêu nhất lưu mà để võ giả Niết Bàn cảnh của thế lực đó chạy thoát.
Người kia nhìn chằm chằm vào đệ tử kiệt xuất của Thiên âm cốc hạ thủ, trọn vẹn tập sát gần trăm vị đệ tử Thiên âm cốc.
Thế nhưng Thiên âm cốc bố trí mai phục mấy lần cũng không bắt được người này.
Cuối cùng, Thiên âm cốc không còn ai dám bái nhập, lại thêm tử đệ thiên phú trong cốc giảm bớt, dần dần đi vào hạ phong, trong trăm năm đã suy thoái, cuối cùng rơi khỏi địa vị bá chủ.
Một thế lực siêu cấp cường đại, ngạnh sinh sinh bị một vị võ giả Niết Bàn cảnh kéo chết!
Cho nên, từ đó về sau, thế lực trên Trung Châu đại lục chính là hiểu rõ, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
Đây cũng vì sao hiện tại tám đại siêu cấp thế lực cho phép những thế lực siêu nhất lưu kia tồn tại.
Thánh Thanh thành, chính là thế lực siêu nhất lưu, nghe nói bản thân thành chủ Thánh Thanh thành - Thanh Phong Dương chính là cường giả Niết Bàn cảnh nhất trọng, chú tạo Hồn Đàn nhất trọng.
Mà lần này, trong Đông Vân thành vừa chỉnh đốn xong, nguyên khí đại thương, lại thêm Đông Vân thành chỉ miễn cưỡng được tính là thế lực nhất lưu, cũng không tồn tại võ giả Niết Bàn cảnh, cho nên Thánh Thanh thành mới dám xuất thủ.
Lúc này, trong đại điện Vân Môn, Mặc Dương mặc một bộ đồ đen, ngồi ngay ngắn ở trên chỗ ngồi cao nhất, một bên khác, Tần Mộng Dao nghiêm mặt ngồi ngay ngắn, mà bên cạnh nàng là một võ giả mặc hắc bào, cúi đầu, uy nghiêm đứng thẳng, như là hộ vệ.
Lúc này, phía dưới, bọn người Cam Kinh Vũ, Mục Đỉnh Thiên, Mục Lâm Thần, Độc Ngọc Tử, Dương Thiên, âm Đế, Thạch Thiên Phong theo thứ tự ngồi xuống.
- Các vị, chuyện Vạn Quỷ Phủ Quật lần này, mọi người cũng hẳn đã hiểu rõ, sư tôn Mục Vân ta... Cũng chính là Tử Mộc tiên sinh, hiện tại trở thành nhân vật bị truy sát của tam đại thế lực, cho nên chuẩn bị chui vào Đông Hoang, tránh liên lụy mọi người.
Mặc Dương ho khan một tiếng, nói:
- Nhưng là lần này, hảo hữu và bằng hữu của ta ngày xưa tại Nam Vân Đế Quốc đều theo Mục đạo sư hiệu lệnh, đi tới Đông Vân thành, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta chính là cùng ở phía dưới Vân Môn.
- Cho nên hôm nay, ta sẽ tuyên bố một chút, từ hôm nay trở đi, Vân Môn ta sẽ đổi tên là Vân Minh, phía dưới Vân Minh sẽ thiết lập Chiến các, các chủ là lão thái gia Mục Đỉnh Thiên Mục, thiết lập Đan các, các chủ là Cam đại sư Cam Kinh Vũ, thiết lập Khí các, các chủ là Tề Minh, thiết lập Ảnh các, các chủ là Lãnh Nguyệt!
- Ngày sau nếu cần, sẽ lần nữa thiết lập phân các, bản thân ta, thân là minh chủ Vân Minh, hai vị Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã này chính là thê tử của sư tôn, chức trách phó minh chủ, mọi người có gì nghi vấn có thể thỉnh giáo hai vị sư nương.
- Vâng!
- Vâng!
Nhìn từng nhân vật trong đại điện, trong lòng bọn người Độc Ngọc Tử, Dương Thiên, âm Đế không thể nói là không kinh ngạc.
Lúc đầu, bọn hắn cho rằng hạ mình dưới tay tiểu tử Mặc Dương cảnh giới Thông Thần nhị trọng, chính là nhân tài không được trọng dụng, thế nhưng không ngờ, lúc này mới bao lâu đã đến một phiếu giúp đỡ như vậy.
Nhất là vị luyện đan sư bát tinh Cam Kinh Vũ kia, còn có vị Mục lão thái gia kia, khí tức cường đại trên người hai người này ít nhất là cường giả Thông Thần cửu trọng, thập trọng.
Mà mấy thanh niên đứng đó cũng đều là cảnh giới Thông Thần cảnh nhất trọng, nhị trọng.
Làm cho bọn hắn cảm thấy khủng bố nhất chính là hai vị kia phó minh chủ bên cạnh Quỷ tiên sinh.
Người này không nói một lời, thế nhưng có thể đứng ở vị trí đó, có thể nghĩ, hẳn là không đơn giản.
Thoáng một cái, thực lực Vân Minh so với Vân Môn trước đó, quả thực là cường đại không chỉ gấp mười lần.
- Tốt, tạm thời mấy ngày nay, hi vọng mấy người Độc Ngọc Tử, Thạch Thiên Phong, trước an trí mọi người thật tốt, xem ra Vân Minh cũng cần phải xây dựng thêm.
- Vâng! Minh chủ.
- Tuân mệnh, minh chủ!
- Được rồi, chuyện hôm nay chỉ nói đến đây, còn về Thánh Thanh thành, mấy ngày nay sẽ không có động tác, nhưng mọi người nhất định phải cẩn thận đề phòng.
- Vâng!
- Vâng!
Đám người từng người đáp lại, sau đó đám người dần dần tản ra, trong đại điện chỉ còn lại bọn người Cam Kinh Vũ, Mục Đỉnh Thiên cùng với Cảnh Tân Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận