Vô Thượng Thần Đế

Chương 389: Đây Là Hộ Vệ?

Y theo lời Vương Chí Kiệt này nói, trong Ma Uyên kia có thể có người tồn tại, cũng có thể là có Ma tồn tại!
Nếu như là Ma thì còn dễ lý giải.
Nhưng nếu như là người...
Người có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy phải cường hãn đến mức nào, quả thực có thể nói là thủ đoạn thông thiên.
- Thiên hỏa, trong cơ thể tiểu tử ngươi chứa một loại, nhất định nên chú ý!
Vương Chí Kiệt quát:
- Tiểu tử ngươi chính là như vậy, ta còn không biết sao, ngươi khẳng định là đang nghĩ đến thế nào thôn phệ liên hoa của hắn để tăng cường thực lực bản thân, thế nhưng ta cho ngươi biết, thiên hỏa lần này có thể là mấy vị thiên hỏa Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, âm Mị, Tử Liên Yêu Hỏa của ngươi không nhất định là đối thủ, cẩn thận đừng bị hắn thôn phệ ngươi!
- Vâng!
Nhìn Vương Chí Kiệt, Mục Vân cũng là một trận buồn cười.
Gia hỏa này rõ ràng là quan tâm mình, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy mình lại hận không thể đi lên đạp hai cước.
- Tâm nhi, chuyến này chú ý, mẫu thân ngươi cũng sẽ đi tới, đến khi đó nhớ theo sát mẫu thân ngươi, tiểu tử tới gần nơi này sẽ chỉ không may.
- Được rồi, cha, ta biết!
- Lần này, nhị thúc ngươi - Vương Văn Kiệt sẽ đi cùng các ngươi, Mục Vân, nhớ lấy, lần này các thế lực lớn đi tới đều là trưởng lão Thông Thần cửu trọng, thập trọng, thậm chí là cường giả cảnh giới Niết Bàn nhất trọng.
- Vâng!
Một đoàn người được Vương Chí Kiệt liên tục dặn dò, xuất phát tiến lên.
- Xem ra Lão Vương thật sự đã xem người con rể này như người nối nghiệp của mình để nuôi dưỡng!
Lý Vân Tiêu cười ha ha nói.
- Đó cũng không phải là, ưu tú như vậy, nếu ta có nữ nhi, cũng bắt tới nuôi dưỡng xem như người nối nghiệp.
Dương Đình Ngọc cười nói.
- Lão Dương, nếu ngươi nguyện ý, để nhi tử ngươi gả cho Mục Vân cũng được!
Vương Chí Kiệt cười ha ha nói, đưa mắt nhìn đám người rời khỏi.
Trong Ma Uyên xuất hiện thiên hỏa, tin tức này không thua gì bảo tàng trong Vạn Quỷ Phủ Quật để thế nhân kinh ngạc.
Trong lúc nhất thời, các thế lực lớn lại lần nữa sai phái ra cường giả.
Mà trải qua tổn thất trong Vạn Quỷ Phủ Quật lần trước, lần này, tử đệ thiên tài trong các thế lực lớn đã tổn thất không ít, lần này, tám đại tông môn không thể không xuất động nhân mã cấp bậc trưởng lão.
Trung Châu đại lục, vị trí trung ương, tứ đại thế lực Đăng Thiên phủ, Vọng Nguyệt lâu, Diệt Thần Cung, Ôm Vân Hiên, trình thả hình vuông vờn quanh Ma Uyên.
Lúc này, Đăng Thiên phủ ở trong Phù Dư thành, nhân mã như nước chảy.
Thân là thành thị hạch tâm của thế lực siêu nhất lưu, Phù Dư thành có ngàn vạn nhân khẩu, nhân khẩu lưu động càng đến khủng bố hơn trăm triệu người.
Lúc này, trong một gian tửu lâu trong Phù Dư thành, một đoàn người Mục Vân đặt chân nghỉ ngơi.
Mục Vân toàn thân hắc y, như là hộ vệ, đứng ở phía sau hai người Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã.
Lúc này, Tần Mộng Dao cũng mang khăn lụa trắng che mặt, tránh phiền toái không cần thiết.
Ngược lại là Vương Tâm Nhã, trên đường đi rất là hưng phấn, nhìn đông, ngó tây, lộ ra rất hưng phấn.
Lý Trạch Lâm trên đường đi bận trước bận sau, quả thực vất vả không ít.
Mà Dương Dương Dương người này, ngược lại để Mục Vân cảm thấy buồn cười, thân là nhi tử Dương Đình Ngọc, người này không có chút biểu hiện của Thiếu điện chủ, ngược lại là cả ngày cười toe toét.
Vương Văn Kiệt trên đường đi ngược lại là rất ít mở miệng, chỉ là nhìn mấy vị trẻ tuổi vui đùa ầm ĩ.
Ngồi xuống bàn rượu, Vương Chí Kiệt mới mở miệng nói:
- Lần này, bát đại thế lực hẳn là đều có người đi tới, các ngươi đều phải cẩn thận.
- Bởi vì chuyện Vạn Quỷ Phủ Quật lần trước, lần này bát đại thế lực xuất động toàn bộ là võ giả cấp bậc trưởng lão, cũng đều từ Thông Thần cửu trọng đến thập trọng.
- Ừm!
Đám người nghe vậy, nhẹ gật đầu.
- Tiểu nhị, mang rượu ngon thức ăn ngon nhất lên.
Ngay lúc này, ngoài tửu lâu vang lên một tiếng hò hét, một nhóm hơn mười bóng người nối đuôi nhau đi vào.
Những người này đều mặc lục bào, toàn thân trên dưới lộ ra một cỗ khí tức âm trầm tà dị.
- Lục Ảnh huyết tông!
Nhìn những người kia, Mục Vân hơi trầm ngâm.
- Ai u, thì ra là nhân mã Tam Cực điện, ha ha, không ngờ lần này, Tam Cực điện còn dám tới, không phải là muốn lấy được thiên hỏa chứ?
Nhìn một nhóm người Mục Vân của trong Tam Cực điện, một âm thanh tràn ngập trêu tức đột nhiên vang lên.
Nhìn thấy những tiểu lâu la này, Vương Văn Kiệt cũng không thèm để ý, chỉ là Dương Dương Dương lại không vui lòng.
- Những gia hỏa ngay cả mặt cũng không dám lộ ra như các ngươi còn dám đến, sao chúng ta lại không dám?
Dương Dương Dương giễu cợt nói:
- Thiếu tông chủ Lục Ảnh huyết tông - Mạnh Quảng Lăng bị Mục Vân giết chết, Lục Ảnh huyết tông các ngươi có thể tìm được hung thủ giết người sao?
- Ngươi...
Nghe thấy Dương Dương Dương khiêu khích, đám người Lục Ảnh huyết tông lập tức nổi giận.
Mạnh Quảng Lăng chết, có thể nói là đả kích khá lớn đối với Lục Ảnh huyết tông, thế nhưng hiện tại Mục Vân không rõ tung tích, mà đám người Mục gia đều tại Đông Vân thành, thế nhưng Đông Vân thành chính là thuộc về Tam Cực điện, nếu như Lục Ảnh huyết tông bọn hắn quy mô công kích Đông Vân thành, vậy Tam Cực điện tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Mà quan trọng nhất là, giữa bát đại thế lực đã có ước định, báo thù giết người, có thể, nhưng võ giả Niết Bàn cảnh không thể tùy ý đến trên địa bàn của thế lực lớn khác để giết người.
Dù sao, võ giả Niết Bàn cảnh có thể tùy ý hủy diệt một thành thị.
Nếu như không điều động võ giả Niết Bàn cảnh đến Đông Vân thành, vậy đơn giản là đi chịu chết.
Cho nên, hiện tại Lục Ảnh huyết tông vẫn luôn truy tìm Mục Vân, chỉ tiếc, nghe nói Mục Vân đã trốn đến Đông Hoang, căn bản không thể tìm được.
- Xú tiểu tử, ta Lục Ảnh huyết tông thiếu tông chủ cấp bậc cho dù một, Tam Cực điện các ngươi thiên tài một đời cũng không sánh bằng thiên tài Lục Ảnh huyết tông ta!
Đám người kia trong, một âm thanh vang lên, nhìn Dương Dương Dương, cười nhạo nói.
- Huyết Vô Dị!
Nghe đến lời này, Dương Dương Dương sững sờ.
Huyết Vô Dị ở trong Lục Ảnh huyết tông cũng là một vị thiên tài nổi danh, cảnh giới Thông Thần lục trọng, cho tới nay, chưa từng rời khỏi Lục Ảnh huyết tông.
Chỉ là đoạn thời gian trước, nghe nói phụ thân Huyết Vô Dị - Huyết Vô Song không rõ tung tích, sau khi được chứng minh bỏ mình, gia hỏa này mới dần dần thò đầu ra.
Người này tâm ngoan thủ lạt, hoàn toàn là kế thừa đặc điểm của phụ thân hắn, thậm chí trò giỏi hơn thầy.
- Dương Dương Dương, ngươi chính là một trong Thiếu điện chủ của Tam Cực điện, có dám so với ta một trận hay không?
Nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt Dương Dương Dương biến mất, cắt một tiếng nói:
- So với ta? Ngươi cũng xứng? Vị này là cận vệ của Dương Dương Dương ta, Thông Thần ngũ trọng, cảnh giới còn thấp hơn ngươi, ngươi đánh thắng được hắn thì hay đến đánh với ta!
A?
Lúc đầu, Mục Vân đứng ở bên cạnh bàn quan sát bốn phía, đột nhiên ngẩn người.
Ta?
Dương Dương Dương này...
Mặc dù trên đường đi hắn đều hộ vệ, nhưng mấy người ở đây, ai dám thật coi hắn là thành hộ vệ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận