Vô Thượng Thần Đế

Chương 3911: Dương Linh Tử (1)

Một màn này, kinh ngạc tất cả mọi người ở đây.
- Đây là... Ly Thiên Điện của Ly Thiên Thánh Đế.
- Không đúng, không đúng, còn có Cổ Yên Lâu của Cổ Yên Thánh Đế.
Mọi người giờ phút này đều kinh hô lên.
Ly Thiên Thánh Đế cùng Cổ Yên Thánh Đế, năm đó chính là hai đại cự đầu cấp bậc Thánh Đế uy danh, nhưng cũng bởi vì một chuyện, giao chiến trong Khôn Hư hạp cốc, trận chiến kia, thế lực dưới hai người, cũng là tham dự, có thể nói hôn thiên ám địa.
Mà về sau, toàn bộ Khôn Hư hạp cốc bởi vì hai đại Thánh Đế giao thủ, mà tàn phá không chịu nổi.
Chuyện này, có thể nói khiến cho năm đó xôn xao một mảnh.
Ly Thiên Điện và Cổ Yên Lâu hai thế lực lớn, cũng hoàn toàn bị mai một trong lịch sử.
Mà giờ phút này, bày ra trước mặt mọi người, chính là kiến trúc Ly Thiên Điện cùng Cổ Yên Lâu.
Những kiến trúc kia, trái phải phân chia ra, một nửa là Ly Thiên Điện, một nửa là Cổ Yên Lâu.
- Xem ra, năm đó hai vị Thánh Đế, đúng là vì Bàn Cổ Chân Hỏa không tiếc giao thủ ác chiến, nhưng không nghĩ tới, đánh Khôn Hư hạp cốc lên trời, hai người chết, hiện tại nơi này, ngược lại tiện nghi cho chúng ta!
- Chúng ta đi!
Linh Thánh Thiên cùng Lạc Kha hai người, không nói hai lời, mang theo môn hạ đệ tử hơn một ngàn người, chen chúc mà đi, tiến vào trong đó.
- Hai người các ngươi cẩn thận.
Thiên Thanh Song nhìn về phía Mục Vân cùng Phong Ngọc Nhi, nói:
- Hai lão hồ ly này, tâm cơ rất sâu, thời khắc mấu chốt, nhớ kỹ theo sát ta.
- Ừm.
- Vâng.
Nhất thời, từng thân ảnh trực tiếp xông vào trong Ly Thiên Điện cùng Cổ Yên Lâu.
Các thế lực lớn ước chừng gần vạn người, giờ phút này sợ chậm người khác nửa nhịp, tranh giành trước sau, tiến vào trong cổ địa.
Mà giờ phút này, những nơi khác của Khôn Hư hạp cốc lại là một mảnh cảnh tượng địa ngục.
Các thế lực khắp nơi khác căn bản không thoát khỏi đám hỏa hải từ dưới lòng đất truy kích, biến mất trong Khôn Hư hạp cốc.
Huyết thủy bị hỏa hải trực tiếp hấp thu, giống như như chảy vào dưới đất, biến mất không thấy.
Trong chốc lát, trong cổ địa, mọi người đã tản ra.
Sơn mạch nứt ra, Ly Thiên điện bên trái, bên phải Cổ Yên lâu, đình đài lầu các, bảo tồn như cũ, vẫn lấp lánh như cũ, có vẻ uy nghiêm.
Mà trung ương, một đại đạo rộng trăm thước, lan tràn đến chỗ sâu, liếc mắt một cái nhìn không thấy đầu.
Đám người Mục Vân lúc này tiến vào trong Ly Thiên Điện, tầng tầng lớp lớp kiến trúc lan tràn đến chỗ sâu, liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối.
Mà Ly Thiên điện quần rộng lớn như vậy, một đạo thân ảnh cũng nhìn không thấy, thánh khiết quang huy, cùng toàn bộ Khôn Hư hạp cốc khí tức u ám, hoàn toàn tương phản.
- Tộc trưởng, các ngươi xem.
Một tiếng kinh hô lúc này vang lên.
Mọi người lập tức đi vào trong một tòa điện trước người.
Trong điện, tráng lệ đường hoàng, uy nghiêm đứng thẳng, làm cho người ta nhìn thấy đã nhịn không được sinh lòng mênh mông.
- Đại điện này, chỉ cần chế tạo kim loại, bài trí, đều chất liệu trân quý trong Khôn Hư giới. Thánh Đế cự đầu, quả nhiên danh bất hư truyền.
Bên trong Khôn Hư giới, cấp độ Thánh Đế, đã là tồn tại siêu thoát vạn vật, cao cao tại thượng.
Về phần Thiên Thánh Đế cùng Cổ Thánh Đế cấp độ, đó đều nhân vật tránh thế không ra, rất ít khi nhìn thấy.
- Tộc trưởng ngài xem.
Trong đại điện, không chỉ bố trí có chút xa hoa, mà lại có một bức họa.
Bức họa treo trong lúc đại điện, vị trí trung tâm, bức tranh treo cao, bên trong có một thân ảnh mặc thanh bào ngạo nghễ đứng vững.
Thân ảnh kia cao ngất, khuôn mặt lạnh lùng, mái tóc dài, theo gió nhẹ phất phất, đôi mắt kia, lại giống như một đoàn hỏa diễm, không ngừng nhảy lên.
Người trong tranh, giống như như sống động xuất hiện trước mặt mọi người.
- Đây chẳng lẽ là... Ly Thiên Thánh Đế?
Nhìn bức tranh, Thiên Thanh Song trong lúc nhất thời cũng thất thần.
Bên trong Khôn Hư giới, hắn là Thánh Hoàng, ở Đông Vực này, đúng là cấp độ đỉnh cấp.
Nhưng phóng mắt nhìn toàn bộ Khôn Hư giới, Thánh Hoàng, Thánh Tôn, Thánh Đế, Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế, tứ đại cảnh giới sau Thánh Hoàng, mới là cấp độ cường giả chân chân chính chính.
Nhất là Thánh Đế, chính là lực lượng mạnh nhất bên ngoài Khôn Hư giới.
Mà Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế, càng là làm cho người ta say sưa nói về, cơ hồ rất khó nhìn thấy.
Đó là thánh vị đỉnh phong, làm cho vô số người khao khát.
Hiện giờ nhìn thấy chân dung Ly Thiên Thánh Đế, trong lòng hắn cũng khó tránh khỏi cảm giác cảm thấy nhỏ bé.
So sánh với Ly Thiên Thánh Đế, hắn thật sự không tính là cái gì.
- Tộc trưởng, ngươi nhìn bên trong bức chân dung kia, bàn tay kéo cái gì?
Một gã cao tầng giờ phút này mở miệng nói.
- Ừ?
Mấy người Thiên Thanh Song dưa mắt nhìn lại, cũng phát hiện, bên trong bức họa kia, trong tay Ly Thiên Thánh Đế, kéo theo một đoàn hỏa diễm.
Ngọn lửa kia giống như màu xanh nhạt, thiêu đốt nhảy lên, cho dù là vật chết, nhưng ở bên trong bức họa, làm cho người ta cảm giác vẫn lạnh lùng như trước.
- Thật là một đoàn hỏa diễm xao động.
Thiên Thanh Song không khỏi tán thưởng nói.
Mà giờ phút này, đám người Tử Diệp Thanh cũng hội tụ mà đến.
- Đây chẳng lẽ chính là Bàn Cổ Chân Hỏa sao?
Tử Diệp Thanh nhìn bộ dáng lượn lờ của ngọn lửa kia, nói:
- Xem ra lời đồn năm đó quả nhiên không sai, Ly Thiên Thánh Đế cùng Cổ Yên Thánh Đế hai người, quả nhiên là vì Bàn Cổ Chân Hỏa đánh nhau.
- Chỉ là không biết, hai người rốt cuộc là ai nắm trong tay Bàn Cổ Chân Hỏa, làm sao có thể song song chết đi...
- Cái này thoạt nhìn cũng không giống bàn cổ chân hỏa hoàn chỉnh.
Mục Vân giờ phút này nhịn không được mở miệng.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy nói vậy, mọi người đều nhìn về phía Mục Vân.
Hiện giờ Mục Vân, Thánh Vương cực vị cảnh, Mục Vương của Thiên Tình Huyền Xà nhất tộc, lời nói của hắn, cho dù Thiên Thanh Song cùng Tử Diệp Thanh, cũng sẽ cẩn thận tiếp thu.
- Mọi người nhìn, hỏa sàng trong tay Ly Thiên Thánh Đế kia, cũng không hoàn chỉnh, bức tranh này tuy rằng bên trong là vật chết, nhưng là Ly Thiên Thánh Đế uy nghiêm, chúng ta vừa nhìn liền biết, thế nhưng chân hỏa này, cũng thoạt nhìn, thiếu đi chân hỏa bá đạo, khí thế.
- Theo ta được biết, Bàn Cổ Chân Hỏa, Nguyên Hỏa Bảng bài danh mười ba, Hỏa Viêm khí tất nhiên không cần phải nói, nhất định là mười phần cường đại.
- Mà không chỉ hỏa viêm khí, Bàn Cổ Chân Hỏa lại mang theo một loại cảm giác hậu phác nặng nề.
- Nhưng bên trong bức tranh này, một đám hỏa diễm kia, căn bản không có trầm trọng như núi Thái Sơn, chỉ là phù phiếm.
Nghe mục Vân nói vậy, đám người còn lại giờ phút này cũng gật gật đầu.
- Nếu Bàn Cổ Chân Hỏa chân thật ở trong Ly Thiên Điện hoặc Cổ Yên Lâu, không biết, hai vị Thánh Đế này, sẽ nó đặt ở nơi nào.
Thiên Thanh Song giờ phút này cảm thán nói.
- Mọi người năm năm thành đội, tách ra điều tra, gặp phải tin tức không xác định, lập tức hồi bẩm, không được khinh thường!
Thiên Thanh Song lập tức hạ lệnh nói:
- Các ngươi phải nhớ kỹ, nơi này là căn cơ thế lực của Ly Thiên Thánh Đế cùng Cổ Yên Thánh Đế hai đại Thánh Đế, ở chỗ này, không cẩn thận, sẽ chết rất thảm.
- Vâng!
Nhất thời, mọi người tản ra.
Mà giờ phút này, Mục Vân nhìn bốn phía, tâm thần thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận