Vô Thượng Thần Đế

Chương 3931: Ta làm tương đối thích hợp (2)

Mà một bóng dáng xinh đẹp kia, cũng không phải hai chân rơi xuống đất, mà bị người cứng rắn nâng lên.
Ánh mắt Mục Vân tập trung vào một đạo thân ảnh kia, hiện tại lại là hai quyền bất giác nắm chặt.
- Tiên Ngữ...
Trong ánh mắt, một đạo sát khí, hiện tại chợt lóe rồi biến mất.
- Ha ha. Nghe nói con dâu hội trưởng Linh tướng mạo như thiên tiên, hôm nay vừa gặp, mới biết được, quả thật là thiên tiên hạ phàm!
Một tiếng cười ha ha vang lên, Phong Vân nhị tổ Phong Vân kiếm phái hiện tại nịnh nọt nói.
- Hôm nay con ta đại hôn, hào kiệt khắp nơi tụ tập, Linh Thánh Thiên ta nguyện ý bất kể hiềm khích trước kia.
Linh Thánh Thiên hiện tại mở lời:
- Đông vực Khôn Hư giới chúng ta, từ trước đến nay là địa vực bạc nhược nhất của Khôn Hư giới, cho tới nay, bị Tây Vực, Bắc Vực cùng Nam Vực khinh bỉ.
- Cái này bởi vì Đông vực Khôn Hư giới ta một bàn cát tán.
- Nếu thế lực trong Đông vực ta liên hợp cùng một chỗ, sáng tạo Đông Vực liên minh, Đông Vực chúng ta không còn là một bàn cát tán nữa, qua hơn trăm năm, sinh ra nhân vật Thánh Đế, có thể sánh vai cùng tam vực khác.
- Cho nên hôm nay, không chỉ là ngày đại hôn của con ta, mà còn là ngày liên minh của nhiều thế lực ở Đông vực chúng ta.
- Không biết ý của các vị như thế nào?
Vừa nghe lời này, rất nhiều thủ lĩnh thế lực ở đây nhất thời an tĩnh lại.
Liên minh?
Nếu là quả thật liên minh, bọn họ làm sao còn có thể trở thành người đứng đầu một phương, ngày sau đều phải nghe theo lệnh người khác.
Từ đầu gà đến đuôi phượng?
Một số người bắt đầu mâu thuẫn trong lòng.
- Ta duy trì!
Hiện tại, Bích Ngọc Cầm đứng xuất thân, nói:
- Trì Dao hội ta, nguyện ý gia nhập liên minh, dưới sự dẫn dắt của Linh hội trưởng, phát triển lớn mạnh, làm cho Đông Vực ta có thể so sánh với tam vực khác.
- Tốt!
Linh Thánh Thiên cười ha ha một tiếng.
- Bích Ngọc Cầm, ngươi chính là dựa vào Tử Linh công hội mới trở thành hội trưởng Trì Dao hội, ngươi tự nhiên sẽ đồng ý.
Một vị tộc trưởng chủng tộc cửu đẳng hiện tại đứng dậy, ngạo nghễ nói:
- Như thế nào? Chẳng lẽ, không phải?
- Ha ha...
Linh Thánh Thiên hiện tại mỉm cười nói:
- Lần này thành lập liên minh, toàn bộ đều dựa vào tự nguyện, Tử Linh công hội ta dẫn đầu, mọi người nguyện ý gia nhập thì gia nhập, không muốn, có thể rời đi.
- Tại hạ cáo từ.
Tộc trưởng chủng tộc cửu đẳng hiện tại chắp tay đứng dậy.
Linh Thánh Thiên hiện tại sắc mặt lạnh lẽo.
Tràng diện trong lúc nhất thời, có chút cứng ngắc.
Ầm...
Mà đột nhiên, tộc trưởng chủng tộc cửu đẳng rời khỏi quảng trường, lúc ra khỏi đại môn, bên ngoài quảng trường, một đạo tiếng nổ vang đột nhiên vang lên, ngay sau đó, tộc trưởng tộc cửu đẳng kia kêu thảm thiết một tiếng.
Linh Thánh Thiên mỉm cười, cũng không nói nhiều.
- Ai còn muốn rời đi, xin tùy ý!.
Vừa nghe lời này, toàn bộ quảng trường xem như hoàn toàn an tĩnh lại.
Lần này, ai dám rời đi?
Linh Thánh Thiên nhìn thấy bốn phía yên tĩnh, hài lòng cười, ánh mắt thoáng nhìn, nhìn thấy một đạo thân ảnh ngồi ở trong góc kia.
- Ha ha, không nghĩ tới Mục Vương điện hạ ở Thanh Uyên cốc cũng tới, xem ra, Mục Vương điện hạ, cũng không phản đối việc thành lập liên minh?
Linh Thánh Thiên dứt lời, ánh mắt mọi người trong nháy mắt tụ tập trên người Mục Vân.
Trong vô số ánh mắt, một đôi mắt đẹp, hiện tại tràn ngập ánh mắt không thể tin được, nhìn Mục Vân, tựa như mộng cảnh, trong mắt tràn ngập nước mắt kinh hỉ.
Mục Vân hiện tại nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, ánh mắt kiên định, từ từ đứng dậy.
- Ta tự nhiên sẽ không phản đối.
Mục Vân hiện tại đứng dậy, nhìn bốn phía, cười nói:
- Xây dựng liên minh, cường đại Đông Vực, tự nhiên là chuyện tốt rất lớn.
- Liên minh này, ta thấy nhất định phải kiến tạo, nếu không Đông Vực thật đúng là yếu không nói nên lời.
- Ha ha...
Linh Thánh Thiên cười ha ha nói:
- Xem ra Mục Vương điện hạ chính là người thức thời.
Tuy nói như thế, nhưng trong lòng Linh Thánh Thiên lại có chút nghi hoặc.
Mục Vân thoạt nhìn, cũng không giống người ăn cây táo rào cây sung, làm sao có thể dễ dàng đáp ứng như vậy?
- Bất quá...
Mà đúng lúc này, Mục Vân lại lạnh nhạt cười nói:
- Xây dựng liên minh này là chuyện tốt, bất quá, nếu đây là liên minh, dù sao cũng phải có một người đứng đầu một minh chứ?
- Tại hạ bất tài, cho rằng mình rất thích hợp đảm nhiệm minh chủ liên minh này.
Lời nói dứt, toàn bộ quảng trường hiện tại trong chốc gian yên tĩnh.
Mục Vân muốn làm minh chủ?
Trong lúc nhất thời, mọi người chỉ cảm thấy đầu ong ong thẳng.
Đùa đấy à.
Tươi cười trên mặt Linh Thánh Thiên hiện tại cũng ngưng đọng lại. Mà cùng lúc đó, Diệu Tiên Ngữ nhìn thấy một màn này, lại không nhịn được cười, mỉm cười, khiến cho Linh Triều ở một bên đều kinh ngạc xuất thần.
- Ngươi cười cái gì? Linh Triều nghi hoặc nói.
- Ngươi quản được không?
Diệu Tiên Ngữ hờ hững đáp lại, nhìn về phía trước.
Thẳng đến hiện tại, trong lòng nàng mới vô hạn cảm kích người âm thầm muốn đối phó nàng.
Nếu không phải người nọ, nàng muốn gặp được phu quân của mình, không biết năm nào tháng nào.
Hết thảy, tựa hồ đều đã được an bài xong.
Linh Thánh Thiên nhìn Mục Vân, thần thái cũng lạnh lùng xuống.
- Mục vương, chẳng lẽ ngươi cố ý gây sự chứ?
- Không có nha.
Mục Vân lạnh nhạt cười nói:
- Ta quả thật cho rằng, minh chủ liên minh này, ta làm tương đối thích hợp.
Nghe được lời này, mọi người nhất thời ngẩn ra.
Tên này, thật hay giả?
Cảnh giới Thánh Hoàng ở đây, Phong Vân nhị tổ, ba vị tộc trưởng Ải Nhân tộc, thậm chí là bản thân Linh Thánh Thiên, người nào không mạnh hơn hắn?
- Chuyện cười.
Bích Ngọc Cầm hiện tại đứng dậy, lạnh lùng nói:
- Ngươi chỉ là Thánh Hoàng tiểu vị cảnh, có tư cách gì đảm nhiệm minh chủ?
- Ta có tư cách hay không, ngươi nói không tính.
- Ngươi......
Bích Ngọc Cầm hiện tại hừ một tiếng, nói:
- Đã như vậy, ta đến lĩnh giáo tư cách mà ngươi tự cho là có đi.
Bích Ngọc Cầm quát khẽ một tiếng, thân ảnh lướt ra, một quyền đánh về phía Mục Vân.
- Dốt nát!
Sắc mặt Mục Vân lạnh lẽo, hết sức chăm chú, một quyền, trong nháy mắt nghênh đón.
Trên nắm tay kia, mang theo ánh sáng cực nóng, hiện tại hết sức nóng rực, không có bất kỳ thánh quyết gia trì nào, nhưng lại tràn ngập hỏa khí bạo liệt.
Ầm...
Trong nháy mắt, hai thân ảnh giao nhau, tiếng nổ vang lên, nhưng thân ảnh Bích Ngọc Cầm vẫn chưa lui về phía sau, ngược lại bị một quyền của Mục Vân bám lấy.
Hai đạo thân ảnh tới gần, quyền quyền đối diện nhau, sắc mặt Bích Ngọc Cầm trắng bệch.
Lực lượng trong cơ thể Mục Vân giống như có một tòa núi lửa, bất cứ lúc nào có thể bộc phát.
- Thánh Hoàng tiểu vị cảnh, làm sao có thể bá đạo như vậy...
Bích Ngọc Cầm hiện tại sắc mặt kinh hãi.
- Ngươi nghĩ sao?
Mục Vân hiện tại hừ một tiếng, một tay bắt lấy, nắm lấy cổ Bích Ngọc Cầm, canh một tiếng vang lên, khí tức Bích Ngọc Cầm nhất thời tán loạn, tinh khí toàn thân tinh thần, bị Mục Vân hấp thu không còn một mảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận