Vô Thượng Thần Đế

Chương 395: Tam đại Thiên khí

- Ngươi cho rằng ta là đơn thương độc mã đuổi theo ngươi sao?
Nhìn thấy Mục Vân một bộ dáng muốn liều mạng, Thạch Kinh Thiên cười nhạo nói:
- Lục Khuê phó tông chủ, Thánh Tâm Duệ, Vân Tước, Tà Vô Ý, các ngươi còn đang chờ cái gì?
Chỉ thấy Thạch Kinh Thiên nhìn về một vùng bóng tối phía sau, sau đó đột nhiên quát.
- Thạch Kinh Thiên, ngươi thật đúng là nhát như chuột, lúc đầu muốn đợi ngươi trước tiên dụ hắn tới, chúng ta xuất kỳ bất ý, trực tiếp tập sát, nhưng ngươi lại... Cũng quá sợ chết đi?
- Sợ chết?
Thạch Kinh Thiên khẽ nói:
- Nếu ngươi dám một mình đối chiến với hắn thì tự ngươi đến đi, ta sẽ không lấy tính mệnh của mình ra đùa.
Thạch Kinh Thiên biết lúc này cũng không phải lúc sính anh hùng.
Uy lực của Cổ Ngọc Long Tinh, hắn đã kiến thức qua.
- Ha ha... phó tông chủ Lục Ảnh huyết tông - Lục Khuê, hộ pháp Thiên Tà đảo - Tà Vô Ý, thiếu tông chủ Thánh Đan tông - Thánh Tâm Duệ, trưởng lão Vân gia - Vân Tước!
Nhìn mấy người, Mục Vân cười ha ha một tiếng nói:
- Vân Tước, Mục Vân ta và Vân gia ngươi không cừu không oán, vì sao ngươi muốn tới giết ta?
Vân Tước một thân váy áo màu sắc rực rỡ, lông mày tím màu văn, cười lạnh nói:
- Tộc trưởng lệnh ta đến trừ bỏ sỉ nhục của Vân gia là ngươi, Vân Tâm Dao những năm gần đây bởi vì ngươi, cả ngày ở trong Vân gia một cửa không ra, hai cửa không bước, giống như người chết, trừ bỏ ngươi, nàng mới có thể triệt để hết hi vọng!
- Mẫu thân của ta nhớ đến ta, tình nên như thế, mối thù Vân gia các ngươi đánh gãy kinh mạch phụ thân ta, Mục Vân ta còn chưa tìm tới các ngươi, các ngươi ngược lại là tới trước.
- Hừ, ngươi nên như thế nào?
- Như thế nào? Sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ để ngươi Vân gia quỳ gối trước mặt cha ta, khẩn cầu để một nhà chúng ta đoàn tụ.
- Hừ, si tâm vọng tưởng, ngươi còn nghĩ có một ngày? Hôm nay, ngươi sẽ táng thân tại đây.
Ánh mắt Vân Tước lạnh lẽo, quát:
- Các vị, còn đang chờ cái gì?
- Giết!
Gần như là trong nháy mắt, năm bóng người nháy mắt giết ra.
Bốn người Lục Khuê, Tà Vô Ý, Vân Tước, Thạch Kinh Thiên, đều là cảnh giới Thông Thần tứ trọng, mà Thánh Tâm Duệ kia lại là Niết Bàn cảnh nhất trọng.
Thực lực và đội hình như thế, rõ ràng là vì Mục Vân hắn mà tới.
Cổ Ngọc Long Tinh bất ngờ xuất hiện trong tay, toàn thân chợt hiện ánh lửa, Mục Vân gầm nhẹ một tiếng, giữa thiên địa ầm vang vang lên một tiếng gầm thét.
Cửu vĩ Hỏa Long, trong khoảnh khắc xuất hiện.
Hỏa Long nhất thời tăng vọt đến cao cỡ trăm mét, chín cái đuôi lửa, trong khoảnh khắc vọt ra.
Mà sau lưng Mục Vân, mấy trăm con Song Nha Hổ, trừng lấy một đôi mắt đen nhánh, nhìn Mục Vân, cũng lúc này đồng loạt xông ra.
- Cút!
Quát khẽ một tiếng, chín đuôi ầm vang quét ra, âm thanh lốp bốp vang lên, mấy trăm con Song Nha Hổ kia ầm vang hóa thành xác cháy.
Một kích, giảo sát!
Đây chính là uy lực cường đại của Cổ Ngọc Long Tinh kết hợp với thiên hỏa, khủng bố làm người ta tuyệt vọng.
- Hừ, ngũ đại thế lực hẳn quá coi thường Mục Vân ta, phái các ngươi đi tìm cái chết, quả thực là muốn chết!
Sắc mặt Mục Vân phát lạnh, bước ra một bước.
Rống...
Cửu vĩ Hỏa Long dưới chân hắn cũng phát ra một tiếng to rõ rống lên một tiếng, âm thanh chấn động toàn bộ Ma Uyên.
Mà giờ khắc này, cửa vào Ma Uyên, bốn bóng người đứng thẳng, nếu có người đứng ở chỗ này sẽ cực kì chấn kinh.
Bốn người này chính là người dẫn đầu của tứ đại thế lực Ma Uyên, người cầm đầu chính là Phủ Thiên.
- Đánh lên...
Phủ Thiên khẽ thở dài một tiếng, nói.
- Tiểu tử này, thật đúng là cả gan làm loạn, đây chính là bốn vị Thông Thần thập trọng, một vị Niết Bàn cảnh cường giả, hắn cũng không chịu thua.
Ôm Vân Hiên Hiên chủ khẽ cười nói.
Cung chủ Diệt Thần Cung - Cung Bất Diệt phát ra âm thanh bén nhọn nói:
- Phủ Thiên, chúng ta ở chỗ này chờ là được sao?
- Chủ nhân nói, hết thảy không cần nhúng tay, chờ!
- Chủ nhân thật sự kỳ quái!
Lâu chủ Vọng Nguyệt lâu, Lâu Vọng Nguyệt khẽ che bờ môi, cười nói:
- Dùng tứ đại thế lực thực lực chúng ta, tấn công siêu cấp thế lực cũng đủ để bọn hắn đi đến diệt vong, chủ nhân hết lần này tới lần khác không làm, chẳng lẽ muốn đều thu lại hai chủng thiên hỏa?
- Lâu Vọng Nguyệt!
Nghe đến lời này, Phủ Thiên đột nhiên quát.
- Chuyện của chủ nhân, ngươi ta không nên nói xen vào, quên hai mươi năm trước rồi à! Bốn người chúng ta đời này trả giá hết thảy vì chủ nhân, không được có hai lòng!
Phủ Thiên mày nhăn lại.
- Thôi đi, ta lo lắng chủ nhân hơn ngươi!
Lâu Vọng Nguyệt nhăn đôi mi thanh tú, không vui nói:
- Chỉ là không rõ chủ nhân, vì sao đúng... Để ý người kia như vậy.
Nghe đến lời này, Phủ Thiên cũng có chút nghi hoặc.
Mà giờ khắc này bên trong Ma Uyên, giao chiến đã trở nên gay cấn.
Bóng người Mục Vân đứng tại bên trên đầu Cửu Vĩ Hỏa Long to lớn, nhỏ bé không thể nhận ra, Cửu Vĩ Hỏa Long không ngừng vẫy, lao tới năm người Thánh Tâm Duệ. Chỉ là, trong năm người dù sao đều là cường giả Thông Thần thập trọng, cho dù Mục Vân mượn nhờ thần uy Cổ Ngọc Long Tinh một Thiên khí cũng không thể áp chế.
- Các vị, quá dông dài, đợi đến Tần Mộng Dao cùng Vương Văn Kiệt Tam Cực điện đến, muốn tru sát kẻ này, sẽ khó khăn!
- Đã hiểu!
- Vậy bọn ta cũng không cần giấu dốt.
Nghe đến lời này, Tà Vô Ý, Lục Khuê, Vân Tước, Thạch Kinh Thiên bốn người lập tức gật đầu.
Trong miệng Tà Vô Ý phát ra quát khẽ một tiếng, giữa hai tay tràn ngập quỷ khí, một khô lâu toàn thân lóe ra kim sắc bất ngờ xuất hiện.
- Tử mệnh bản khôi, ha ha...
- Tà Vô Ý, xem ra ngươi thật là hạ công phu.
Lục Khuê cười hắc hắc, một gậy như ý màu xanh lục xuất hiện trong tay.
Lục sắc như ý xuất hiện, khí tức cả người Lục Khuê trở nên hoàn toàn khác biệt. Mà cùng lúc đó, trên mặt Vân Tước lộ ra một tia sát ý, trong tay lóe lên ánh lửa, một tảng đá vuông vức bất ngờ xuất hiện trong tay. Mà ở một bên, trước người Thạch Kinh Thiên, mười trường kiếm địa khí cực phẩm tạo thành một kiếm trận hình tròn, đón đỡ trước người. Thánh Tâm Duệ lại là chân đạp hư không, trong phạm vi trăm thước dưới người, một tòa hồn đàn đen nhánh bỗng nhiên xuất hiện.
Chỗ cường đại của cường giả Niết Bàn cảnh chính là ở chỗ hồn đàn, một phần hồn đàn, đủ để so sánh một kiện địa khí, võ giả Niết Bàn cảnh thực lực cường đại đều đến từ hồn đàn. Ngũ đại cao thủ, trong khoảnh khắc thể hiện ra thực lực mình, nhìn chằm chằm Mục Vân, sát ý dạt dào.
- Chỗ kẻ này ỷ lại cũng chỉ là Cổ Ngọc Long Tinh, dùng cảnh giới Thông Thần ngũ trọng của hắn, nương tựa theo Cổ Ngọc Long Tinh, có thể so với thập trọng, chỉ là năm người chúng ta liên thủ, khắc chế hắn, dễ như trở bàn tay.
Vân Tước quát khẽ một tiếng, đá vuông trong tay bỗng nhiên mở rộng mấy chục lần, bày ra một bệ đá, ầm vang rơi vào dưới chân.
- Giết!
Năm bóng người lập tức xông ra.
- Tới đi!
Nhìn năm người, Mục Vân tiến lên trước một bước, chín cái đuôi của Cửu Vĩ Hỏa Long trong khoảnh khắc bay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận