Vô Thượng Thần Đế

Chương 3953: Đồng Cổ sơn (1)

- Loại cảm giác này, nói không rõ ràng, thẳng đến sau này, ta mới dần dần hiểu được, đó có lẽ chính là mầm mống tình cảm, chỉ là lý trí nói cho ta biết, khi đó ta cùng chàng là không có khả năng.
- Nhưng sau đó, nhìn thấy chàng từng bước quật khởi, ta đã biết, chàng thật sự làm cho mình sáng ngời trong mắt ta.
- Sau đó, ta biết, chàng và ta là không thể, bởi vì chàng đột nhiên trở nên quá xuất sắc.
- Cũng may ta cơ trí!
Diệu Tiên Ngữ giờ phút này trêu tức cười nói:
- Ra một quỷ kế, để cho ta gieo rễ ở đáy lòng chàng.
Nghe được lời này, Mục Vân cũng cảm khái rất nhiều.
Tất cả những điều này, thật sự là nhờ phụ thân mình.
Mà bây giờ cẩn thận nghĩ lại, quan hệ sâu xa giữa mình và Tần Mộng Dao, cùng Tiêu Doãn Nhi, tựa hồ, đều do phụ thân cố ý làm.
Xem ra vị Nhân đế này, thật sự hao tâm tổn trí.
Mục Vân nghĩ đến phụ thân, trong lòng lo lắng.
Lúc trước trong nhân giới quyết chiến, hắn cùng Huyết Kiêu tử chiến, phụ thân đều không xuất hiện, thậm chí ngay cả Cừu Xích Viêm cùng Nhậm Cương Cương hai vị hộ pháp như bóng như hình với phụ thân, cũng không xuất hiện.
Đến Tam Nguyên Giới, hắn mới biết được, phụ thân vì cứu mẫu thân, bắt đầu hành động.
Chỉ là hiện tại, mẫu thân rốt cuộc như thế nào, phụ thân có an toàn hay không, hắn một mực không biết.
- Đang lo lắng cho Mục thúc thúc?
- Ừm.
Diệu Tiên ngữ nép mình vào lòng Mục Vân, nói:
- Mục thúc thúc chính là nhân đế, trong toàn bộ đại thiên thế giới, có được danh hiệu thần, cùng với có được danh hiệu đế, đều chỉ đếm trên đầu ngón tay, người nhất định sẽ không có việc gì.
- Năm đó, Mục thúc thúc được xưng là tồn tại rất có thể đuổi kịp bước chân đệ nhất thần đế.
Mục Vân bây giờ, tự nhiên thoáng hiểu được, phụ thân mạnh mẽ cỡ nào. Nhưng hắn càng biết, mẫu thân được xưng Thanh Đế, cũng là cùng cường hoành, nhưng vẫn bị nhốt như trước.
Dù sao, hắn phải đối mặt chính là Đế Minh, hiện giờ trong đại thiên thế giới, danh hiệu Thần Đế tồn tại vô địch duy nhất.
- Một ngày nào đó, ta sẽ cứu mẹ.
Mục Vân bình tĩnh nói:
- Dù sao, cưới cho bà chín con dâu xinh đẹp tuyệt luân, cũng phải để cho bà xem một chút.
- Chàng nhất định có thể.
Diệu Tiên mỉm cười.
Bây giờ, tính cách của nàng tuy rằng vẫn nghịch ngợm như trước, nhưng có thêm một chút trầm ổn.
Đồng hành, là tình yêu dài nhất.
Nàng nguyện ý vứt bỏ hết thảy, làm bạn với Mục Vân, nhìn nam nhân mình yêu, từng bước trưởng thành, trưởng thành thành chúa tể chư thiên vạn giới này.
- Bất quá nói đi cũng phải nói lại.
Mục Vân lại nói:
- Hài tử của Dao nhi, không biết đã xuất thế hay không, mà Duẫn nhi cùng Cửu nhi đều mang thai, ta cũng không hy vọng, hai đứa nhỏ trong bụng các nàng cũng đợi ngàn vạn năm mới xuất thế.
- Vậy thì cũng không nhất định đâu.
Diệu Tiên trêu tức nói:
- Cửu nhi tỷ tỷ chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ, phàm là thần thú nhất tộc, thai nghén hài tử cực kỳ gian nan, đứa nhỏ kia xuất thế, không có thời gian ngàn vạn năm, quả thật không có khả năng.
- Mà Duẫn nhi tỷ tỷ là người của Tiêu gia, theo ta được biết, Tiêu gia là gia tộc truyền thừa thời viễn cổ, nội tình thâm hậu, huyết mạch quỷ dị, cường đại, nói không chừng, huyết mạch của chàng cùng huyết mạch Duẫn nhi tỷ tỷ kết hợp, thật đúng là sẽ sinh ra biến hóa không giống nhau, đứa nhỏ kia cũng có thể ở trong bụng mẹ, không muốn đi ra.
Mục Vân nhìn nụ cười trêu tức của Diệu Tiên, ôm nàng vào lòng, hừ:
- Đã như vậy, nàng giúp tiên sinh hài tử đi.
- Bằng không đến lúc đó gặp nương, biết ta có chín vị thê tử, cư nhiên không cho nàng một vị tôn tử để ôm ấp, nói không chừng mẹ ta hoài nghi ta có hay không có vấn đề gì.
- A... Chàng nghĩ đẹp lắm.
Diệu Tiên mắng:
- Ta còn cần tinh nguyên chàng áp chế thương thế, hơn nữa, có thể giúp ta tăng lên tu vi, ta mới không cần sinh hài tử.
- Chuyện này không do nàng.
Mục Vân nhếch miệng cười, ôm lấy Diệu Tiên Ngữ, đi về phía đại điện trên đỉnh núi.
Ầm ầm một tiếng vang lên, cửa lớn đại điện đóng lại, hai thân ảnh tiến vào trong điện.
Tiêu Dao Sơn, Vân Phong.
Trong một đại điện, Mục Vân khoanh chân ngồi, bình yên tu hành.
Tiến vào Tiêu Dao Sơn đã hơn một tháng thời gian, một tháng này, mỗi ngày cùng Diệu Tiên Ngữ trải qua cuộc sống vợ chồng, xem như bù đắp lại những năm này tích góp.
Mà mỗi ngày, Mục Vân vẫn tiến vào trong Sinh Tử Bí Các tu hành.
Dù sao, có thời gian chuyển hóa, một tháng đối với hắn mà nói, tương đương với qua mười mấy năm.
Mà trong mười mấy năm tu hành này, Mục Vân cuối cùng cũng hoàn toàn vững chắc tu vi, Thánh Hoàng trung vị cảnh, rèn luyện thân thể thánh hoàng, càng lúc càng hoàn mỹ.
Hắn thậm chí cảm giác được, chính bản thân có thể bắt đầu chuẩn bị, đột phá Thánh Hoàng đại vị cảnh.
Bên trong Tiêu Dao Sơn, nguyên lực thông qua trận pháp, cuồn cuộn không ngừng tụ tập, đúng là thập phần nồng đậm, cực kỳ thích hợp tu hành.
Chi nha một tiếng, cửa phòng mở ra, Mục Vân nhìn dưới chân núi, La Thần thân là quản sự, đúng là rất an sinh.
Mà trong khoảng thời gian này, Diệu Tiên Ngữ lại dốc lòng bồi dưỡng nửa sườn núi.
Tuy nói nàng hiện tại cũng không còn là cấp độ Quân vị, thế nhưng có được tu vi Thánh Đế, chỉ cần không vận dụng nguyên lực nữa, sẽ không xảy ra vấn đề.
Duỗi thắt lưng một cái, nhìn tư thái bận rộn của Diệu Tiên Ngữ, trong lòng Mục Vân hết sức an bình.
- Nhìn đều mê muội rồi?
Một âm thanh bình tĩnh vang lên bên tai.
- Tham kiến tông chủ.
Thân ảnh xuất hiện kia, rõ ràng là Tiêu Thanh Phong.
Mục Vân ở đây một tháng, đây cũng là lần đầu tiên Tiêu Thanh Phong đến thăm hắn.
- Cảm giác như thế nào, đã thích ứng chưa?
- Ừm.
Mục Vân gật đầu nói:
- Đa tạ tông chủ thu lưu.
- Ha ha... Cũng không phải ta thu lưu ngươi, mà là một khối lệnh bài của ngươi, lại có quan hệ sâu xa với Tiêu Dao Sơn ta.
Mục Vân nghe được lời này, nhìn về phía Tiêu Thanh Phong, nói:
- Tông chủ có biết Huyền Sách Tử tiền bối, hiện tại ở nơi nào?
- Huyền Sách Tử?
Tiêu Thanh Phong chậm rãi nói:
- Chính là người để lại lệnh bài cho ngươi?
Tiêu Thanh Phong nhịn không được nói:
- Ta cũng rất muốn biết, hắn ở nơi nào, người này có ân huệ rất lớn đối với Tiêu Dao Sơn ta!
Mục Vân cười khổ nói:
- Ta chỉ biết Huyền Sách Tử tiền bối là một vị thánh trận sư, Thiên Thanh Song tộc trưởng chết, hắn trợ giúp Phong Ngọc Nhi ổn định Thiên Tình Huyền Xà nhất tộc, liền biến mất không thấy.
Tiêu Thanh Phong vỗ vỗ bả vai Mục Vân, nói:
- Yên tâm đi, hắn nhất định sẽ xuất hiện, với tu vi trận pháp của hắn, toàn bộ Khôn Hư giới, không ai có thể đối phó hắn!
- Hy vọng là như thế!
Tiêu Thanh Phong nhìn về phía Mục Vân, nói:
- Nếu vị tiền bối kia hy vọng ngươi ở lại Tiêu Dao Sơn, ngươi lại trở thành đệ tử của Tiêu Thanh Phong ta, ta đương nhiên sẽ dốc lòng dạy dỗ.
- Ngươi hiện giờ đã là cảnh giới Thánh Hoàng, chắc vẫn chưa có thánh quyết hợp tay, ta nơi này có ba môn thánh quyết, ngươi có thể lựa chọn hai môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận