Vô Thượng Thần Đế

Chương 398: Vạn Quỷ Lão Nhân (1)

Mà đổi thành một bên, Vân gia xuất hiện người, nhìn thấy thi thể Vân Tước kia, thần sắc lạnh lùng, khẽ nói:
- Mục Vân, ngươi thật to gan, người Vân gia cũng dám giết!
Đưa mắt nhìn Tần Mộng Dao rời khỏi, Mục Vân vẫn còn đang nổi giận, nhìn kia Vân Bất Ngữ, quát:
- Có phải những thế lực lớn các ngươi đều quá đề cao bản thân rồi không? Chẳng lẽ các ngươi tới giết ta, ta phải nằm để các ngươi giết!
Rống rống...
Mục Vân vừa dứt lời, hai tiếng gào thét vang lên, khí thế cửu vĩ Hỏa Long dưới chân lại lần nữa bốc lên.
Liệt viêm ầm ầm, phóng lên tận trời.
- Đến một nhóm người không được, còn có một nhóm người, đến nhiều như vậy, đừng có trốn nữa, toàn bộ ra đi, tránh việc ta giết một đợt, lại tới một đợt.
Âm thanh Mục Vân vang lên, Hỏa Long kia phun hỏa, thanh thế tăng vọt.
- Đối phó với ngươi, cần dùng tới nhiều người như vậy sao?
Nam tử trung niên được Thạch Kinh Thiên hô là Thất thúc, cười lạnh một tiếng, dưới thân bỗng nhiên xuất hiện Hồn Đàn.
Niết Bàn cảnh nhất trọng!
Thạch Nham vỗ ra một chưởng, chưởng ấn đón gió căng phồng lên, tốc độ tăng vọt, lao thẳng tới Mục Vân.
- Cút!
Rít lên một tiếng, trong miệng cửu vĩ Hỏa Long dưới chân xuất hiện một đạo hỏa cầu, hỏa cầu kia trong khoảnh khắc nổ tung, đánh bay một chưởng kia.
- Các vị không nên lãng phí thời gian, kết trận đi!
Trên mặt Phi Ngữ Chi lộ ra vẻ mong mỏi, trực tiếp tiến lên một bước, hai tay tản ra.
Mà cùng lúc đó, bốn người Thánh Tâm Duệ, Vân Bất Ngữ, Thạch Nham, Chu Vĩ cũng đều bước ra một bước.
Bốn người vờn quanh người Mục Vân, bàn tay triển khai, trong tay mỗi người bất ngờ xuất hiện một lệnh kỳ màu đen.
- Đáng chết!
Nhìn cử động của bốn người, Mục Vân sao còn không rõ, bốn người này sớm đã có chuẩn bị.
Bọn hắn đến đây, sớm đã quyết định chú ý.
Lục Ảnh huyết tông, Thánh Đan tông, Thiên Tà đảo, trước đó là tam đại thế lực, mà bây giờ, bất ngờ biến thành ngũ đại thế lực.
Toàn bộ bát đại thế lực Trung Châu, đã có năm đại thế lực muốn mạng của mình, mạng của mình thật đúng là đáng tiền!
Chỉ là lần này, Tụ Tiên các bởi vì Cam Kinh Vũ nên muốn diệt sát hắn, thực sự là cưỡng từ đoạt lý.
Vân gia, lúc đầu chính là ngăn cản một nhà hắn đoàn tụ, mà bây giờ càng muốn đánh giết hắn, để mẫu thân hết hi vọng, một hành động này quả thực là táng tận thiên lương.
Đắc tội thì đắc tội, ngũ đại thế lực Trung Châu đại lục này không có một nhà nào là đồ tốt.
Ngàn năm qua ổn định làm cho bọn hắn cảm giác mình là cao cao tại thượng, không bị khiêu khích.
Chỉ là cách cục ngàn năm qua, đến bây giờ nên thay đổi một chút!
- Kết trận? Tiểu gia ta sẽ ngốc ngốc đứng ở chỗ này, chờ các ngươi trận kết sao?
Nhìn năm người cử động, thần sắc Mục Vân lạnh như băng, trực tiếp nhắm chuẩn Thánh Tâm Duệ, cửu vĩ Hỏa Long oanh ra, Nhiếp Hồn Châu trực tiếp vẩy ra huyết vụ đầy trời, Phong Hồi Kính càng lơ lửng trước mặt.
Trong năm người này, bốn người Phi Ngữ Chi, Chu Vĩ, Vân Bất Ngữ, Thạch Nham đều là Niết Bàn cảnh, chỉ là bốn người này rõ ràng mạnh hơn Thánh Tâm Duệ kia một bậc.
Tìm kiếm Thánh Tâm Duệ làm cửa đột phá, trong lòng Mục Vân đã định tốt kế hoạch!
- Cút đi!
Ba món thiên khí ngăn ở trước mặt, cho dù Thánh Tâm Duệ có dũng khí to lớn cũng không dám ngạnh kháng.
Bóng người Mục Vân lóe lên, hướng thẳng chỗ sâu trong Ma Uyên.
Năm cường giả Niết Bàn cảnh, cho dù hắn có tam đại thiên khí thì căn bản cũng khó mà chống cự.
- Đuổi theo!
Nhìn thấy Mục Vân bỏ chạy, năm người một đường theo sát đuổi theo.
Mà giờ khắc này, Mục Vân dưới sự hoảng hốt chạy bừa, chạy sâu vào trong Ma Uyên, nhưng trong lòng của hắn lại dâng lên một loại địch ý mãnh liệt.
Đó là địch ý đến từ một loại thiên hỏa khác!
Càng đi về trước đi, địch ý kia càng ngày càng cường đại, dần dần, một cảm giác bực bội dần dần dâng lên trong lòng Mục Vân.
Mà phía trước, trong Ma Uyên, không khí u ám càng ngày càng đậm, nồng đậm như là một tầng sương mù, che kín tất cả trước mắt.
- Chính là chỗ này!
Đột nhiên, Mục Vân cảm thấy trong lòng rung động, địch ý đến từ Ma Uyên kia, đến bây giờ có thể nói là đến đỉnh điểm!
- Chạy? Ta xem ngươi chạy đi đâu!
Lúc này, năm người Thánh Tâm Duệ chạy đến, quát lạnh.
Phía trước đã là Ma Uyên, một hồng câu ngăn tại phía trước mấy người, phía dưới hồng câu là vực sâu đưa tay không thấy được năm ngón.
Mà nơi này, chính là tầng dưới chót nhất của Ma Uyên, ma quật làm người cảm thấy khủng bố.
Nhìn ma quật kia, biểu lộ của năm người triệt để trầm tĩnh lại, phía trước đã là tuyệt lộ, Mục Vân muốn chạy cũng chạy không thoát.
- Tuyệt lộ sao?
Nhìn phía dưới, Mục Vân mỉm cười.
- Chạy? Sao lại không chạy nữa!
Chu Vĩ thân cao mã đại, giễu cợt nói:
- Không phải Mục Vân ngươi có bản lĩnh rất lớn sao? Tiếp tục chạy đi, giết thiếu tông chủ Lục Ảnh huyết tông ta, há có thể để ngươi chạy trốn!
Phi Ngữ Chi quát lạnh nói:
- Còn có tử đệ Thiên Tà đảo ta, mệnh của Bất Hủ Dịch, ngươi nên trả lại.
- Bắc Nhất Vấn Thiên, mệnh của hắn, ngươi cũng nên trả.
Vân Bất Ngữ bình tĩnh nói:
- Sỉ nhục của Vân gia, đến ngươi chính là triệt để kết thúc.
- Ngươi nhất định phải trợ giúp Cam Kinh Vũ kia sao, lúc đầu để cho hắn chết già ở Nam Vân đại lục thì tốt bao nhiêu, vì hắn mà đắc tội Tụ Tiên các ta, đáng giá không?
Thạch Nham cũng cười nhạo nói:
- Nói thật cho ngươi biết, hiện tại ngũ đại thế lực đã chuẩn bị tạo áp lực đối với Tam Cực điện, Vân Minh ở Đông Vân thành chắc chắn sẽ bị diệt trừ, đáng tiếc ngươi sẽ không nhìn thấy.
- Hả?
Nghe thấy lời này, thần sắc Mục Vân lạnh lùng.
Vân Minh, có thể nói là toàn bộ của hắn, gia gia, bằng hữu, thân nhân của hắn đều ở nơi đó, nếu Vân Minh bị diệt, vậy hắn nhất định sẽ hối hận cả đời.
- Hừ, từng người các ngươi đều muốn giết ta sao?
Mục Vân hừ một tiếng nói:
- Muốn giết ta thì đến đi!
Vừa dứt lời, quay người lại, Mục Vân một bước bước vào trong vực sâu đen như mực kia.
Năm người lập tức đứng tại chỗ, trợn tròn mắt.
Nhảy!
Tiểu tử này thật đúng là nhảy!
Nhìn thấy Mục Vân thả người nhảy xuống, đám người kinh ngạc một trận.
Sở dĩ nói trong Ma Uyên là vô cùng hung hiểm, điểm quan trọng nhất chính là bởi vì trong vực sâu này.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai biết, vực sâu này đến cùng sâu bao nhiêu, mà lại phần lớn ma thú trong Ma Uyên đều từ trong vực sâu leo lên.
Nơi đó có thể nói là sân chơi của ma thú, Địa Ngục của võ giả.
- Kẻ này nhảy vào trong vực sâu, đủ để chết đến trăm lần.
Tôn Giả Lục Ảnh huyết tông - Chu Vĩ mở miệng nói.
- Vậy ngược lại không nhất định!
Thạch Nham tiếp lời:
- Trong vực sâu đúng là nguy hiểm gấp mười, thế nhưng ngươi có nhớ, trong Lôi âm cốc ở Nam Vân Đế Quốc, không phải cũng là nguy cơ trùng trùng, không phải kẻ này cùng lại xuất hiện sao.
Nghe thấy lời này, mấy người một trận yên lặng.
- Vậy bây giờ nên như thế nào?
Vân Bất Ngữ nói.
- Chuyện cho tới bây giờ, ta lại nói cho các vị, tin tức Đăng Thiên phủ cho ta chính là, ma vật trong Ma Uyên, nếu chúng ta không chủ động công kích thì bọn chúng sẽ không công kích chúng ta, cho nên mọi người có thể yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận