Vô Thượng Thần Đế

Chương 4001: Khiêu chiến Tề Nhiễm Thu (2)

Nghe được lời này của Cổ Vân Phi, Tề Nhiễm Thu cũng không tức giận, vẫn nhìn về phía Mục Vân như trước.
- Ta nhận.
Mục Vân lần nữa cười nói, sải bước đi ra.
Y Duyệt, Cổ Vân Phi hai người đều sửng sốt.
- Tiểu sư đệ, đừng để hắn bị lừa.
- Không có vấn đề gì.
Mục Vân nhìn về phía hai người, thấp giọng nói:
- Mặc dù hắn là Thánh Tôn trung vị cảnh, nhưng ta cũng vậy, hơn nữa, sư huynh sư tỷ đừng quên, vị trong Tiêu Dao cốc kia, là ai dạy ta trận pháp...
Vừa nghe lời này, hai người đều ngẩn ra.
Không sai, Mục Vân vẫn là một vị thánh trận sư.
Hai người hiện tại ngừng ngăn cản Mục Vân, nhìn về phía Tề Nhiễm Thu, ánh mắt cuối cùng rơi xuống trên người hai huynh đệ Tào Hạ Phi, Tào Uyên.
Cốc Thanh Dực hiện tại cũng trầm giọng nói:
- Tào Hạ Phi kia đánh bại ta, là muốn triệt để áp chế tông chủ phong chúng ta...
Lôi Phương Động hiện tại nặng nề nói:
- Tên này, thật cho rằng đệ tử tông chủ phong chúng ta dễ khi dễ.
Hai thân ảnh đứng ở trên bình nguyên.
Ánh mắt Tề Nhiễm Thu tụ tập trên người Mục Vân, đặc biệt nghiêm túc.
- Tiểu tử, không nghĩ tới, ngươi vẫn có chút bản lĩnh.
Tề Nhiễm Thu cười nhạo nói:
- Bất quá Tào sư huynh không tiện ra tay đối phó ngươi, dù sao, ngươi còn không có tư cách trở thành đối thủ của hắn.
- Ta sẽ làm thay cho Tào sư huynh, cũng đừng cho rằng mình là đệ tử tông chủ phong, thì có thể muốn làm gì thì làm.
Mục Vân cũng không để ý tới Tề Nhiễm Thu quá nhiều, nhìn về phía chấp sự trưởng lão ở một bên, chậm rãi nói:
- Trưởng lão, nếu ta thắng, vậy vị trí của hắn cùng ta hoán đổi cho nhau đúng không?
- Đúng vậy, ngươi thua, vị trí không thay đổi.
Chấp sự trưởng lão hòa ái nói.
- Thua?
Mục Vân lắc đầu: - Thua loại hàng này, ta sẽ không.
- Phải không?
Tề Nhiễm Thu hiện tại sát khí đằng đằng, trong nháy mắt thân ảnh chợt lóe, đánh ra một quyền.
Một quyền nhìn như đơn giản kia, ẩn chứa thánh tôn niệm ngưng tụ ở trong đó, phát ra tiếng ong ong chói tai, từng tia bao trùm ra.
Sát khí cường đại, dẫn động cơn lốc gầm thét.
Khanh...
Đột nhiên, đầu ngón tay Mục Vân, Ly Uyên thánh kiếm lúc này xuất hiện.
Trong lúc trường kiếm ong minh, một cỗ kiếm uy, từ từ ngưng tụ, khí tức bên trong thân thể Mục Vân, hiện tại dâng cao.
- Thánh Tôn trung vị cảnh.
Trong phút chốc, cả bốn phía bình đài, rất nhiều đệ tử trợn mắt há hốc mồm.
Mục Vân cư nhiên không phải Thánh Tôn tiểu vị cảnh, mà là Thánh Tôn trung vị cảnh.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Tu vi cảnh giới như vậy, đủ để cho bọn họ cảm thấy mộng.
Phải biết rằng, Mục Vân tiến vào Thánh Tôn tiểu vị cảnh trước kia mới mấy năm mà thôi, ngắn ngủi vài năm, đến Thánh Tôn trung vị cảnh, đùa giỡn cái gì.
Đừng nói là bọn họ, cho dù cả Khôn Hư giới, cũng không có người có thiên phú cao như vậy.
- Khó trách dám mạnh miệng.
Tề Nhiễm Thu sau kinh hãi nhất thời, liền tỉnh táo lại.
Mục Vân thăng cấp, quả thật có thể nói khủng bố.
Nhưng cũng không phải thời khắc hoảng sợ thực lực của đối phương hiện tại, mà là tiềm lực tương lai của Mục Vân.
Hôm nay không đánh bại Mục Vân, tốc độ tiến cảnh của Mục Vân như thế, thăng cấp lên Thánh Tôn đại vị cảnh đều rất nhanh.
Đến lúc đó, chỉ sợ là Tào Hạ Phi, cũng sẽ bị áp chế.
- Giết!
Tề Nhiễm Thu đánh ra một quyền, ngay sau đó một quyền lần thứ hai đánh ra.
- Nhất Nguyên Huyễn Tam Kiếm Pháp!
Thánh kiếm Ly Uyên trong tay Mục Vân lúc này kích động mà ra.
Đây là lần đầu tiên hắn giao thủ với người ở cảnh giới Thánh Tôn, Tề Nhiễm Thu có thể xếp hạng năm mươi bốn, không phải vô ích chiếm cứ vị trí này.
Khanh...
Trên võ đài, hai thân ảnh giao thủ, khí tức bàng bạc, không ngừng phóng thích ra.
Hai thân ảnh giao thủ, hấp dẫn ánh mắt của tuyệt đại đa số người.
- Mục Vân này, che dấu thật sâu, Thánh Tôn trung vị cảnh, tên này làm sao tăng lên nhanh như vậy...
- Ngươi vẫn chưa biết, phải không? Nghe nói Giang Như Hải đại sư thường xuyên đi Vân Phong, là vì vị Diệu tiên tử kia, nghe nói vị Diệu tiên tử kia là thê tử của Mục Vân.
- Diệu tiên tử kia là một vị thánh đan sư siêu cường, đan thuật thần quỷ khó lường, có thể không cho phu quân mình dùng sao?
- Coi như bằng vào đan dược, cũng không có khả năng thăng cấp nhanh như vậy!
- Ai biết được, đại thiên thế giới này, những thứ chúng ta không biết là quá nhiếu...
Từng tiếng nghị luận vào vang lên, giao chiến trên bình đài, lại càng ngày càng mãnh liệt.
Từ đầu đến cuối, Mục Vân chỉ là một bộ nhất nguyên huyễn tam kiếm pháp, nhưng mặc cho Tề Nhiễm biến hóa thu thiên trăm loại, nhất nguyên huyễn tam kiếm pháp kia, đều không thể phá.
Dần dần, Tề Nhiễm Thu cũng mất kiên nhẫn.
- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi quả thật có lực lượng.
- Thứ ngươi không nghĩ tới còn nhiều hơn.
Sắc mặt Tề Nhiễm Thu đầy lạnh lẽo, một chưởng vung ra, há mồm phun ngụm tinh huyết, chưởng ấn kia dưới máu huyết đưa vào, vô cùng huyết hồng, tựa như hoàng hôn chói mắt.
- Huyết Khí Hóa Minh Chưởng.
Một chưởng đánh ra, khí tức toàn thân Tề Nhiễm Thu toàn thân không ngừng nâng cao.
Thùng thùng...
Chưởng ấn gào thét, xông về Mục Vân.
- Bất Tử Thần Hỏa.
Trong phút chốc, Mục Vân cũng đánh ra một chưởng.
Bất Tử Thần Hỏa ngưng tụ bên trong Tước Thần Phiến, hiện tại bộc phát ra thần uy vô thượng.
Khí tức hỏa diễm cường đại thiêu đốt bốn phía.
Ầm...
Chợt, trong lúc hỏa quang lóe ra, Huyết Chưởng Ấn bị không ngừng cắn nuốt, lui ra.
- Đáng chết!
Tề Nhiễm Thu hiện tại mới phát giác, Mục Vân trước mắt, cũng không giống mặt ngoài, hạng người mặc cho người ta bóp nắn.
Tiểu tử này, hoàn toàn không giống mới vào Thánh Tôn trung vị cảnh.
- Lo lắng rồi sao?
Mục Vân hiện tại cầm Ly Uyên thánh kiếm trong tay, bàn tay lần thứ hai đánh ra.
- Đế Hỏa Thiên Bạo.
Từng đạo hỏa lãng lúc này nhấc lên, khí tức cuồng bạo nổ tung, giống như một hỏa cầu bị kích nổ, tiếng nổ vang vọng toàn bộ sơn cốc.
Khí tức hỏa lãng cường đại tràn ra, không ngừng khuếch tán.
Tiếng rầm rầm, một làn sóng càng thêm cao howb so với một làn sóng.
Phanh...
Đột nhiên, một thân ảnh lui ra, bước chân lảo đảo, chính là Tề Nhiễm Thu.
- Đáng chết!
- Tư vị thế nào?
Mục Vân hiện tại từng bước lao ra, khu kiếm đuổi theo.
- Tiểu tử thúi, đừng xem thường ta.
Tề Nhiễm Thu hừ một tiếng, hai tay chợt lóe ánh sáng, một thanh trường thương lúc này xuất hiện trong tay.
Trên trường thương, hào quang lóe ra, đầu thương ngưng tụ ra một quang đoàn màu tím.
- Tử Khí Đông Lai Quyết.
Nương theo Tề Nhiễm Thu quát to một câu, tiếng nổ vang tràn ngập, hóa thành từng đạo ba động, dần dần lan tràn.
Giống như tất cả mọi thứ, tại thời điểm này không còn sót lại.
Chỉ có tử khí đầy trời, bao trùm, giết về phía Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Mục Vân lóe lên.
- Nộ Liên Tinh Tâm.
Một tay vung ra, hoa sen tỏa ra ánh sáng cường đại, hiện tại lóe ra, không ngừng mở rộng.
Đó là quang hỏa đen kịt như mực, lúc này tụ tập, áp súc, cuối cùng phóng thích ra.
Đông...
Trong nháy mắt, toàn bộ bình đài tứ phân ngũ liệt, triệt để vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận