Vô Thượng Thần Đế

Chương 4003: Trận xếp hạng (2)

Hơn nữa phải làm, chỉ có thể từng bước tăng lên cảnh giới, mỗi một lần thu hoạch, đều kèm theo uy hiếp sinh mệnh thật lớn.
Là người đàn bà của hắn, nàng đau lòng.
- Vậy làm thế nào để làm điều đó?
Mục Vân nhẹ nhàng ôm bả vai Diệu Tiên Ngữ, cười nói:
- Chín vị phu nhân, đều là nhân vật thông thiên triệt địa, ta cũng không thể bị các nàng bỏ qua quá xa.
- Hơn nữa...
- Hơn nữa cái gì?
Diệu Tiên ngữ ngẩng đầu hỏi.
- Không có gì...
Mục Vân lắc đầu, khóe miệng chợt lóe lên.
Hơn nữa, nếu không cố gắng tu hành, sẽ... Chết.
Đế Minh thân là Phong Thiên Thần Đế, trong vạn giới không ai dám chạm vào hắn, có vị Cửu Mệnh Thiên Tử đầu tiên Diệp Tiêu Dao mang đến phiền toái cực lớn cho hắn, vậy một khi hắn phát giác vị Cửu Mệnh Thiên Tử thứ hai xuất hiện, không có khả năng để mình tùy ý trưởng thành.
Bây giờ không chạy đua với thời gian, cuối cùng, chết có thể không chỉ là mình.
Một đường tu hành, hắn muốn làm cũng không phải muốn trở thành chúa tể chư thiên, mà là bảo vệ người mình yêu.
Nếu cần bảo vệ người mình yêu, thành tựu chúa tể cao nhất, vậy dù có khó khăn đến đâu, hắn đều sẽ làm được.
Ngày hôm sau, sáng sớm, trước đỉnh tông chủ phong, hơn trăm thân ảnh tụ tập.
Phong chủ bảy ohong, cùng với Tông chủ Tiêu Dao Sơn Tiêu Thanh Phong, vài vị trưởng lão quyền cao chức trọng khác đều có mặt.
- Lần này, tiến vào bí tàng chính là một không gian bí mật mà Tiêu Dao Sơn ta truyền thừa từ cổ xưa.
Tiêu Thanh Phong mở lời:
- Bên trong bí tàng, cách một đoạn thời gian, sẽ xuất hiện một ít biến hóa bất thường, cho dù chúng ta tiến vào trong đó, cũng phải thật cẩn thận.
- Tuy nói nguy hiểm, nhưng cũng là một mảnh bảo địa, các ngươi tiến vào trong đó, nếu có thể đạt được một ít thiên tài địa bảo, tăng lên cũng không cần phải nói.
- Mà nhớ kỹ, lần này là vì thánh tôn bảng xếp hạng mà tiến hành, làm sao tăng lên xếp hạng của các ngươi, cùng với chỗ tốt sau khi tăng lên, ta không nói, các ngươi cũng hiểu.
- Cho nên, tiến vào trong đó, chuẩn bị sẵn sàng tận tình giao thủ.
- Mỗi người các ngươi đều sẽ có được một khối lệnh bài, một khi gặp phải Thánh thú cường đại nguy hiểm, hoặc không thể đối địch, có thể bóp nát lệnh bài, trở về Tiêu Dao sơn.
- Nhớ kỹ, trong bí tàng, lệnh bài chính là thủ đoạn bảo mệnh, đương nhiên, người bóp nát lệnh bài, cũng đại biểu, mất đi tư cách, bài danh kia, nhất định rất thấp.
Tiêu Thanh Phong tuyên bố xong, nhìn về phía bảy vị phong chủ.
Hiện tại, bảy vị phong chủ tản ra, bao bọc trăm vị đệ tử trong đó.
Tiêu Thanh Phong gật gật đầu, bàn tay vung lên, trong lúc ầm ầm, một đạo lực lượng bàng bạc, hiện tại khuếch tán ra.
Trên đỉnh đầu trăm đệ tử Thánh Tôn Bảng xuất hiện một vòng xoáy màu xanh, khi vòng xoáy xuất hiện, một lực hút cường đại, kéo trăm người vào trong đó.
Ù ù...
Đột nhiên, trước đỉnh tông môn, trăm người biến mất, chỉ có cánh cửa vòng xoáy kia, không ngừng lóe ra ánh sáng.
Cuộc chiến xếp hạng thánh tôn bảng, hoàn toàn bắt đầu.
Mà bảng xếp hạng, sẽ theo tình huống trăm vị đệ tử trong bí tàng giao thủ không ngừng phát sinh biến hóa, rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử, cũng có thể dựa vào đó quan sát tình hình bên trong.
- Lần này không biết giao chiến sẽ diễn biến như thế nào...
Đại phong chủ Tào Hồng hiện tại thở dài nói.
- Ha ha, Đại Phong Chủ có gì phải lo lắng?
Nhị Phong chủ Đan Phong Bàn cười nói:
- Tiểu tử Tào Hạ Phi kia đã sắp đến cảnh giới Thánh Đế nhỉ? Đại trưởng lão có tôn như thế, tất nhiên không lo.
- Ha ha... Nhị Phong chủ khen ngợi, tiểu tử Thượng Trường Thắng kia cũng là Thánh Tôn cực vị cảnh đỉnh phong, ta thấy nói không chừng hắn sẽ sớm một bước đến Thánh Đế.
Mấy vị trưởng lão hiện tại đều nghị luận sôi nổi.
Tiêu Thanh Phong lúc này trong lòng cũng có chút không yên.
- Không biết tiểu tử kia, lần này sẽ mang đến cho người ta kinh hỉ như thế nào...
Bên trong bí tàng.
Dưới một mảnh bầu trời trong vắt, một thân ảnh lúc này xuất hiện.
Một bộ kình phục màu đen, thắt lưng ngang eo, tóc dài buộc lên, một đuôi tóc ở sau gáy, mái tóc tản xuống trước trán, trên gương mặt tuấn tú mang theo một tia cảnh giác, nhìn bốn phía.
Đó là Mục Vân.
Hiện giờ, thọ nguyên của Mục Vân tiếp cận năm trăm vạn năm, tuy nói lúc trước dung hợp tu hành phức tạp trong cơ thể, hao phí năm trăm vạn năm, nhưng bản thân hắn khí huyết cường đại, năm trăm vạn năm thọ nguyên này mạnh mẽ, vẫn vượt qua cùng cảnh giới.
Mà bởi vậy, cũng khiến cho Mục Vân thoạt nhìn vẫn là thanh niên hai mươi bốn mười lăm tuổi, so với năm đó cũng không có biến hóa đặc thù.
Thật ra tu hành đạt tới trình độ này, tuổi trẻ hay không, rất khó đánh giá.
Giống như Tiêu Thanh Phong, tu vi Cổ Thánh Đế, thọ nguyên có thể gần ngàn vạn năm, mà bây giờ người đến trung niên, đại khái cũng chỉ là bốn năm trăm vạn năm thọ nguyên.
Giống như đại phong chủ, ít nhất là bảy tám trăm vạn tuổi.
Thời gian trong đại thiên thế giới trôi qua, trong bóng tối, có một loại quy tắc, tựa hồ không giống nhân giới.
Mà cụ thể như thế nào, Mục Vân cũng không cảm giác được.
Bất quá chư thiên vạn giới, giữa mênh mông tinh không, không gian cùng thời gian, xưa nay đều là thứ bất kỳ cường giả nào đều để ý.
Thời không cực hạn, cũng là cực hạn võ giả theo đuổi.
Chính như năm đó khi đến trong nhân giới, thời không cùng tiên giới hoàn toàn không giống, thời không trong đại thiên thế giới này, tựa hồ cũng cực kỳ không giống với nhân giới phong ấn.
Chân chính chỗ nào khác nhau, có lẽ tương lai hắn có thể lần thứ hai trở lại nhân giới, có thể thăm dò một hai.
Mà hiện tại, quan trọng nhất chính là đoạt được vị trí thứ nhất thánh tôn bảng.
Cửu Tâm Xà Diệp Thảo, hắn bắt buộc phải có.
Mục Vân rơi xuống đất, phát hiện một mảnh bí tàng này, ánh mặt trời đại địa, không khác gì ngoại giới. Tiêu Dao Sơn thân là một trong những bá chủ Khôn Hư giới, xem ra nội tình cũng rất cường đại.
Chỉ riêng một mảnh bí tàng này, cho dù Tiêu Thanh Phong, cũng tuyệt đối không chế tạo ra được.
Hơn nữa bốn phía, cũng không có thân ảnh khác, xem ra vì để cho mọi người mỗi người có thể đạt được tốt nhất tôi luyện, trong tông môn cũng cố ý triệt để tách tất cả mọi người ra.
Bất quá từ hôm nay trở đi, trong thời gian một tháng, bất kỳ đệ tử nào gặp phải ở đây, đều nhưng địch nhân.
Dù sao vì tăng lên thứ hạng bảng xếp hạng, cũng vì đạt được phần thưởng, ai cũng sẽ không buông tha.
Nhìn bốn phía, Mục Vân phát hiện mình rơi vào một mảnh vị trí vùng ven sơn mạch, bên trong dãy núi, từng tiếng gào thét, không ngừng vang lên, kinh động tâm phách.
- Ừ?
Mà theo đi tới, Mục Vân lại cảm giác được một tia khí tức kỳ dị, phiêu đãng mà đến.
Không chút do dự, Mục Vân phi thăng lướt ra.
- Đó là...
Ánh mắt đi tới nơi nào, một đạo ánh sáng, từ từ lóng lánh.
Hào quang bốn phía, mang theo hương thơm nhàn nhạt, làm cho người ta sảng khoái, cho dù cách xa mấy dặm, đều có thể dễ dàng cảm giác được.
- Là Thiếu Dương Hỏa Linh Quả.
Quy Nhất hiện tại lên tiếng nhắc nhở.
- Thiếu Dương Hỏa Linh Quả?
- Ừm.
Quy Nhất mở lời:
- Thất phu nhân Diệu Tiên ngữ của ngươi cần Đại Dương Hỏa Linh quả, chính là Thiếu Dương hỏa linh quả thăng cấp thành.
Vừa nghe lời này, Mục Vân nhất thời nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận