Vô Thượng Thần Đế

Chương 4067: Thiên Thánh Đế

Ầm...
Một tiếng nổ vang lên, thân thể Mục Vân biến mất tại chỗ, xuất hiện trong một mảnh biển lửa.
Lửa lớn bàng bạc, nướng từng tấc da thịt của hắn, mỗi một mảnh cốt nhục.
Đây là uy năng của trận pháp hiện ra.
Vừa rồi sinh ra hết thảy, đều là tình cảnh hắn nhìn thấy lúc còn trong tả lót, hắn vẫn chưa nhớ kỹ, thế nhưng lại bị trận pháp câu ra ký ức mơ hồ.
Mà trận pháp sở dĩ như thế, chính là vì tiêu hao ý chí chiến đấu của hắn.
- Ảo trận, chú ý chính là để cho võ giả cảm nhận được những thứ hư ảo giống như hiện thực từ trong giác quan….
- Phá trừ ảo trận, cần phải giải trừ cảm quan ngươi, để cho ngươi suy nghĩ vững chắc...
Đáy lòng Mục Vân hiện tại không ngừng hồi tưởng lại những gì Cô lão trước kia nói.
Hết lần này đến lần khác, từng câu từng chữ, hắn bắt đầu làm theo lời Cô lão nói.
Thân thể giống như bị xé rách, nhưng Mục Vân căn bản không để ý, toàn thân cao thấp, khí huyết bốc lên.
Đông...
Một tiếng nặng nề vang lên, một cánh tay Mục Vân bị xé rách.
Đau đớn chưa bao giờ có, làm cho hắn gần như ngất xỉu.
Phốc xuy...
Một chân hiện tại cũng bị xé rách, làm cho thân thể hắn phân mảnh.
Nhưng Mục Vân biết, cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ chết không thể nghi ngờ.
Chống cự không được, cũng chỉ có tử vong.
- Cửu cấp ảo trận, thì như thế nào?
Mục Vân Hàm cắn chặt, toàn thân cao thấp, máu tươi đầm đìa.
Thời gian, không ngừng trôi qua.
Thân thể Mục Vân lần lượt bị bóc tách, lần lượt lui ra biến mất...
Sưu...
Rốt cục, không biết qua bao lâu, đột nhiên, một tiếng canh rất nhỏ vang lên.
Lực lượng toàn thân Mục Vân hiện tại bắt đầu lột xác.
Đế hồn hiện tại, cư nhiên trở nên ngưng luyện, trong suốt trong suốt, hào quang bắn ra bốn phía.
Đột phá!
Thánh Đế trung kỳ, đến Thánh Đế hậu kỳ.
- Cô lão nói, quả nhiên không sai...
Mục Vân hiểu được, mình có thể đột phá, điều Cô lão mà nói là quan trọng nhất.
Dũng cảm đi tới, lực lượng toàn thân Mục Vân lại tăng vọt.
Ầm...
Từng tiếng nổ vang lên, Mục Vân cũng không biết rốt cuộc trải qua bao lâu thời gian, trước mắt, hết thảy biến mất khôngz.
Hắn xuất hiện trên đỉnh vách đá.
Ảo trận, phá rồi
Mục Vân thở phào nhẹ nhõm.
Loại cảm giác này, đã lâu không sinh ra.
- Tiểu tử thúi, thật bị ngươi làm được.
Quy Nhất lẩm bẩm một tiếng, không nói nhiều nữa.
Mục Vân cười khổ một tiếng, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Vừa rồi, có thể nói cửu tử nhất sinh.
Ảo trận kia gợi ra ký ức bạc nhược nhất trong lòng hắn, nhưng ký ức kia, lại khiến cho hắn có thể trưởng thành, khiến cho hắn có thể quên đi nhu nhược trong lòng mình.
Hiện tại, trên đỉnh núi Bách Tháp, ba trăm sáu mươi lăm xích sắt, nhỏ như sợi tóc, phong cấm một cổ đỉnh.
Dựa theo Tả Phi nói, đó chính là nơi lưu lại một luồng hồn phách của hắn.
Mục Vân tập tễnh, đi tới trước cổ đỉnh, xé rách ra xích sắt kia.
Một hư ảnh xuất hiện trước người Mục Vân.
Đó là Tả Phi!
Tả Phi nhìn Mục Vân, tràn ngập không thể tưởng tượng nổi.
Mục Vân thật sự làm được.
- Ngươi......
- Làm được! Mục Vân thở dốc, cười nói:
- Không phụ tiền bối ủy thác.
- Đa tạ ngươi.
Tả Phi hiện tại nhìn Mục Vân, ngũ vị tạp phần.
Nếu là năm đó, hắn có thể giống như Mục Vân, ý chí kiên định, có lẽ Cổ gia của sư tôn, sẽ không diệt vong.
Tả Phi nhìn về phía Mục Vân, nói:
- Bên trong cổ đỉnh này, năm đó trước khi ta chết, bỏ vào truyền thừa của mình.
- Có lẽ, có thể trợ giúp ngươi một tay.
- Đa tạ tiền bối!
Mục Vân cũng không khách khí, thu lấy cổ đỉnh, nhìn Tả Phi, nói:
- Tiền bối, nếu một luồng hồn phách của ngươi được giải thoát, không phải có thể sống lại sao?
Nghe được lời này, Tả Phi lại lắc đầu, nói:
- Thực lực đạt tới loại tình cảnh này của chúng ta, chỉ cần một luồng hồn phách, quả thật có thể lấy lại tân sinh.
- Nhưng Thiên Đế tuần thủ là nhân vật bực nào? Hắn tự nhiên biết rõ hơn.
- Trước mắt phong cấm của ta bị phá vỡ, Thiên Đế tuần thủ có thể cảm giác được, cấm chế hắn thiết lập, sẽ triệt để hủy diệt ta.
Tả Phi nói xong, quần áo thân thể bắt đầu thiêu đốt, hóa thành một chút tinh quang.
Nhìn về phía Mục Vân, Tả Phi cười nói:
- Đa tạ ngươi, Mục Vân, giúp ta giải thoát.
- Trung Bách cổ thành này, năm đó lúc hỗn loạn, tổn thất không nhỏ, bất quá vẫn lưu lại rất nhiều di tích, năm đó sư tôn ta hủy diệt Vạn Dẫn môn, nhưng cuối cùng, Vạn Dẫn môn kia lại phá vỡ ra, để lại một mảnh tàn phế.
Nghe được lời này, thần sắc Mục Vân khẽ động.
- Trung Bách cổ thành, cổ gia. Sư tôn... Ta rốt cục giải thoát...
Thân ảnh Tả Phi dần dần tán loạn.
Mục Vân cũng thổn thức không thôi.
Mặc cho ngươi phong hoa tuyệt đại, nếu không cách nào trở thành mạnh nhất, chúa tể vận mệnh của chính mình, sẽ thủy chung bị người khác nắm chặt.
Mà nếu muốn thống trị vận mệnh của mình, cần thực lực cường đại, cường đại đến mức ở phía trước mình, không còn thân ảnh, ở trên đỉnh đầu mình, không còn áp chế nữa.
Đó mới gọi là vô thượng chân chính.
Đại thiên thế giới, thay đổi lặp đi lặp lại, từ xưa đến nay, cho dù Thương Thiên, Hoàng Thiên, ai có thể xưng là vô thượng?
Mục Vân thở ra một hơi, nhìn bốn phía trên ngọn núi, từ từ nói:
- Cuối cùng có một ngày, Mục Vân ta, sẽ thành tựu Vô Thượng Thần Đế, Vạn Giới, ta làm chúa tể.
Hai tay nắm chặt, trong mắt Mục Vân tràn ngập chiến ý vô tận.
- Cổ đỉnh này cho ta.
Quy Nhất hiện tại đột nhiên nói:
- Tiểu tử ngươi đạt được truyền thừa trong đó, cổ đỉnh thuộc về ta.
- Có gì kỳ lạ?
Quy Nhất ánh mắt sáng quắc, nói:
- Cổ đỉnh ẩn chứa hồng hoang khí.
Mục Vân nhất thời hiểu được.
Thân ảnh chợt lóe, tiến vào trong chư thần đồ quyển, trong sinh tử bí các. Mục Vân khoanh chân ngồi xuống, ngồi vào trong cố định, tĩnh tâm lại.
Truyền thừa dung hợp! Bắt đầu ngay bây giờ.
......
Trung Bách cổ thành, mở ra đã mấy năm, thế nhưng trong thời gian mấy năm này, các đại tông môn thế lực, cũng không có tin tức gì quá có giá trị.
Ban đầu tiến vào trong Trung Bách cổ thành, đám cổ dong binh không giải thích được xuất hiện, ai nấy đều thực lực cường đại, làm cho người ta sợ hãi.
Tất cả mọi người không thể không tạm trúnh mũi nhọn.
Mà bây giờ, đám cổ dong binh đột nhiên biến mất, mọi người tự nhiên muốn lần nữa bắt đầu tìm kiếm.
Đừng nói mấy năm thời gian, cho dù mấy chục năm, mấy trăm năm thời gian, bảy đại chủng tộc thế lực không triệt để mở ra Trung Bách cổ thành, căn bản sẽ không dừng tay.
Mà theo thời gian trì hoãn, tiến vào trong Trung Bách cổ thành, đã không chỉ là bảy đại siêu cấp thế lực, trong Khôn Hư giới, thế lực khắp nơi, đối với Trung Bách cổ thành cũng khó nhịn, tiến vào trong đó, ý đồ lấy chút đồ đến tay từ trong kẽ răng của bảy đại siêu cấp thế lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận