Vô Thượng Thần Đế

Chương 4101: Kêu gọi tập hợp (2)

Canh một tiếng, Thiết Minh Không cổ gãy, khí tức dần dần tiêu tán.
Cát Nhĩ đại tế ti của Quang Minh giáo đình nhìn thấy một màn này, nhất thời sắc mặt kinh biến.
Thủ đoạn như vậy, hắn đều khó mà làm được.
Trong lúc nhất thời, Cát Nhĩ đại tế ti nhìn mấy người bên cạnh, ý bảo rời khỏi nơi này.
- Muốn đi đâu?
Một bóng dáng xinh đẹp, nhẹ nhàng mà đến, ngăn cản mấy người rời đi.
Đó chính là Diệu Tiên Ngữ.
Mục Vân nhìn mấy người, chậm rãi nói:
- Các ngươi ai cũng đừng hòng đi.
- Mục Vân, ngươi bớt làm bậy!
Đại tế ti Cát Nhĩ trầm mặt quát.
- Nếu đuổi tận giết tuyệt, chính là bức Tiêu Dao Sơn ngươi đến tuyệt lộ.
- Phải không?
Mục Vân cười nhạo một tiếng, một tay vung ra, nguyên lực cự chưởng đánh bay cả người Cát Nhĩ.
Mà trong lúc Cát Nhĩ bị đánh bay, toàn thân cao thấp, máu tươi nổ tung, chết oan uổng.
- Thật sự là ấu trĩ!
Mục Vân hờ hững nói:
- Ngươi dám giết người của Tiêu Dao Sơn ta, người của Tiêu Dao Sơn ta, vì sao không dám giết ngươi?
Xoay người nhìn mấy người Cốc Thanh Dực, Mục Vân cười nhạt nói:
- Sư huynh sư tỷ, không cần lo lắng.
Mấy người Cốc Thanh Dực đã ngây dại.
Mục Vân mới vào trung bách cổ thành, tựa hồ là cảnh giới Thánh Đế sơ kỳ?
Bây giờ... Rốt cuộc là cảnh giới gì?
Một chưởng đánh chết một cao thủ Thiên Thánh Đế sơ kỳ.
Chẳng lẽ là Thiên Thánh Đế trung kỳ? Hậu kỳ? Hay là Cổ Thánh Đế?
Thế nhưng, chuyện này cũng quá kinh người!
Thời gian ngắn ngủi một hai mươi năm, tăng lên nhanh như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Liều mạng.
Hiện tại, đám người còn lại biết chạy không thoát, từng người xông về phía Diệu Tiên Ngữ chặn lại ở sau.
Nhìn thấy một màn này, Mục Vân không khỏi lắc đầu.
Diệu Tiên ngữ, còn khủng bố hơn. so với hắn
Ầm...
Từng tiếng nổ vang vào, toàn thân cao thấp Diệu Tiên Ngữ, sát khí tràn ngập.
Từng thân ảnh kia căn bản không cách nào chống cự.
- Cổ Thánh Đế.
Khí tức trên người Diệu Tiên Ngữ rõ ràng là cảnh giới Cổ Thánh Đế.
Bà cô này, thật khủng khiếp.
Cổ Thánh Đế, cả Khôn Hư giới, tuyệt đối không vượt quá trăm người.
Diệu Tiên ngữ, cho dù khôi phục, cũng không có khả năng nhanh như vậy chứ?
Cốc Thanh Dực nhìn thấy một hồi đơn phương nghiền ép, kinh ngạc nói không nên lời.
Y Duyệt nhìn về phía Mục Vân, đánh giá từ trên xuống dưới nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi hiện tại rốt cuộc là cảnh giới gì?
- Cổ Thánh Đế sơ kỳ.
Mục Vân khẽ cười nói.
- Biến thái.
- Yêu nghiệt.
- Mẹ kiếp!
- Chó má!
Trong nháy mắt, biểu tình của bốn người, vô cùng khoa trương.
Mục Vân hiện tại không nói gì...
Nói thật, mấy người chỉ sợ không tiếp nhận được, nhưng nếu không nói thật, tựa hồ sau khi mấy người biết được, càng sẽ không buông tha cho hắn.
- Ngươi thực sự biến thái.
Y Duyệt hiện tại nhịn không được mắng:
- Cổ Thánh Đế sơ kỳ, lúc này mới bao lâu không gặp, ngươi từ Thánh Đế sơ kỳ đến Cổ Thánh Đế sơ kỳ...
Cốc Thanh Dực ba người hiện tại cũng là bất đắc dĩ.
Ba người bọn họ đều có tăng lên, đang rất đắc chí.
Nhưng so với Mục Vân...
Thật kinh khủng.
Mục Vân tên này, quả thực là quái vật?
- Khụ khụ...
Diệu Tiên Ngữ hiện tại hạ thân xuống, người của hai tộc, không ai có thể trốn thoát.
Mục Vân lại nói:
- Bốn vị sư huynh sư tỷ ở chỗ này làm cái gì
- A, đúng rồi.
Y Duyệt vội vàng nói:
- Chúng ta nhận được tin tức, đệ tử Tiêu Dao Sơn, dưới Thánh Đế, rời khỏi Trung Bách Cổ Thành, cảnh giới Thánh Đế, hội tụ cùng một chỗ.
- Hình như tông môn bên kia có phát hiện gì, vẫn không có thông tri cho chúng ta, hiện tại quyết định thông tri cho chúng ta.
Y Duyệt dứt lời, nhìn về phía Mục Vân, nói:
- Lần này nhiều hơn hai cảnh giới Cổ Thánh Đế, cho dù cùng mấy phái khác tranh đấu, chúng ta cũng có thể chiếm ưu thế.
Nghe được lời này, Mục Vân gật gật đầu.
- Đã như vậy, chúng ta xuất phát đi.
- Tốt!
- Ừm!
Một đoàn sáu ngườihiện tại rời khỏi nơi đây...
Trung Bách cổ thành, hơn trăm thành cổ, sớm đã bị người lật đáy ngược lên trời.
Mà mấy ngày nay, bóng người trong trung bách cổ thành, bắt đầu càng ngày càng ít.
Không ít tông môn đệ tử, thế lực cao tầng, tựa hồ đều đạt được tin tức, bắt đầu triều trung bách cổ thành ngoại rút về, mỗi người trở lại trong tông môn chủng tộc của mình.
Mà dọc theo đường đi, Mục Vân cũng phát hiện, triệt để đại bộ phận đều võ giả dưới Thánh Đế.
Hình thức như vậy, làm cho Mục Vân cũng hiểu được, có lẽ bảy thế lực lớn âm thầm bày mưu tính kế cái gì, đã tìm được manh mối.
Mà hiện tại, chuẩn bị động thủ, cho nên các môn các phái, bắt đầu rút lui.
Đối với việc này, Mục Vân cũng rất tò mò.
Tựa hồ, trong trung bách cổ thành, đã không còn gì đáng để khai quật.
Mấy ngày kế tiếp, mấy người vẫn chạy đi, ngày hôm nay, rốt cục đi vào trong thành cổ mà Tiêu Thanh Phong truyền lệnh.
Đó là một thành phố cổ được bảo tồn tương đối hoàn chỉnh.
Trong cổ thành, kiến trúc vẫn hoàn toàn mới mẻ như trước, ngoại trừ một ít địa phương, tựa hồ bởi vì giao chiến mà gây ra hư hỏng, những nơi khác, đều hoàn hảo như lúc ban đầu.
- Cốc Thanh Dực!
Mấy người vừa mới vào trong thành, một tiếng hô vang lên.
- Thất Phong Chủ!
Thấy người tới, mấy người Cốc Thanh Dực chạy tới.
Thất phong chủ Sài Vũ Phong, sắc mặt thoạt nhìn có chút âm trầm, nhìn thấy mấy người Cốc Thanh Dực, cũng nặn ra vài tia tươi cười.
- Mau lại đây.
Sài Vũ Phong nhìn mấy người, chào hỏi:
- Theo ta cùng vào thành, ta dẫn các ngươi đi gặp tông chủ.
Mấy người gật đầu.
Sài Vũ Phong nhìn thấy tu vi mấy người đều tăng trưởng, bi thương trên mặt giãn ra một ít, nhưng khi nhìn về phía Mục Vân cùng Diệu Tiên Ngữ hai người, cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Thực lực của Mục Vân và Diệu Tiên Ngữ, ngay cả hắn cũng nhìn không thấu triệt.
- Thất Phong chủ, phát sinh chuyện gì?
Cốc Thanh Dực nhịn không được hỏi.
Sài Vũ Phong thở dài, nói:
- Lần này trong trung bách cổ thành, tranh đấu giữa hai bên quá tàn khốc.
- Tứ phong chủ Lư Dục cùng Quản Mậu Thông, bị người giết.
- Cái gì!
Nghe được lời này, mấy người đều khiếp sợ không thôi.
Lư Dục cùng Quản Mậu Thông hai người, đều là cảnh giới Thiên Thánh Đế, cư nhiên bị giết.
Sài Vũ Phong lần nữa nói:
- Không chỉ như thế, mấy truyền nhân ưu tú của tông môn đều bị giết, Tào Hạ Phi, Tào Uyên hai người, cùng với hai đứa con trai của ta...
Sài Vũ Phong nói đến đây, thống hận không thôi.
- Là do ai gây ra?
- Không biết.
Sài Vũ Phong thống hận nói:
- Nếu ta biết, nhất định phải báo thù cho con ta.
Mục Vân mở lời:
- Ngoại trừ sáu thế lực lớn, những người khác cũng không có năng lực này.
- Đúng vậy.
Cốc Thanh Dực cũng tức giận nói:
- Trước khi chúng ta đến, Quang Minh giáo đình Cát Nhĩ đại tế ti cùng Nham Ma tộc Thiết Minh Không, còn muốn giết chúng ta.
- Cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận