Vô Thượng Thần Đế

Chương 4122: Luân Hồi Chi Nhãn (2)

Cổ Thánh Đế hậu kỳ, chạm tới đỉnh phong của Thánh vị, mà cấp bậc của thất đại đế, sớm đã sừng sững ở đỉnh phong mấy vạn năm, mấy chục vạn năm.
Núi cao cần ngước nhìn.
- Kiếm Trảm.
Mục Vân sát khí đằng đằng, một kiếm vung ra, kiếm quang trảm trời hém đất, quang huy bắn ra bốn phía.
- Vô dụng!
Nham Ma Đế cười nhạo một tiếng, một quyền vung ra.
Phanh...
Trong phút chốc, da thịt toàn thân Mục Vân nổ tung, khí huyết càng bị áp chế cường đại.
Sự khác biệt, quá lớn.
Kiếm quang kia, trong nháy mắt vỡ vụn.
Cho dù thi triển kiếm phách, cũng không cách nào ngăn cản.
- Đây là Cổ Thánh Đế đỉnh phong, thực lực của thất đại đế...
Mọi người xung quanh cũng trợn mắt há hốc mồm.
Mục Vân đến Cổ Thánh Đế hậu kỳ cường đại cỡ nào, bọn họ đã kiến thức được.
Nhưng Nham Ma Đế, quá mạnh.
Nguyệt Hồ thánh nữ, Thiết Thụ Vương, Giáo hoàng Cáp Lợi, Tử Đế bốn người, sắc mặt cũng lộ ra vẻ nghiêm túc.
Nham Ma Đế ở trong thất đại đế, tuyệt đối là tồn tại vô địch số một số hai.
Thân thể cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, công kích tràn ngập bá đạo.
Hơn nữa Nham Ma tộc chú ý chính là chiến đấu sinh tử.
Chiến đấu như vậy, tạo thành chiến sĩ hoàn mỹ.
Chỉ vì sinh tử, không sợ thắng bại.
- Ngươi chênh lệch với ta, thấy không?
Nham Ma Đế trầm cao quát.
Ầm...
Tiến lên, mặt đất run rẩy không thôi.
Đông...
Tiếng nặng nề vang lên.
Mục Vân không chống cự chút nào, long giáp vỡ tan, Cửu Tinh Bá Thể đều bị nghiền nát, há miệng phun ra máu tươi, chật vật không thôi.
Chênh lệch, long trời lở đất!
- Đồ hỗn trướng.
Một tiếng hét nhẹ vang lên, Nham Ma Đế lần thứ hai giết ra.
- Luân Hồi chi môn, mở ra.
Mục Vân khẽ quát một tiếng, bên trong thân thể, giống như có một hắc động mở ra.
Ầm...
Một quyền kia, tất cả đều rơi vào trong Luân Hồi chi môn.
Mà hiện tại, sắc mặt Mục Vân trắng bệch, cả người tựa như ngốc trệ.
Một quyền lực kia gần như phá hủy Luân Hồi chi môn của hắn.
Luân Hồi chi môn có thể thôn phệ công kích Mục Vân nhận, lưu trữ lại, sau đó trả ra.
Nhưng công kích cắn nuốt, nếu vượt xa cực hạn mà Mục Vân có thể thừa nhận, Luân Hồi Chi Môn sẽ bị tổn hại thật lớn.
Xoạt.
Vết nứt xuất hiện.
Cánh cửa Luân Hồi sau lưng Mục Vân hoàn toàn bị nghiền nát.
Giờ khắc này, mặt đất nổ vang, sóng khí cường đại, quay cuồng ra, Nham Ma Đế, lần thứ hai giết tới.
Mục Vân không có lựa chọn nào khác.
Luân Hồi chi môn lại mở ra, công kích đều bị Luân Hồi môn ngăn cản.
Ầm...
Thân ảnh Mục Vân xẹt qua một đạo ánh sáng, ầm ầm rơi xuống phía dưới, triệt để bạo liệt.
Tiếng gầm gừ, đinh tai nhức óc.
- Mục Vân.
- Vân lang.
Tiêu Thanh Phong và Diệu Tiên Ngữ đều cả kinh.
- Đồ hỗn trướng.
Nham Ma Đế hừ lạnh một tiếng.
Cổ Thánh Đế dám đối phó Nham Ma tộc hắn, Mục Vân không chết, tại sao lại bình ổn lửa giận của hắn?
Tiếng nổ vụn vang lên, Mục Vân chỉ cảm thấy thân thể đều muốn tan rã.
Luân Hồi chi môn hiện tại, phủ đầy vết nứt, giống như bất cứ lúc nào sẽ sụp đổ.
Mục Vân giãy dụa đứng dậy, rầm rầm một tiếng, đột nhiên vang lên.
Luân Hồi chi môn hoàn toàn vỡ vụn.
Trong lòng Mục Vân cả kinh.
Chỉ là sau một khắc, hắn kinh hãi phát hiện.
Cánh cửa Luân Hồi vỡ tan ra, vẫn chưa tiêu tán, mảnh vỡ, hóa thành một đạo lưu quang chảy vào mắt trái.
Mắt trái tại thời điểm này trở nên càng thêm sâu sắc, tối tăm.
Toàn bộ mắt trái, hiện tại tràn ra hắc mang, căn bản nhìn không thấy con ngươi màu trắng.
Trong hắc mang, máu tươi chảy ra, mắt trái Mục Vân giống như bị đào ra, đau đớn không thôi.
Máu tươi, tích tắc rơi xuống.
Nhưng nương theo thống khổ, Mục Vân lại cảm giác được, mắt trái thừa nhận công kích, không, chuẩn xác mà nói, luân hồi chi môn thừa nhận công kích, chuyển hóa thành lực lượng, chảy vào trong cơ thể mình.
Hai chiêu tất sát của Nham Ma Đế hiện tại tràn đầy thân thể Mục Vân.
Vết thương trên bề mặt cơ thể của hắn đều đã được loại bỏ.
Nguyên lực trong cơ thể cuồn cuộn mà đến.
Giống như sinh mệnh hồi sinh, mùa đông lạnh lẽo đã qua.
Mục Vân đứng dậy, khí tức trong cơ thể bạo phát bốc lên.
- Ừ?
Nhìn thấy Mục Vân cư nhiên còn có thể đứng dậy, sát khí trong ánh mắt Nham Ma Đế càng ngày càng nồng đậm.
- Xem ra, ngươi thật đúng là tiểu cường đánh không chết.
Mục Vân hiện tại, sau lưng không còn cánh cửa Luân Hồi.
Luân Hồi chi môn hóa thành Luân Hồi chi nhãn, ở trong mắt trái Mục Vân.
Chính xác hơn mà nói, Luân Hồi Chi Nhãn là một hình thái khác của Luân Hồi Môn.
Ánh mắt là cánh cửa tâm linh của võ giả, dùng để quan sát thế giới.
Luân Hồi Chi Môn, bây giờ chính xác hơn là Cánh Cửa Luân Hồi của thân thể Mục Vân.
- Ta đúng là đánh không chết.
Mục Vân thốt ra một câu, Chỉ Thiên kiếm giết ra.
Ầm...
Một quyền, một kiếm, giao nhau.
Tiếng gầm to vang lên.
Nhưng lần này, Mục Vân không lui.
- Cửu Tinh Bá Thể.
Một tiếng quát khẽ vang lên, Mục Vân đánh ra một quyền.
Nham Ma Đế hừ một tiếng, nhất thời nghênh đón.
Ầm ầm một tiếng, nổ tung.
Hai đạo thân ảnh, lúc này bạo lui.
Lần này, Nham Ma Đế nhìn về phía Mục Vân, ánh mắt đầy kinh hãi.
Tên này, trở nên hoàn toàn không giống.
- Thư sướng.
Hai tay Mục Vân nắm chặt, lực lượng toàn thân bộc phát.
Luân Hồi chi môn, thôn phệ một bộ phận công kích của Nham Ma Đế, ngược lại chuyển hóa thành lực lượng của mình.
Đây quả thực là lợi thế cực lớn.
Thôn phệ huyết mạch làm cho hắn có thể thôn phệ tinh khí thần của người khác, tăng lên thực lực khí huyết của mình.
Mà Luân Hồi Chi Nhãn lại có thể trong lúc giao chiến, thôn phệ một bộ phận công kích của đối thủ, hóa thành lực lượng bản thân.
Cánh cửa Luân Hồi.
Khó trách, lúc trước Quy Nhất nhìn thấy, kinh ngạc nói không nên lời.
Đây có lẽ mới là lực lượng mà Luân Hồi môn chân chính nên thể hiện.
Lực lượng mà chỉ có Cửu Mệnh Thiên Tử mới có thể sinh ra.
- Giết!
Hiện tại, Mục Vân không còn cố kỵ nữa.
Nham Ma Đế cường đại hơn hắn, là khí huyết.
Luận thân thể, Cửu Tinh Bá Thể cùng Kim Long khải giáp, không hề thua kém Nham Ma Đế.
Mà hiện tại, hắn có thể thôn phệ công kích của Nham Ma Đế, chuyển hóa thành khí huyết bản thân, tăng trưởng lên.
Còn sợ gì nữa?
Ầm...
Hai người gặp nhau lần nữa.
Nhưng hiện tại, Nham Ma Đế kinh ngạc phát hiện, Mục Vân thay đổi.
Mắt trái hắc mang, đen kịt, nhìn không thấy bất kỳ hào quang nào, giống như hắc động.
Mắt phải chợt hiện thanh quang, ánh sáng bốn phía, làm cho người ta khó nắm bắt được.
Một đôi mắt bày ra cường đại không gì sánh kịp.
Đông!!
Tiếng bạo liệt nặng nề vang lên, lực lượng bên trong thân thể Mục Vân lại bộc phát.
Nham Ma Đế lui về phía sau.
Nhìn thấy một màn này, Nguyệt Hồ thánh nữ, Thiết Thụ Vương bốn đế, trợn mắt há hốc mồm.
Mục Vân, đánh lui Nham Ma Đế.
- Đáng chết!
sắc mặt Nham Ma Đế đầy lạnh lùng.
Từ lúc vừa rồi, Mục Vân sắp chết, nhưng hiện tại, Mục Vân lại vô cùng cường đại.
Hết thảy, đều bắt đầu từ hai mắt Mục Vân biến hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận