Vô Thượng Thần Đế

Chương 4131: Nhân Quân Chi Cảnh (1)

- Lúc trước Mục Thanh Vũ lựa chọn cứu Thanh Đế, chính là vì phá bỏ thủ đoạn bảo mệnh của Đệ Cửu Thiên Đế Đế Uyên, Đế Uyên hiện tại, không phải vô địch.
- Chẳng qua các thế lực nhị đẳng không biết mà thôi.
- Ta vốn định, Mục Vân đạt tới Quân vị, đi tới Uyên Vực, ta sẽ yên lặng trợ giúp hắn.
- Giúp hắn từng bước trưởng thành thành Đế Quân, trưởng thành thành Thần Tôn.
- Đến lúc đó, liên thủ, đối phó Đế Uyên, chưa chắc không có hy vọng.
Lục Thanh Phong chua xót nói:
- Nhưng bây giờ, lại xuất hiện biến số.
- Ngươi tiếp tục ở lại trong Uyên Vực đi, chú ý chặt chẽ Bích Thanh Ngọc của Thái âm giáo, Diệp Tuyết Kỳ của Thần Kiếm các, Diệu Tiên Ngữ cùng Mạnh Tử Mặc của Đan Đế phủ.
- Bốn người giống như nghịch lân của Mục Vân, hơn nữa Diệu Tiên Ngữ còn đang mang thai.
- Vậy chủ thượng ngài...
- Ta cần bế quan, chuẩn bị đột phá.
Lục Thanh Phong trầm giọng nói:
- Mặt khác, ở trong giới thứ chín, tìm kiếm tung tích Mục Vân, một khi có tin tức, lập tức tới báo.
- Vâng!
Lục Thanh Phong dứt lời, thân ảnh biến mất không thấy.
Mà cùng lúc đó, cả đệ cửu giới lại xôn xao.
Một trong bảy đại Đan Đế Tử của Đan Đế phủ ứng cử viên tương lai cho chủ phủ Đan Đế phủ - Lưu Thiên Sơn bị người tự tay chém giết ở trong Đan Đế phủ.
Mà người chém giết hắn lại thong dong rời đi.
Việc này, nhấc lên sóng to gió lớn ở trong Đan Đế phủ và toàn bộ đệ cửu giới.
Chỉ là rất nhiều cao tầng trong Đan Đế phủ không nói một lời về việc này. Tựa hồ Lưu Thiên Sơn chết không hề quan hệ gì.
Tất cả mọi thứ, làm cho mọi người cảm thấy không thể tin được.
Đệ cửu thiên giới, vô cùng mênh mông, nhân khẩu vạn vạn ức, địa vực càng rộng lớn vô biên. Hơn trăm vị diện cao cấp, vị diện cấp thấp thì hàng vạn, mà vị diện bất nhập lưu giống như Tam Nguyên giới, càng đếm không xuể.
Đây chỉ là một phần chín của đại thiên thế giới.
Có thể tưởng tượng, toàn bộ đại thiên thế giới rốt cuộc là mênh mông đến mức nào.
Hơn nữa, Đệ Cửu Thiên Giới là được công nhận yếu nhất trong cửu đại thiên giới. Bát giới khác, nội tình cùng thực lực, đều vô cùng cường đại.
Đệ cửu thiên giới vô biên vô hạn, từ xưa đến nay, cũng là lưu lại truyền thuyết vô tận, cùng vô số hoang cổ tuyệt địa.
Thế giới như vậy, cá lớn nuốt cá bé, thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Mà trên đỉnh đầu mọi người, đều treo bốn chữ lớn.
Phong Thiên Thần Đế.
Từ vạn cổ tới nay, vị thần đế duy nhất còn sót lại danh hiệu vô địch, để cho tất cả mọi người đều biết, đỉnh đầu của bọn họ thủy chung treo một thanh lợi kiếm.
Đại Thiên Thế Giới, Cửu Đại Thiên Giới, thời không vô tận, địa vực vô tận.
Giờ khắc này, một mảnh thời không hắc ám vô tận, một thân ảnh lẳng lặng lơ lửng.
Quần áo cả người nghiền nát không chịu nổi, máu tươi khô lại dán lên những vết thương kia.
- Ừ?
Một tiếng kinh nghi đột nhiên vang lên, trong thời gian không gian yên tĩnh, có chút đột ngột.
- Đây là nơi nào?
- Ta...
Thân ảnh kia mở hai mắt ra, lại phát hiện, toàn thân cao thấp, không hề có khí lực.
- Tỉnh rồi?
Một đạo âm thanh buồn bực vang lên, trước thân ảnh kia xuất hiện một thiếu niên áo trắng.
Thiếu niên lang chắp hai tay ra sau, mỉm cười.
- Cắt!
Nhìn thấy thiếu niên lang, nam tử cả người đầy máu đột nhiên mắng một câu.
- Tiểu tử thúi, ngươi mắng cái chim.
Bạch y thiếu niên lại càng tức giận.
- Quy Nhất, sao ngươi lại trở thành nữ nhân rồi?
Nam tử toàn thân đầy máu kia tự nhiên là Mục Vân.
Mà bạch y thiếu niên chính là Quy Nhất.
Chỉ là Quy Nhất giờ phút này thoạt nhìn bất quá mười sáu mười bảy tuổi, điều này làm cho Mục Vân không thể không nghĩ đến một người.
Cửu U Côn Bằng - Mạc Thư Thư.
Mạc Thư Thư năm đó xuất hiện, cũng là bộ dáng quỷ quái này.
Rõ ràng đều là nhân vật sống vô tận năm tháng, xuất hiện lại chính là một bộ dáng thiếu niên vô hại.
- Đây mới là diện mạo vốn có của lão tử.
Quy Nhất mắng một câu, nói:
- Lão tử mới rời đi bao lâu, ngươi đã chơi lớn? Lại chạy đến bên trong thời không, lần này xem ngươi làm sao bây giờ.
- Cắt, ngươi nghĩ rằng ta muốn à.
Mục Vân mắng nhẹ một tiếng, nói:
- Thiêu đốt bốn trăm vạn niên thọ nguyên, ta hiện tại chỉ còn lại một trăm vạn thọ nguyên thôi.
- Dáng đời ngươi.
Mục Vân không để ý tới Quy Nhất mỉa mai, nói:
- Mau nghĩ biện pháp đi ra ngoài đi.
- Đi ra ngoài?
Quy Nhất gật đầu nói:
- Chỉ có một biện pháp.
- Chờ.
......
Mục Vân nhất thời không nói gì, tên này, cố ý đả kích hắn, cũng không phải hai lần.
Nhìn bốn phía, yên tĩnh như đêm tối, Mục Vân cũng dần dần bình tĩnh lại.
Tuy hắn chưa chết, nhưng không biết Diệu Tiên Ngữ như thế nào.
Cát Nguyên Sinh của Hoàng Cực Tông, chính là Thánh Quân.
Mạnh mẽ như vậy, Diệu Tiên Ngữ không thể đối phó.
- Đừng lo lắng về vợ ngươi.
Quy Nhất tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Mục Vân, nói:
- Ngươi bị không gian cuốn vào, ta căn cứ vào vị trí không gian của ngươi, theo dõi đến cạnh ngươi, đồng thời, phát hiện trong truyền tống trận, có mấy đạo khí tức cường hoành, trong đó có một đạo, rất quen thuộc.
- Là ai?
- Hẳn là một vị phu nhân khác của ngươi, Mạnh Tử Mặc.
- Tử Mặc tới rồi...
Mục Vân giờ phút này trong lòng đại định.
Mạnh Tử Mặc đến, hẳn là Đan Đế phủ đã phát hiện động tĩnh của Hoàng Cực tông?
Lần này Mục Vân hoàn toàn an tâm.
- Không gian nơi này có chút kỳ lạ, chúng ta chắc đã rời khỏi Khôn Hư giới trăm triệu dặm.
Quy Nhất nhíu mày nói:
- Nếu đi ra ngoài, nhất định là một nơi khác, hơn nữa địa điểm đi ra ngoài, cũng không xác định được, ngươi chuẩn bị sẵn sàng.
- Ngươi có cách nào không?
- Nói nhảm, ta chính là thời không bản nguyên, thời gian cùng không gian, đều thuộc sự khống chế của ta.
Mục Vân nói thầm:
- Nhưng không phải ngươi bây giờ không mạnh sao...
- Ngươi còn muốn đi ra ngoài hay không?
- Khụ khụ...
Quy Nhất không nói nhảm nữa, nói:
- Kỳ thật đạo lý rất đơn giản, không gian, là bí ẩn nhất, sâu không lường được, giống như ngươi năm đó ở tiên giới, nhân giới, cấp độ không gian đề cao, bích chướng tăng lên, hiện tại ở đại thiên thế giới, cũng là một đạo lý.
- Trong đó, ngươi có thể hiểu như vậy.
- Kiến tạo không gian tiên giới, tương tự như mặt nước, một viên đá, có thể khuấy động.
- Mà cấu tạo không gian nhân giới, càng giống mặt gương, mặc dù kiên cố hơn so với mặt nước, nhưng cũng là gõ vài cái liền vỡ.
- Mà cấu tạo không gian của đại thiên thế giới, hoang cổ đã tồn tại, trải qua Thương Thiên, Hoàng Thiên, Đế Minh ba người gia trì, có thể nói là cấu tạo như tổ ong, mỗi một mặt đều là tường đồng vách sắt.
Mục Vân gật gật đầu.
Đây cũng chính là nguyên nhân chính vì sao, khi tiến vào đại thiên thế giới, không cách nào xuyên qua không gian.
Không gian được gia cố.
Cho nên cần thực lực cường đại hơn, mới có thể nghiền nát không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận