Vô Thượng Thần Đế

Chương 4132: Nhân Quân Chi Cảnh (2)

Quy Nhất một lần nữa nói:
- Ngươi dung hợp Thương Thiên chi nhãn, tương lai đạt tới Chí Tôn cảnh, ngươi có lẽ có ưu thế lớn hơn so với người khác, việc này tạm thời không đề cập tới, tương lai ngươi sẽ biết.
- Kế tiếp, cứ ở chỗ này chờ đợi.
Quy Nhất mở miệng nói:
- Một mảnh không gian này, có thời gian và tình cảnh hoàn toàn bất đồng ngoại giới.
- Ý ngươu là sao?
- Ý chính là, nơi này có thể qua một năm, ngoại giới có thể là trăm vạn năm, cũng có thể, nơi này trăm vạn năm, ngoại giới bất quá chỉ là một năm.
- Hít!
Mục Vân cả kinh.
Nói như vậy, ở bên trong này, hắn có thể ở lại một năm, bên ngoài trên thực tế là ngàn năm vạn năm?
- Mau nghĩ biện pháp đi ra ngoài.
- Ta không phải nói rồi sao, chờ.
Quy Nhất một lần nữa nói:
- Đợi đến không gian nơi này xuất hiện loạn lưu, ngươi mới có thể đi ra ngoài, hơn nữa nguy hiểm rất lớn.
- Không còn cách nào khác?
- Có.
Quy Nhất một lần nữa nói:
- Ngươi trực tiếp đột phá đến Chí Tôn, phá vỡ không gian rời đi.
.....
Thời gian kế tiếp, Mục Vân lơ lửng ở trong một mảnh thế giới hắc ám.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Trái phải không có chuyện gì, Mục Vân bắt đầu khôi phục thương thế bản thân, hơn nữa bắt đầu thôn phệ tiêu hóa khí tức mấy vị Cổ Thánh Đế mà hắn chém giết.
Tuy nói nguyên thạch trên người cũng đủ nhiều, thế nhưng, ở chỗ này ai biết phải ở bao lâu, phải từng bước tính toán tỉ mỉ.
- Quân vị...
Ước chừng trăm năm, Mục Vân cảm giác được, mình đã đạt tới cấp độ Cổ Thánh Đế đỉnh phong.
Chỉ thiếu một bước là có thể đạt tới Quân vị.
Quân vị có sáu cảnh giới lớn, hắn cũng hiểu rõ một chút.
Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh.
Địa Quân lục phủ thần cảnh.
Thiên Quân thất nguyên thần cảnh.
Còn có Quân Vương thần cốt cảnh, Thánh Quân bất diệt thần cảnh, cùng với Đế Quân cường đại nhất.
Bước qua quân vị, mới là Tôn vị.
Tôn, thiên địa cùng hưởng.
Mà Mục Vân cũng hiểu được, chỉ có sau khi đạt tới Tôn vị, hắn mới có thể có cơ hội giao thủ với chủng tộc, thế lực nhị đẳng của đại thiên thế giới.
Tuy nói còn rất xa xôi, thế nhưng, vượt qua Thánh vị, một bước kia, lại gần hơn một chút.
- Nhân Quân ngũ tạng cảnh...
Mục Vân cẩn thận phỏng đoán.
- Trái tim, gan, lá lách, phổi, thận, là ngũ tạng.
- Rèn luyện ngũ tạng, giống như thiên địa biến thành.
- Ngũ Tạng, có thể nói là căn bản để võ giả tàng nạp tinh khí huyết, Quân vị, mang theo thiên địa lực, ngũ tạng tương ứng ngũ hành.
- Lấy nguyên lực làm tuần hoàn, ngũ tạng làm gánh chịu, vượt qua ngũ tạng, mới là lục phủ.
Cảnh giới Nhân Quân, lại được xưng ngũ tạng thần cảnh, mỗi một bước, đều cần cực kỳ cẩn thận.
Đây là rèn luyện thân thể võ giả, có thể nói là rèn luyện một lần nữa.
Vô ý một cái, có thể dẫn đến tu vi giảm xuống, thậm chí có thể cả đời đều khôi phục không lại, kẹt ở một cảnh giới.
- Hơn nữa rèn luyện ngũ tạng, không cần phân trước sau, có thể tùy ý.
- Ngũ đại tạng đối với võ giả mà nói, đều quan trọng, bị thương sẽ không chết, nhưng lại sẽ ảnh hưởng đến tu hành của bản thân.
Mục Vân cẩn thận quy nạp sửa sang lại lời nói của Diệu Tiên và Quy Nhất đã nói qua.
Trong lòng có chút ngộ ra.
Thời gian ở đây, dù sao cũng không có việc gì khác làm, chỉ có thể không ngừng tu hành, tu hành.
Khí huyết thôn phệ bị hấp thu xong, thời gian kế tiếp, chính là cần dựa vào nguyên lực để tu hành.
Không gian chi địa kỳ lạ này, cũng không có nguyên lực.
Mục Vân chỉ có thể dùng nguyên thạch tương tác với lực lượng thế giới.
Cùng lúc đó, hai trăm bảy mươi cốt vệ, cũng nhao nhao đến cấp độ Cổ Thánh Đế, Bàn Cổ Linh cùng Lạc Thiên Hành hai người, càng là Cổ Thánh Đế hậu kỳ.
Đội hình như vậy, trở lại Khôn Hư giới, đừng nói một mình Nham Ma Đế, cho dù thất đại đế cùng nhau liên thủ, cũng là một con đường chết.
Đáng tiếc hiện tại, không có chỗ thi triển, chỉ có thể để cho các cốt vệ nhất nhất tĩnh tu.
Hơn một ngàn năm trôi qua, Mục Vân một mực mò mẫm cơ hội tiến vào Quân vị.
Thân thể nhân loại, chính là bí tàng lớn nhất, cả đời, có thể đều không thể khai phá triệt để.
Mò mẫm như vậy, là một đời tiên hiền đại năng tổng kết quy nạp, tiến tới hình thành một hệ thống tu hành hoàn mỹ.
Trong lòng Mục Vân càng ngày càng bình tĩnh.
Giống như Cổ Phật đang nhập định, thời gian giống như không tồn tại ở trong không gian vô tận.
Thời gian, từng chút một trôi qua.
10.000 năm...
30.000 năm...
100.000 năm...
Nguyên thạch trên người Mục Vân đã sớm tiêu hao không còn.
Cả người lại càng phủ kín bụi bặm thật dày, không nhúc nhích.
Thẳng đến ngày hôm đó, đột nhiên, trong bụi bặm xuất hiện từng vết nứt.
Từng vết nứt khuếch tán ra.
Từ từ, bên trong vết nứt tản ra một cỗ khí tức sinh mệnh cường đại.
Tựa như thiên địa, giống như thần linh, thánh uy to lớn, phô thiên cái địa.
Một thân ảnh đột nhiên run rẩy cả người.
Chính là Mục Vân.
Nhân Quân.
Nhất Tạng cảnh.
Mục Vân thở ra một hơi, trong cơ thể sinh ra khí tức cuồn cuộn không ngừng, cả người giống như thiên uy to lớn hàng lâm.
100.000 năm.
Đã trôi qua mười vạn năm.
Nguyên Thạch hao hết, Mục Vân ở đây, vẫn có thể bước vào Nhân Quân nhất tạng cảnh.
Tăng lên làm cho Mục Vân cảm giác được khí tức cường đại biến hóa trong thân thể bản thân.
- Ừ?
Mà Quy Nhất đột nhiên mở mắt ra, đứng dậy.
Những năm gần đây, dù sao ở nơi này, chỉ có hai người bọn họ, quy Nhất một thân bạch y, cũng không ở trong chư thần đồ quyển, mà hộ pháp cho Mục Vân.
Mục Vân cũng không biết, Quy Nhất rốt cuộc đạt được cái gì ở trong cổ thành.
Nhưng bây giờ Quy Nhất, dường như tự chủ hơn.
Cho Mục Vân cảm giác, cho dù thoát ly khỏi chư thần đồ quyển, cũng sẽ không xảy ra chuyện.
- Không gian bên kia có ba động.
Quy Nhất trực tiếp mở miệng, thân ảnh chợt lóe, lao ra.
Mục Vân vội vàng đuổi theo.
- Trùng hợp như vậy, ta vừa mới đột phá, không gian ba động?
- Không phải trùng hợp, mà là ngươi đột phá, dẫn động thiên địa nguyên lực ba động, chúng sẽ mạnh mẽ chen vào trong thời gian không gian vô tận này, xé mở ra một vết nứt.
Mục Vân nhìn về phía Quy Nhất, nhịn không được nói:
- Ngươi đến tột cùng có được kỳ ngộ gì?
- Ta cảm giác ngươi hiện tại tựa hồ không cần phải ký thác vào trong chư thần đồ quyển?
- Cũng không có kỳ ngộ gì.
Quy Nhất nghiêm túc nói:
- Chính là dung luyện toàn bộ thời không cứ điểm, thần không bảo động cùng với sinh tử bí các, đạt được một thân tự do, khôi phục một ít thực lực mà thôi!
- Cái gì?
Mục Vân ngây ngẩn cả người.
Bên trong Thần Không Bảo động ẩn chứa vô số thiên địa chi bảo.
Bên trong Thời Không Yếu Tắc, lại càng mở ra một mảnh không gian độc đáo, chuyên cho tu hành.
Sinh tử bí các càng xoay chuyển thời gian.
Quy Nhất dung hợp toàn bộ?
- Đã hết rồi…
- Không còn...
Quy nhất đương nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận