Vô Thượng Thần Đế

Chương 4133: Thương Hoàng Thần Y (1)

- Hơn nữa, ngươi ngẫm lại xem, chư thần đồ quyển, trợ giúp đối với ngươi rất lớn, nhưng ngươi cũng sinh ra ỷ lại đúng không?
- Còn nữa, ngày sau cảnh giới ngươi tăng lên nhanh chóng, cho dù đánh bại thiên chi kiêu tử, nào có cảm giác thành tựu gì, phải không?
Mục Vân nghe được những lời này, muốn hộc máu.
- Ngươi không nhầm lẫn, phải không?
Mục Vân tức giận nói:
- Ta dựa vào sinh tử bí các, tiết kiệm thời gian, ngươi ngẫm lại xem, những đại tông môn, đệ tử đại chủng tộc kia, có thể dựa vào thiên tài địa bảo, dựa vào truyền thừa, thực lực tăng lên, đạo lý giống nhau có tốt không?
- Được rồi, dù sao cũng không còn, ngươi gọi cũng vô dụng.
Quy Nhất căn bản không để ý tới Mục Vân.
Lần này, Mục Vân thật sự bó tay, ý giết người cũng không có.
Thần Không Bảo Động không còn, thiếu thiên tài địa bảo, hắn có thể tranh.
Thời Không Yếu Tắc không còn, hắn có thể giao chiến với người khác nhiều hơn, tăng cường thực chiến.
Nhưng sinh tử bí các, đó chính là ưu tiên hàng đầu.
Dựa vào sinh tử bí các, hắn có thể tiết kiệm được bao nhiêu thời gian?
Không còn nữa.
Hết rồi.
Trái tim của Mục Vân nhỏ ra từng giọt máu.
Những thứ đó, hắn thật sự rất đau lòng.
- Nắm chặt thời gian, ngươi còn muốn đi ra ngoài hay không?
- Ở đây, ngươi đã mất 100.000 năm, ai biết thế giới bên ngoài là một trăm vạn năm, hay một ngàn năm?
Quy Nhất thúc giục, lười phản ứng Mục Vân.
Hai thân ảnh, rất nhanh lao ra.
Ù ù...
Phía trước xuất hiện tia sáng.
Mà ánh sáng dần dần ngưng thật.
Dần dần, Mục Vân cảm giác được, thân thể da thịt xuất hiện từng vết máu.
- Lưỡi dao không gian sắc bén...
- Không gian bị xé rách, sẽ xuất hiện không gian lợi nhận sắc bén, cho nên chỉ có Chí Tôn, thân thể đủ cứng rắn, mới có thể xé rách không gian.
Quy Nhất vội vàng nói:
- Bao trùm Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ cùng chư thần đồ quyển trên người người.
Quy Nhất vừa dứt lời, Mục Vân lập tức làm theo.
Mà cùng lúc đó, một đạo quang mang xuất hiện.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Cùng lúc đó, trong chư thần đồ quyển cũng lóe lên kim mang.
Hai loại đồ quyển, bao vây toàn thân Mục Vân, xông về phía vết nứt.
Chỉ sau một khắc, thân thể Mục Vân ầm ầm run lên, cảm giác được một cỗ trùng kích mạnh mẽ, bao trùm toàn thân, xương cốt đều muốn vỡ vụn.
- Không Gian Phong Bạo.
Sắc mặt Quy Nhất giờ phút này đầy trịnh trọng.
- Đáng chết!
Mục Vân cũng mắng nhẹ một tiếng.
Hắn không phải không biết không gian phong bạo.
Năm đó thân là Tiên Vương tiên giới, hắn tự bạo mà chết.
Một luồng hồn phách, bị Tru Tiên Đồ cuốn theo, xuyên qua thời không, không gian khi đó giống như trải qua năm tháng vô tận, không gian lợi nhận sắc bén, không gian phong bạo, nối tiếp mà tới.
Chỉ là khi đó không gian phong bạo làm sao có thể so sánh cùng không gian phong bạo hiện tại?
Thần sắc Mục Vân đầy nghiêm túc.
- Tránh không thoát.
Quy Nhất quát to:
- Trước đó ta muốn chờ cảnh giới Quân vị của ngươi cao hơn một chút lại dung hợp, hiện tại, bắt đầu dung hợp đi?
- Dung hợp? Hợp nhất cái gì?
Quy Nhất nói cực nhanh.
- Ngươi có biết vì sao phụ thân ngươi lại đưa Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ cho ngươi?
Mục Vân mờ mịt lắc đầu.
- Chất liệu dùng để luyện chế Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ tương đương chư thần đồ quyển, chính là dùng vỏ cây của thế giới chi thụ năm đó luyện thành.
Vỏ cây của thế giới chi thụ?
Đó là thế giới chi thụ thực sự, tồn tại cổ xưa, không phải cây con mà Mục Vân hiện đang sở hữu.
- Chư thần đồ quyển, cũng là như thế.
- Phụ thân ngươi đưa đồ này cho ngươi, chính là vì để cho ngươi dung hợp, dung hợp cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, sau đó, lại dung hợp Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ cùng chư thần đồ quyển, dung hợp ra một kiện chí bảo mới.
- Ta vốn định đợi ngươi ít nhất đến Thánh Quân lại dung hợp.
- Nhưng lần này, thời gian không đợi người nữa.
- Lập tức bắt đầu dung hợp đi.
Quy Nhất cũng không nói nhảm, nói:
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ cùng chư thần đồ quyển, vốn là một thể, đều xuất phát từ thế giới chi thụ, địa phương không giống chính là, chư thần đồ quyển có ta làm khí linh.
- Ngươi hiện tại không dung hợp, cũng phải dung hợp, nếu không thất bại, đó chính là một con đường chết.
Nghe được lời này, thần sắc Mục Vân bắt đầu nghiêm túc, không hề oán giận nữa.
Đây có phải là sự sắp xếp tốt mà phụ thân đã chuẩn bị cho mình?
Có lẽ, ngay từ đầu, tâm huyết của phụ thân, xa xa hơn hắn có thể tưởng tượng.
- Ta hiểu rồi.
Mục Vân nhắm hai mắt lại.
Thoáng chốc, khi hai mắt mở ra, cả người hắn, mắt trái đen kịt, mắt phải xanh lam.
Mà bề ngoài thân thể, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ cùng chư thần đồ quyển, kéo dài lẫn nhau...
Trong nháy mắt, bên trong thân thể, hai cỗ lực lượng, bắt đầu bài xích.
Bên trong chư thần đồ quyển, thiên địa rộng lớn, ầm ầm run rẩy.
Cùng lúc đó, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, thế giới chi thụ, vô tự thạch bia cùng với hơn hai trăm cốt vệ, đều kịch liệt lay động.
Hai kiện thần binh này, có thể nói đều được trời phú độc nhất vô nhị trong thiên địa,.
Giờ khắc này dung hợp, tất sẽ dẫn động thiên địa lay động trong hai đồ quyển.
Đối với việc này, Mục Vân sớm đã có dự đoán.
Ầm...
Tiếng gầm gừ trầm thấp vang lên trong thân thể.
Hai đồ quyển hội hợp hiện ra khí tức bá đạo.
Mà thân thể của hắn, đã trở thành chủ chiến trường.
Nhưng giờ phút này, mặc kệ khó thừa nhận như thế nào, hắn đều phải thừa nhận.
Nếu không, chính là một con đường chết.
Lực đạo cường hoành, từng đạo trùng kích vào trong thân thể, Mục Vân chỉ cảm giác bên trong thân thể giống như như hàng tỷ thần tinh đang muốn vỡ tan.
Đau đớn.
Đau đớn đi sâu vào tủy xương.
Đau đớn sâu sắc.
Thế nhưng, hàm răng cắn đến chảy máu, Mục Vân vẫn không thể buông tha.
Từ bỏ, là chết.
Quy Nhất thân ở trong chư thần đồ quyển, nhìn thấy một màn này, vẻ mặt gian xảo.
- Tiểu tử thúi, phải xem ngươi rồi, xem ngươi còn có thể hay không.
Quy Nhất căn bản không lo Mục Vân sẽ chết.
Thời gian từng chút từng chút rất nhanh trôi qua, tốc độ dung hợp cũng không tính là chậm.
Mà dần dần, chư thần đồ quyển cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ hợp làm một chỗ.
Thân thể Mục Vân trong phút chốc trơ trụi.
- Ừm?
Giờ phút này, Mục Vân sửng sốt.
- Sao?
Mắng nhẹ một tiếng, Mục Vân quát:
- Quy Nhất, hai món chí bảo đâu?
- Kêu gọi cái gì? Trong cơ thể ngươi, gọi ra, ngươi sẽ biết.
Quy Nhất vừa nói lời này, tâm niệm Mục Vân vội vàng khẽ động.
Ù ù...
Trong phút chốc, mặt ngoài thân thể Mục Vân phát ra từng tia sáng màu vàng kim nhàn nhạt, từ từ lóe ra.
Áo choàng màu vàng kim kia, phía trên mang theo từng đường cong nước chảy, mây trắng phiêu phù, không có gió tự phồng, bao trùm toàn thân Mục Vân.
Kim Hoàng Phong Y.
Giờ khắc này Mục Vân ngạo nghễ đứng vững, người mặc Kim Hoàng Phong Y, giống như thần nhân từ trên trời đi xuống, có chút tương xứng với vẻ mặt nghiêm túc kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận