Vô Thượng Thần Đế

Chương 4136: Vô Giản cổ sơn (1)

Nhưng hiện tại, muốn chạy trốn, rất rõ ràng là không có khả năng.
Mấy người Phong Trần Tử, Từ Uyên đều là Nhân Quân ngũ tạng cảnh, hắn chỉ là Nhân Quân nhất tạng cảnh, hơn nữa không có tu hành vũ kỹ, càng không có cổ thần khí tiện tay, căn bản không phải đối thủ.
Bây giờ, chỉ có một bước, nhìn một bước.
Phong Trần Tử nhìn thấy Mục Vân đứng ở nơi đó, khi thì nhíu mày, khi thì trầm tư, không tiện quấy rầy.
- Thần Tử đại nhân.
- Đừng gọi ta như vậy!
Mục Vân phất tay nói:
- Ta cũng không nhất định là thần tử đại nhân các ngươi muốn tìm, ngươi cứ gọi ta là Mục Vân đi.
- Mục đại nhân.
......
Phong Trần Tử cười nói:
- Mục đại nhân, thật không giấu diếm, trong Lưỡng Nghi các, các chủ muốn tìm Mục đại nhân, làm thần cung phụng của Lưỡng Nghi các ta, nhưng một ít trưởng lão lại không đồng ý, cho nên, lần này chúng ta bí mật đến đón Mục đại nhân trở về trong các.
- Nơi này không nên ở lâu, nếu không, sợ sinh biến cố.
Mục Vân nhất thời sửng sốt.
- Ngươi có ý là... Các ngươi đến đón ta, mà có người không muốn để cho ta đi Lưỡng Nghi Các, muốn giết ta?
Phong Trần Tử xấu hổ gật gật đầu.
Lại tiếp tục nói:
- Mục đại nhân yên tâm, chúng ta nhất định thề chết bảo vệ an nguy của Mục đại nhân.
Giờ khắc này, thương hoàng thần y trên người Mục Vân dần dần lui đi, lộ ra dáng người cường tráng.
- Khụ khụ...
Xung quanh còn có mấy nữ đệ tử, Mục Vân ho khụ nói:
- Có thể tìm cho ta một bộ quần áo không?
- Được.
Quần áo được mặc tốt, Mục Vân vẫn như trước đây.
Đám người Phong Trần Tử thật cẩn thận từng li từng tí, hai ba người ở phía trước dò đường, phía sau cũng có bốn năm người đệm.
Phong Trần Tử, Từ Uyên, Sử Đông Vũ, Vu Sướng bốn vị cao thủ Nhân Quân ngũ tạng cảnh, ở bên cạnh Mục Vân vờn quanh, không rời một tấc.
Nói thật, từ khi tiến vào đại thiên thế giới, Mục Vân chưa bao giờ có đãi ngộ như vậy.
Trong Tam Nguyên giới, Khôn Hư giới, lần nào không phải bị người đuổi giết, bị ép tăng lên thực lực, vững chắc cảnh giới.
Đây là lần đầu tiên, đi tới Nam Hoang Vực đông hoang đại địa, được bảo hộ người giống như một bảo vật sống.
- Nếu Lưỡng Nghi Các chính là thế lực ngũ đẳng, thân ở Nam Hoang Vực, dù sao cũng nên biết Đan Đế phủ chứ?
Mục Vân nhịn không được nói.
Tuy nói Quy Nhất cảm ứng được khí tức của Mạnh Tử Mặc, nhưng hắn vẫn lo lắng cho Diệu Tiên Ngữ.
- Đan Đế phủ, bá chủ trong Uyên Vực.
Phong Trần Tử hâm mộ nói:
- Trong Đan Đế phủ, rất nhiều Chí Tôn vô địch, hoàn toàn không phải Lưỡng Nghi các chúng ta có thể so sánh.
- Hơn nữa không chỉ Lưỡng Nghi các, toàn bộ Đông Hoang đại địa rất nhiều, tứ đẳng chủng tộc, thế lực, nhưng ngay cả tam đẳng tông môn cũng không có.
- Thảm như vậy?
Mục Vân kinh ngạc nói.
Đông hoang đại địa, tây phương vạn sơn, nam cực hải vực, bắc thiên sơn nguyên, bốn khu vực lớn này, cùng với Uyên Vực nhau tạo thành Uyên giới.
Cư nhiên không có thế lực tam đẳng?
- Thế lực tam đẳng, đều tụ tập ở vị trí địa vực vùng ven Uyên Vực, đông tây nam bắc bốn khu vực, bọn họ chướng mắt.
Phong Trần Tử cười khổ nói:
- Mà Đan Đế phủ, đó là bá chủ Uyên Vực, nghe nói trong môn, vô địch vượt qua cảnh giới Chí Tôn đều tồn tại.
- Chúng ta cố gắng cả đời, chỉ sợ cũng không chạm tới được.
Uyên giới, chính là một giới mênh mông nhất, cũng là hạch tâm của đệ cửu thiên giới.
Trong này, trên đến nhị đẳng, dưới có cửu đẳng, chủng tộc, tông môn là vô số kể.
Càng là hạch tâm, càng cường đại.
Chỉ sợ cả đời bọn họ cũng không chạm tới được.
- Thất đại đan đế tử Đan Đế phủ, các ngươi có biết không?
Mục Vân lại hỏi.
- Đương nhiên biết.
Từ Uyên ở một bên hiện tại cười nói:
- Bất quá hiện tại, cũng chỉ có lục đại đan đế tử.
- Sáu người?
Trái tim Mục Vân dừng đập.
- Đúng vậy.
Từ Uyên nói đến đây, kích động nói:
- Trăm năm trước, Đan Đế phủ đón một vị Đan Đế Tử trở về, nhưng lại có một người, vọt tới trong Đan Đế phủ, chém giết một trong bảy đại Đan Đế Tử - Lưu Thiên Sơn.
- Chuyện này, ở cả Đệ Cửu Thiên Giới chấn động, đều truyền đến Đông Hoang đại địa chúng ta, trong lúc nhất thời, làm cho người ta sôi trào,
Một trăm năm trước.
Mục Vân thở ra một hơi.
Xem ra mình ở trong thời không vô tận mười vạn năm, ngoại giới chỉ là qua trăm năm thời gian.
- Người nào, to gan như vậy?
- Không biết.
Sử Đông Vũ hiện tại cũng xen vào, nói:
- Một thân tử y, lưng đeo song kiếm, tự xưng Vô Song Kiếm Tôn, một kiếm giết Lưu Thiên Sơn, cuối cùng giao thủ với Đan Đế chủ phủ - Trương Vô Cực, bình yên lui đi.
- Loại người này, quả thực là thần tượng của vô số đệ tử trẻ tuổi.
Mấy người Sử Đông Vũ hiện tại có vẻ rất kích động.
Vu Sướng cũng không giỏi nói chuyện, hiện tại cũng nói:
- Người nọ lúc ấy chỉ nói một câu, ta vì sư đệ! Quả thực là bùng nổ, ai có thể làm sư đệ hắn, thật sự là tam sinh hữu hạnh.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Mục Vân tối sầm lại.
Hít hà!
Lục Thanh Phong.
Đại sư huynh.
Trong lòng Mục Vân hiện tại như có một vạn con liệt mã chạy như điên.
Gặp Diệu Tiên Ngữ, Diệu Tiên ngữ mạnh hơn hắn, hắn nhịn.
Dù sao, Diệu Tiên Ngữ tiến vào Đan Đế phủ, đạt được truyền thừa chí tôn của Đan Đế phủ, đến Quân vị, còn có thể lý giải.
Nhưng tại sao.
Vì sao Lục Thanh Phong ở nhân giới, chưa bao giờ xuất hiện, vừa xuất hiện ở Cửu Thiên giới, hô vì hắn mà đến, đã có thể đọ tay với Đan Đế phủ chủ?
Hắn cực khổ, thậm chí dựa vào bí các sinh tử của chư thần đồ quyển, giảm bớt thời gian tu luyện, hiện tại từ Thánh vị, đạt tới Quân vị.
Nhưng Lục Thanh Phong lại giống như bật hack.
Giao thủ cùng phủ Đan Đế chủ phủ, bình yên lui đi?
- Ta thực sự là một con chó.
Mục Vân nhịn không được mắng.
- Cái gì?
- Không có gì, không có gì...
Mục Vân hoàn toàn không nói gì.
Thế đạo này, quá bất công.
Hắn chính là Cửu Mệnh Thiên tử, không phải nhất định thống nhất Vạn Giới sao?
Cái gì mà Cửu Mệnh Thiên tử, dứt khoát cho Lục Thanh Phong được rồi.
Dù nói như thế, nhưng trong lòng Mục Vân lại vô cùng cảm động.
Đại sư huynh, quả thật đúng như lời phụ thân nói lúc trước, đã đến đại thiên thế giới.
Hơn nữa tựa hồ, hắn cũng một mực chú ý đến mình.
Mục Vân nỉ non nói:
- Cũng may ta xuống tay nhanh tiểu sư tỷ, nếu không, hiện tại tiểu sư tỷ khẳng định mê luyến ngươi, sẽ không mê luyến ta.
Vừa rồi vô cùng hưng phấn bởi vì Thương Hoàng Thần Y tạo hình đẹp trai, hiện tại, cỗ hưng phấn kia đã hoàn toàn không còn.
Cả đệ cửu thiên giới, trăm năm qua, chuyện này, chấn động lòng người nhất.
Về phần chuyện trong Khôn Hư giới, ngược lại không ai biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận