Vô Thượng Thần Đế

Chương 4153: Chạy trốn (1)

Từng tia hồn lực tràn vào, từng tia tẩm nhiễm Mộc Kiếm kia.
Đồ chơi này, dùng tốt, sẽ là lợi khí ám sát.
Chỉ sợ, cho dù chủ nhân Mộc Kiếm, cũng không biết, đây là Thế Giới Chi Thụ chế tạo ra.
Thế giới chi thụ sống sót, khí tức sinh mệnh cực kỳ nồng đậm.
Mà thế giới chi thụ đã chết, cành cây thân cây, cũng không có sinh cơ.
Giống như hóa thành huyền thiết vạn năm, mặt ngoài không có ánh sáng, cũng không có bất kỳ địa phương kỳ lạ nào.
Cho dù Đế Quân nhìn thấy, cũng sẽ xem như đồng nát sắt vun9j ném đi.
Mục Vân tự mình bồi dưỡng một gốc thế giới chi thụ, tự nhiên đặc biệt mẫn cảm đối với thứ này.
Hộ Tạng đan?
Hộ Tạng đan có xứng với mộc kiếm do Thế Giới Chi Thụ chế tạo không?
Thế giới chi thụ, lúc trước chính là sống lưng của vạn giới, đội trời đạp đất.
Chỉ là một viên Hộ Tạng đan, làm cho mấy người Lăng Thiên Nhất hưng phấn không thôi.
Nhưng Mộc Kiếm này lại càng làm cho Mục Vân càng hưng phấn.
- Sau này gọi ngươi là Thần Mộc Kiếm.
Mục Vân quyết định khai thác thật tốt, Thần Mộc Kiếm này nhất định có thể bộc phát ra uy lực cường đại.
Mọi người tiến vào trong thông đạo, từng tầng lực lượng, phóng thích ra.
Nguồn lực phong phú, khuếch tán vào thời điểm này.
Mục Vân vội vàng mở ra lực lượng thôn phệ, cắn nuốt nguyên lực kia tiến vào trong thân thể.
Mà hiện tại, mấy người Lăng Thiên Nhất vây quanh một hồ nước, mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.
Liễu Thu vừa đi xuống, nhìn thấy hồ nước kia, cũng sửng sốt.
- Nguyên lực mạnh mẽ như vậy khuếch tán?
- Ừm!
Tiêu Như âm gật đầu nói:
- Nguồn lực nơi này, đều khuếch tán ra trong hồ nước, nhưng vừa rồi chúng ta lấy nước, lại phát hiện, trong nước này, cũng không có chỗ gì kỳ quái.
Lăng Thiên Nhất hiện tại nói:
- Có lẽ dưới hồ nước có cái gì?
Hồ nước kia trong suốt, dài rộng mười thước, liếc mắt một cái không có chỗ độc đáo gì.
Chỉ có sâu không thấy đáy.
Nguyên lực cuồn cuộn không ngừng, hẳn là đáy hồ khuếch tán ra.
Chỉ là hiện tại, mọi người vẫn chưa tùy tiện xuống nước.
Ai biết được chính xác những gì ở dưới hồ?
- Để cho bọn họ xuống xem một chút đi!
Khương Hàm trầm giọng nói.
Nghe vậy, ba người Lăng Thiên Nhất cũng gật gật đầu.
- Ngươi, còn có ngươi, hai người các ngươi đi xuống.
Bàn tay Tiêu Như âm chỉ vào Mục Vân và Ngụy Đồng, nói:
- Nếu đùa giỡn tâm tư, ta cam đoan, các ngươi sẽ chết rất thảm!
Mục Vân âm thầm khổ sở.
Để hắn đi xuống cũng không có gì, nhưng ai biết Ngụy Đồng có thể ra tay với hắn ở phía dưới hay không?.
- Đừng chần chừ, nhanh lên.
Tiêu Như âm thúc giục, vẻ mặt chán ghét.
Mục Vân nén giận.
Càn rỡ?
Sớm muộn gì cũng cho các ngươi biết, tiểu gia ta lợi hại.
Ánh mắt Ngụy Đồng cũng không tốt.
Hai người phốc một tiếng, nhảy vào trong ao, không ngừng lặn xuống.
Nước ao mặc dù trong suốt, nhưng Mục Vân và Ngụy Đồng không ngừng lặn xuống, thân ảnh hai người cũng dần dần mơ hồ.
Một tầng nguyên lực bao vây thân thể Mục Vân, nhìn về phía Ngụy Đồng, hồn lực Mục Vân trao đổi nói:
- Nơi này rốt cuộc là tình huống gì, còn không biết, hy vọng hai người chúng ta, tạm thời buông tha hiềm khích.
- Ta hiểu!
Ngụy Đồng đáp lại.
Hiện tại, Ngụy Đồng cũng phát hiện, bản thân Mục Vân cũng không tính kém.
Tên này, đầu óc phản ứng nhanh, ở chỗ này, thật không dễ động thủ.
Còn nữa, Mục Vân nhị tạng thần cảnh, mình một kích không được, cho Mục Vân chạy đi, mấy tên phía trên, chỉ sợ sẽ không chút do dự giết mình.
Hai người không ngừng lặn xuống, ước chừng mấy ngàn thước, nước ao vẫn trong suốt không gì sánh được.
Hơn nữa kỳ quái chính là, bốn phía lấp lánh, ánh sáng này, cũng không biết đến từ nơi nào.
- Nhìn xuống.
Ngụy Đồng đột nhiên kinh ngạc hô.
Hai người đã đến đáy ao.
Mà trong đáy ao, mặt đất cũng không phải bùn đất, mà là bạch ngọc thạch, tản ra ánh sáng nhàn nhạt.
Ánh sáng nhàn nhạt kia, từng tầng từng tầng khuếch tán ra.
Mà trên mặt đất, từng viên sỏi màu trắng sữa, thật sáng chói mắt.
- Nhũ Ngọc Thạch.
Ngụy Đồng kích động không thôi.
- Nhũ ngọc thạch là gì?
- Ngươi thật đúng là ngu ngốc.
Ngụy Đồng khom người nhặt lên, nói:
- Nhũ Ngọc Thạch, bên trong ẩn chứa lực lượng dồi dào, hấp thu vào thể, có thể rèn luyện ngũ tạng võ giả, là chí bảo tuyệt thế đối với võ giả cấp độ Ngũ Tạng Thần Cảnh.
- Hắc, nhiều như vậy, ít nhất hơn một ngàn khỏa.
Ngụy Đồng mở lời:
- Hai chúng ta chia nhau?
Mục Vân trầm ngâm một lát, nói:
- Chia có thể, bất quá không thể lấy hế!.
Nghe được lời này, Ngụy Đồng nhất thời hiểu được.
Hai người nhất thời bắt đầu nhặt lên.
Từng viên nhũ ngọc thạch rơi vào trong tay hai người.
Cuối cùng, chỉ còn lại khoảng một trăm viên, hai người lúc này mới dừng tay.
- Chuyện này, nếu nói...
- Hai chúng ta đều phải chết.
Ngụy Đồng gật đầu.
Tất nhiên là hắn hiểu.
- Ngươi đi thông báo cho họ.
Mục Vân hiện tại mở lời:
- Ta an bài một chút.
- An bài?
- Nói nhảm, chỉ còn lại có một trăm viên nhũ ngọc thạch, cứ bày ở chỗ này, chúng ta nhìn không thấy?
- Ta phải giấu đám nhũ ngọc thạch này đi, trở nên không dễ dàng phát hiện, tránh cho bọn họ hoài nghi.
Nghe được lời này, Ngụy Đồng nhất thời hiểu được.
Việc vất vả như vậy, vẫn giao cho Mục Vân đi.
Thân ảnh Ngụy Đồng chợt lóe, xông lên.
Mục Vân vội vàng bận rộn.
Mục Vân cũng không lo lắng Ngụy Đồng nói, tên kia dám vu hãm hắn, chính mình cũng phải chết.
Trên bạch ngọc thạch, nhũ ngọc thạch từng viên bị Mục Vân đá vào trong khe nứt, khiến cho bạch ngọc thạch thoạt nhìn, cũng không có quá dễ thấy.
Nếu không nhìn kỹ, không thể điều tra ra.
- Ừ?
Chỉ là hiện tại, Mục Vân hơi sửng sốt.
Dọn ra hết nhũ ngọc thạch, toàn bộ bạch ngọc thạch hiện tại bày ra.
Từng vết lồi bất quy tắc, rất nổi bật.
Người bình thường có thể nhìn không rõ, nhưng Mục Vân hiện tại lại mừng rỡ không thôi.
- Cổ Thần Trận.
Nơi này, có một tòa cổ thần trận.
Vết lồi ia biểu hiện rõ ràng là trận đồ của Cổ Thần Trận.
Nhưng hiện tại, từng thân ảnh đã rơi xuống.
- Cái này đến cùng?
Lăng Thiên nhíu mày.
Một nơi như vậy, quá kỳ lạ.
Mấy tên đệ tử còn lại cũng kinh ngạc không thôi.
Bạch Ngọc Thạch cũng không có gì kỳ quái.
Mục Vân lại thành thành thật thật đứng ở một bên, hai mắt nhìn trận đồ trên bạch ngọc thạch, vững vàng ghi nhớ.
Hắn đã đạt tới cấp bậc đỉnh cao của Cổ Thánh trận sư, tiện tay có thể bố trí hơn mười tòa Cổ Thánh Trận.
Nhưng bây giờ, cấp bậc Cổ Thần Trận Sư mới là theo đuổi của hắn.
Cổ thánh trận quá hạn chế khi trói buộc võ giả Quân vị.
Cổ thánh trận, dung hợp thiên địa chi thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận