Vô Thượng Thần Đế

Chương 4178: Lộn Xộn (1)

Lăng Thiên Nhất bị ngăn trở.
Lần thứ hai nhìn lại, trong lúc hỗn chiến, căn bản không nhìn thấy Mục Vân ở nơi nào. Giờ phút này, Mục Vân tự nhiên không có tâm tư giao chiến.
Vô Lượng Tông cùng Thương Long Tông xuất động hơn trăm vị đệ tử.
Hơn trăm Quân vị, giao thủ ở đây, khắp nơi trong sơn cốc đều là tiếng sấm cuồn cuộn, lực lượng hủy diệt cường đại.
Tiếng nổ vang lên.
Bên trong thân thể Mục Vân, lực lượng lưu động.
Lực lượng thôn phệ, không kiêng nể gì tràn ra.
Tử thương nhiều hơn nữa khó tránh khỏi, Mục Vân đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội.
Năm năm, hắn có thể từ Nhất Tạng Thần Cảnh đến Ngũ Tạng Thần Cảnh, thôn phệ lực, là lập được đại công.
Lực lượng trong cơ thể không ngừng tích lũy, từng luồng, trùng kích ngũ tạng.
Mục Vân giờ phút này cũng mặc kệ, há mồm nuốt vào mấy khỏa Linh Tạng Đan, tiêu hóa hấp thu.
Một cỗ khí tức cực kỳ thoải mái, phóng thích ra.
- Giết đi giết đi!
Mục Vân nhìn bốn phía, nhếch miệng cười nói:
- Các ngươi giết càng nhiều, ta cắn nuốt càng nhiều, tăng lên càng nhanh.
Mục Vân thậm chí còn nghĩ tới.
Nếu tứ đại tông môn khai chiến, máu chảy thành sông, hắn ngược lại có thể kiếm được một khoản lớn.
Chỉ bất quá, thôn phệ lực, mặc dù cường hoành, cũng không phải không có hạn chế.
Nếu hắn hiện tại cảnh giới Nhân Quân, đi thôn phệ Đế Quân, tuyệt đối là bạo thể mà chết.
Đừng nói Đế Quân, chỉ cần là cảnh giới Thiên Quân, hắn cũng không nhất định có thể thừa nhận.
Mục Vân trà trộn vào trong đội ngũ, trái phải giết ra.
Vô Lượng Tông cùng hắn không thù, hắn chỉ giết đệ tử Thương Long tông.
Ầm...
Đột nhiên, trên bầu trời, tiếng nổ nổ tung.
Bốn thân ảnh tách ra.
Niếp Song Ngữ, Tưởng Tự Như của Vô Lượng Tông, cùng với Đinh Tịch, Tông Bác Minh của Thương Long Tông bốn người tách ra.
- Lương Hoành, ngươi muốn làm hoàng tước ở phía sau?
Từng tiếng quát vang lên từ trong miệng Tưởng Tự Như.
- Ngươi khi chúng ta là người chết?
Đinh Tịch của Thương Long Tông cũng gào thét.
Trong lúc bốn người bọn họ giao thủ, đệ tử Lưỡng Nghi Các đang chạy về phía cửa vào Đan Các. Những người này, rõ ràng tính toán ngồi thu lợi nhuận của ngư ông.
Đan các, là căn bản của một tông môn.
Nơi này, tuyệt đối có rất nhiều linh đan.
- Các ngươi chậm rãi đánh, đan viện này, nói không chừng cực kỳ nguy hiểm, ta giúp các ngươi xem một chút rồi nói sau.
Lương Hoành một thân hắc y, dáng người gầy gò, mặt cười nhưng mắt không cười nói.
- Muốn chết!
Giờ phút này, bốn người không giao thủ nữa, xoay người giết về phía Lương Hoành.
- Vạn Thịnh Danh, đã nói là hợp tác rồi mà?
Lương Hoành nhếch miệng cười.
Ầm...
Đột nhiên, một tiếng nổ vang lên vào.
Đệ tử Cửu Tinh Tông đều xuất hiện.
Lần này, trở nên náo nhiệt.
Đệ tử Thương Long Tông cùng Vô Lượng tông tranh đoạt.
Đệ tử Lưỡng Nghi Các cùng Cửu Tinh Tông, xen ngang một cước.
Lần này, đệ tử tứ đại tông môn, không còn cái gì gọi nhất trí đối ngoại, giữa hai bên, chém giết lẫn nhau.
Cảnh tượng nhất thời đại loạn.
Mục Vân đang ở trong đó, nhếch miệng cười.
- Loạn lên tốt, càng loạn, người chết càng nhiều, người có thể giết, càng nhiều.
Mục Vân hận không thể loạn thành một nồi cháo.
Đệ tử tứ đại tông môn, nắm được ai thì giết người đó.
Nhất thời, tiếng chém giết, tiếng hô to, tràn ngập khắp bên ngoài Đan Các. Mục Vân mở rộng lực lượng thôn phệ, tận tình hưởng thụ.
Tốc độ như vậy tiếp tục, đến Ngũ Tạng thần cảnh, rất nhanh.
Mà bằng vào Thiểm Kiếm Thần Quyết cùng Bát Hoang Ấn, hai đại nhất cấp Cổ Thần Trận: Tam Nguyên Quy Nhất Trận cùng Thất Tinh Cửu Nguyệt Trận, ai còn có thể ngăn cản mình?
Địa Quân có thể.
Nhân Quân, đến một tên, chết một người.
Chiến loạn mở ra.
Đệ tử tứ đại tông môn, giết nhau đỏ mắt.
Bên trong đan các, có Cổ Thần Đan, là thứ tốt.
Không lấy thì phí.
Hiện tại, ai ra tay tranh đoạt, người đó chính là địch nhân.
Mà theo giao thủ bên ngoài đan các càng ngày càng kịch liệt, đại môn đan các giờ phút này lại lộ ra một khe hở.
- Ừ?
Nhìn thấy khe hở kia, sắc mặt Mục Vân kinh hỉ.
Cửa mở ra.
Xông.
Không để ý tới chém giết lẫn nhau nữa, Mục Vân trực tiếp lao ra.
Tiếng nổ tung từng đạo từng đạo vang lên.
Toàn thân Mục Vân lao nhanh, lực lượng tăng vọt.
Tiếng nổ tiếp tục vang lên.
- Chết!
Một đạo quát to xuất hiện.
Trong lúc Mục Vân lao ra, từng thân ảnh tự nhiên cũng nhìn thấy một màn này.
Ánh mắt Lăng Thiên Nhất vẫn chưa từng rời khỏi Mục Vân.
Bạch Tố Tố, Liễu Vô Yên, giờ cũng phát hiện Mục Vân.
Mấy thân ảnh, toàn bộ giết về phía Mục Vân.
- Muốn giết ta, cứ đến đây.
Mục Vân giống như điên cuồng.
- Đột phá, ngay.
Xông vào trong Đan Các, Mục Vân trực tiếp cắn nuốt tinh khí thần trong cơ thể, từng cỗ lực lượng tràn vào tứ chi bách hài, hồn phách thân thể.
Lực đạo cường đại, rèn luyện ngũ tạng.
- Đồ hỗn trướng.
Lăng Thiên Nhất trừng to muốn rách cả mí mắt.
Mục Vân, lại dám giết Liễu Thu và Khương Hàm.
Hai người này, có thể nói là tâm phúc của hắn.
Nhưng lại bị Mục Vân giết.
Làm thế nào để hắn có thể chịu đựng được?
Bạch Tố Tố cùng Liễu Vô Yên càng tràn ra sát khí.
- Đợi ta đột phá, các ngươi đều sẽ chết.
Tứ tạng thần cảnh, đối phó với một ngũ tạng thần cảnh, Mục Vân còn có tự tin, có thể giải quyết.
Nhưng đối phó một đống, đó là muốn chết.
Hắn hiện tại, cũng chỉ có trăm vạn năm thọ nguyên đáng thương.
Thọ nguyên tăng trưởng, đối với thánh vị mà nói, mấu chốt nhất.
Một trăm vạn năm, thậm chí ngàn vạn năm, có thể.
Nhưng đến Quân vị, tăng trưởng chính là phù hợp với thiên địa.
Thánh vị mang theo thiên địa uy.
Mà Quân vị thì dung nhập vào trong thiên địa uy.
Quá trình này, thọ nguyên gia tăng, ít đến đáng thương.
Trừ khi hắn có thêm một hạt giống sinh mệnh.
Lúc ấy cùng Diệu Tiên Ngữ gặp phải hạt giống sinh mệnh, nhưng vì tương lai của Tiểu Tứ, hắn cùng Diệu Tiên Ngữ đều bị động để cho tiểu tử Tiểu Tứ kia cắn nuốt.
Muốn gặp lại, còn khó hơn lên trời.
- Phá!
Hét nhẹ một tiếng, Mục Vân giờ phút này, sát khí bức người.
Bên trong thân thể, ngũ tạng tựa như liền thành một nguồn suối.
Bên trong, nguyên lực cuồn cuộn, phong phú cường đại.
- Ngũ Tạng Thần Cảnh!
Mục Vân giờ phút này sắc mặt vui vẻ.
Cuối cùng cũng đến.
Tiến vào vô tận cổ sơn, bất quá chỉ là hơn năm năm, nhất tạng thần cảnh đạt tới ngũ tạng thần cảnh.
Ai có thể so sánh?
Mục Vân rít lớn một tiếng, thân ảnh đang vọt vào Đan Các giờ phút này dừng lại.
- Ừ?
Mấy người Lăng Thiên Nhất đều sửng sốt.
Tên này, cư nhiên không chạy?
- Mấy năm nay, để cho các ngươi quá mức càn rỡ.
Nhìn mấy chục người đi theo, Mục Vân cười nhạo một tiếng.
- Đồ hỗn trướng, giết đệ tử Thương Long tông ta, đáng chết!
Lăng Thiên Nhất giận dữ quát.
- Mục Vân, hôm nay ngươi phải chết.
Bạch Tố Tố lạnh lùng nói.
Giờ phút này, bên ngoài Đan Các, vài tên cao thủ Địa Quân giao chiến, không rảnh bận tâm bên trong Đan Các.
Bạn cần đăng nhập để bình luận