Vô Thượng Thần Đế

Chương 4180: Di Tích Vạn Đỉnh Tông

- Thiên Nhất!
Đinh Tịch và Tông Bác Minh nhìn thấy Lăng Thiên Nhất bị Mục Vân nắm trong tay, sắc mặt khẩn trương.
- Hỗn đản, buông hắn ra.
Đinh Tịch cùng Tông Bác Minh quát.
- Buông ra?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Đuổi giết lão tử lâu như vậy, buông hắn ra? Được rồi!
Phanh...
Một tiếng nổ tung vang lên, đầu Lăng Thiên Nhất bay lên.
- Đáng chết!
- Ngươi muốn chết!
Đinh Tịch và Tông Bác Minh nổi giận gầm lên.
Lương Hoành càng tức giận không thôi.
Ba thân ảnh trong nháy mắt giết ra.
Mục Vân hừ một tiếng, Tam Nguyên Quy một trận ngưng tụ ba thân ảnh cũng lao ra.
Oanh oanh oanh.
Trong phút chốc, ba tiếng nổ vang lên.
Mặt đất nứt nẻ, âm thanh cuồng bạo, tràn ngập tai mắt.
Mục Vân phun ra một ngụm máu tươi, bước chân lui về phía sau.
Ba thân ảnh trực tiếp nổ tung.
Nhân Quân cùng Địa Quân, chênh lệch giống như khoảng cách giữa trời và đất.
Mục Vân nhìn mấy người, nhếch miệng cười.
- Giết mấy Thiên Kiêu, trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Ta không ngại các ngươi tiếp tục đuổi giết, bởi vì có một ngày, các ngươi, sẽ giống như bọn họ.
Dứt lời, trên người Mục Vân, thương hoàng thần y chợt lóe ra.
Xoẹt Một tiếng, cả người hắn lao nhanh vào trong chỗ sâu.
Ba người Lương Hoành, Đinh Tịch và Tông Bác Minh, giờ phút này phổi đều muốn nổ tung.
Liễu Vô Yên cùng Bạch Tố Tố, Lăng Thiên nhất, đều là thiên chi kiêu tử của tông môn.
Tương lai tiến vào Địa Quân, ngày sau chính là cao thủ.
Bây giờ, đã chết.
- Đuổi theo.
Lương Hoành khẽ quát một tiếng, trực tiếp giết ra.
Liễu Vô Yên cùng Bạch Tố tố chết, hắn phải gánh vác trách nhiệm rất lớn.
Hơn nữa, Mục Vân chính là thần tử, phải chết không thể nghi ngờ.
Lương Hoành dẫn người đuổi theo, Đinh Tịch cùng Tông Bác Minh cũng dẫn người giết ra.
Nhất thời, tứ đại tông môn có hai phương đánh về phía Mục Vân.
Nhiếp Song Ngữ, Tưởng Tự Như cùng với Vạn Thịnh Danh hai phương, giờ phút này lại có chút choáng ngợp.
Mục Vân...
Nhiếp Tử Vân nhìn về phía đại ca của mình, thấp giọng nói:
- Người này chính là thần tử của Lưỡng Nghi các, hơn nữa trên người, có được mấy trăm viên nhũ ngọc thạch!
Nhũ Ngọc Thạch.
Ánh mắt Nhiếp Song Ngữ giờ phút này sáng ngời.
-Đi!
Trong đan các, đan dược không ít, thuận đường giết Mục Vân, cướp lấy nhũ ngọc thạch, không thể tốt hơn.
Vạn Thịnh Danh lại nhớ tới cái gì, lấy ra một viên ngọc thạch.
Ngọc thạch kia giờ phút này nổ tung.
Bên cạnh, Tinh Nguyệt Nhi kinh ngạc nói:
- Ngọc Thạch là khí tức tương liên với Vạn Phương Bình, nổ tung, đó chính là nói, người giết của Vạn Phương Bình vừa rồi ở chỗ này.
- Mục Vân!
Vạn Thịnh Danh giờ phút này, sắc mặt chấn nộ.
Tuyệt đối là Mục Vân.
Vừa rồi, tất cả mọi người ở đây, Mục Vân đột nhiên xuất hiện, khí tức mọi người đều dừng lại, chỉ có khí tức Mục Vân lộ ra.
Tên này.
Giết Vạn Phương Bình và Vạn Khắc.
Vạn Thịnh Danh tức giận quát:
- Tên này, tất phải chết!
Trong lúc nhất thời, đệ tử tứ đại tông môn, mỗi người đều mang tâm tư, đuổi theo vào trong Đan các.
Mà bên kia, Mục Vân lại bắt đầu chạy trốn.
Chỉ là lần này, trong lòng Mục Vân lại thoải mái.
Giết mấy người Lăng Thiên Nhất, tâm tình hắn thật sự thoải mái.
Mấy tên này, muốn giết hắn, cũng phải xem mình có đủ tư cách hay không.
Về phần mấy người Lương Hoành, Đinh Tịch và Tưởng Tự Như đuổi theo phía sau.
Mục Vân vui vẻ cho bọn họ đuổi theo.
Phản sát loại chuyện này, cũng không phải chỉ làm một lần.
Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh.
Kế tiếp, chính là truy đuổi đến cảnh giới Địa Quân.
Rèn ngũ tạng, luyện lục phủ.
Địa Quân, đó chính là hoàn toàn tăng lên một bậc thang.
Bất quá trước mắt, vứt bỏ những người phía sau mới là điều đầu tiên cần làm.
Mục Vân mặc Thương Hoàng Thần Y, tốc độ tăng nhanh, nhưng vẫn không phải tốc độ của võ giả Địa Quân.
Cũng may, bên trong Đan Các, khắp nơi đều có trận pháp duy trì, Mục Vân cảm ứng được trận văn tồn tại, có thể sớm tránh né.
Những người phía sau, nhân số đông đảo, sẽ không có chỗ tốt này.
Không qua bao lâu, có người xúc động trận pháp, bị cắt thành hai nửa.
- Hỗn đản.
Lương Hoành cũng nhìn ra, Mục Vân cố ý như thế.
- Ngươi chạy không thoát.
Lương Hoành quát:
- Hôm nay, ta tất sẽ giết ngươi.
- Đừng nói nhảm nữa.
Mục Vân quát:
- Rất nhiều người nói tất sẽ giết ta, kết quả ta cũng không chết.
- Muốn giết, cứ đuổi theo mà giết.
Tốc độ của Mục Vân đột nhiên tăng nhanh, đi sâu vào trong.
Hắn có thể cảm giác được, phía trước, có không gian ba động.
Dao động từ mắt phải trở nên cực kỳ nhạy cảm.
Hả?
Đột nhiên, phía trước của Mục Vân, không có đường.
Giống như đi đến cuối cùng Đông Hổ tông.
Mà nơi ánh mắt đi qua, mặt đất rơi xuống, hình thành một khe rãnh màu đen.
Liếc mắt một cái, nhìn không tới cùng.
Giống như toàn bộ Đông Hổ Tông, sụp đổ dưới đất.
Mà đi xuống, lại là tồn tại càng thêm mãnh liệt.
- Vạn Đỉnh Tông?
Mục Vân rùng mình một cái.
Nghe đồn, phế tích Đông Hồ ban đầu, là Vạn Đỉnh Tông tọa trấn, có được một vị đại nhân vật Đế Quân vô địch.
Một đêm bị diệt.
Mới sinh ra Đông Hổ Tông.
Kết quả cũng là một đêm bị diệt.
Mà Đông Hổ Tông không có một đêm bị diệt.
Đây có phải nói rõ, Vạn Đỉnh Tông, cũng có thể không có một đêm bị diệt?
Quy Nhất giờ phút này mở miệng:
- Tiểu tử, nhảy.
- Thiên đại cơ duyên đang chờ ngươi ở phía dưới.
Nghe được lời này, Mục Vân gật gật đầu.
Quy Nhất nói cơ duyên to lớn, tất nhiên sẽ có.
Tung người nhảy lên, Mục Vân nhảy vào phía dưới.
Mà cùng lúc đó, đám người Lương Hoành, Đinh Tịch và Tông Bác Minh cũng nhất nhất lao đến.
- Đáng chết.
Lương Hoành khẽ mắng.
- Tiểu tử này, không sợ chết?
Đinh Tịch mắng:
- Bên trong Đan Các này, phàm là khố phòng, đều có trận pháp khống chế, thực lực Địa Quân của chúng ta căn bản không cách nào tiến vào.
Tông Bác Minh tiếp lời nói:
- Các trưởng lão tông môn đã tới rồi, lần này, tông chủ có thể sẽ đích thân đến.
Tông chủ...
Nghe được lời này, sắc mặt Đinh Tịch có chút khó coi.
Nếu những trưởng lão trong tông môn hiện tại cũng tới, vậy chuyện sẽ không dễ làm.
Nhị phẩm Cổ Thần Đan, bọn họ có thể đều không phân được.
Tam phẩm cổ thần đan, càng đừng nghĩ.
- Đã như vậy...
Ánh mắt Đinh Tịch nhìn về phía dưới.
Mục Vân có thể nghĩ đến, bọn họ cũng nghĩ đến.
Phía dưới, rất có thể là di tích của Vạn Đỉnh Tông.
Bên trong Vạn Đỉnh Tông, năm đó là có một vị đế quân.
Đế Quân, trong tay ít nhất có Đế thần khí chứ?
Sáu đại cảnh giới trong Quân vị.
Nhân quân, Địa quân, Thiên quân, Quân vương, Thánh quân, Đế quân.
Tương ứng với cổ thần khí.
Hóa phàm thần khí, nhập phàm thần khí, siêu phàm thần khí, vương thần khí, hoàng thần khí, đế thần khí. Một kiện đế thần khí, nếu có thể khống chế, đều có thể nói vương xưng bá ở toàn bộ Đông Hoang đại địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận