Vô Thượng Thần Đế

Chương 4184: Thiên Địa Dung Lô Chân Chính (2)

- Tiểu tử thúi, ngươi muốn mệt chết mình?
Quy Nhất mắng một tiếng, nói:
- Phía trước, lập tức có người tới!
Mục Vân nhìn Lương Hoành đã sớm tắt thở, thở hồng hộc, thân ảnh chợt lóe, vội vàng rời đi.
Thực sự nghĩ rằng ta không thể giết ngươi?
Thu hồi Chiến Phủ của Lương Hoành, Mục Vân trực tiếp rời đi.
Mấy thân ảnh giờ phút này tới gần, nhìn thi thể nát bét trên mặt đất, lại nhíu mày.
- Là Lương Hoành sư huynh.
Một người mở miệng nói.
Mấy người còn lại, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi.
Lương Hoành sư huynh, chính là cao thủ Nhất phủ thần cảnh.
Cư nhiên bị người giết chết ở đây?
- Cẩn thận một chút.
Một đệ tử cầm đầu nói:
- Lương Hoành sư huynh có thể bị người giết chết, chúng ta cũng có thể bị giết chết, ở chỗ này, sơ suất là phải chết.
Cùng lúc đó, Mục Vân giờ phút này thở hồng hộc.
Trận chiến này, thoạt nhìn đơn giản, nhưng mỗi một lần va chạm, cơ hồ đập hắn đau không muốn sống.
Nếu không phải thân thể cường đại, hắn đã sớm chết.
Cũng may, Lương Hoành đã chết.
Mục Vân lập tức khoanh chân ngồi xuống, khôi phục khí tức.
Tinh khí thần trong cơ thể Lương Hoành chảy vào trong thân thể Mục Vân.
Trong một thời gian ngắn, Mục Vân có thể cảm giác được.
Bên trong thân thể, lục phủ ngũ tạng bị thương dần khôi phục.
Lương Hoành này, tinh khí thần trong thân thể một người, tương đương với hơn mười vị võ giả Ngũ Tạng Thần Cảnh.
Không lỗ.
Mục Vân nhếch miệng cười.
Đúng là không lỗ!.
Tuy nói Lạc Anh thần kiếm, không sai biệt lắm đã phế.
Nhưng thực lực bản thân lại được củng cố.
Lúc trước vì đột phá Ngũ Tạng Thần Cảnh, Mục Vân có chút miễn cưỡng.
Nhưng hiện tại, cảnh giới đã ổn định lại.
Thư sướng khí tức chảy xuôi trong thân thể.
Sắc mặt Mục Vân giờ phút này không còn là trắng bệch nữa.
- Tiểu tử, kiếm được nhiều rồi.
Quy Nhất lại cười hắc hắc.
- Không sai, giết một Địa Quân, Nhân Quân đỉnh phong.
Mục Vân cũng cười hắc hắc.
- Lão tử nói không phải cái này.
Trên mặt Quy Nhất lộ ra nụ cười.
- Khu vực trung ương kia, ta đoán không sai, hẳn là… Thiên Địa dung lô.
Quy Nhất vừa nói ra lời này, Mục Vân liếm liếm môi.
- Mảnh vỡ?
- Không phải mảnh vụn.
Quy Nhất nghiêm túc nói:
- Là Thiên Địa dung lô chân chính.
- Chẳng qua, bởi vì thiếu phần của ngươi, cũng không đầy đủ.
Mục Vân cảm giác có chút bối rối.
- Thiên Địa dung lô trên người ngươi đại khái chỉ chiếm một phần mười toàn bộ Thiên Địa dung lô mà thôi.
- Mà bên trong đó, là chín phần mười còn lại.
Lời này vừa nói ra, Mục Vân hoàn toàn bị trấn trụ.
- Ngươi có ý là... Ở bên trong mới chính là... Thiên Địa dung lô thực sự?
Quy Nhất gật gật đầu.
- Cắt!
Mục Vân khẽ mắng một câu.
Không phải tức giận.
Mà là kinh hãi.
Thiên Địa dung lô thực sự.
Thiên Địa dung lô, một trong mười ba bảo vật của Hồng Hoang.
Cho dù xếp hạng thứ mười ba, nhưng đó cũng là một trong mười ba bảo vật hồng hoang.
Trong thiên địa, vật gì có thể so sánh được?
Mục Vân mừng rỡ như điên.
- Ngươi đừng cao hứng.
Quy Nhất lên tiếng:
- Theo ta phán đoán, vị tông chủ Vạn Đỉnh Tông năm đó chỉ sợ là đạt được Thiên Địa dung lô, muốn mạnh mẽ thu phục, cuối cùng, mới dẫn đến Vạn Đỉnh Tông bị diệt.
- Thậm chí ngay cả mang theo, về sau Đông Hổ tông, cũng triệt để bị diệt.
- Ngươi có ý là... Người hai đại tông môn biến mất, đều bị Thiên Địa dung lô nuốt?
- Tại sao lại như thế.
Quy Nhất nghiêm túc nói:
- Cổ thần đan cùng cổ thần khí trong Vạn Đỉnh tông, chỉ sợ cũng là nuốt.
- Thiên Địa dung lô, được xưng có thể luyện chư thiên!.
- Chí bảo bận này tồn tại linh trí.
- Cảnh giới Đế Quân mà thôi, làm sao có thể luyện hóa được?
Mục Vân im lặng nói
- Vậy ta không phải cũng không được sao?
- Vậy cũng chưa chắc.
Quy Nhất lần thứ hai nói:
- Thiên Địa dung lô này, vốn không phải hoàn chỉnh, lúc trước bị tông chủ Vạn Đỉnh tông tìm được, hẳn cũng là không trọn vẹn.
- Cho nên tông chủ Vạn Đỉnh Tông mới có thể vận dụng.
- Theo ta thấy, tên kia không biết sống chết, muốn triệt để luyện hóa Thiên Địa dung lô, về sau Thiên Địa dung lô phản chấn lại, ăn toàn bộ Vạn Đỉnh tông.
- Nhưng nơi này, lại là áp chế Thiên Địa dung lô, làm cho nó không cách nào rời đi.
Quy Nhất cười hắc hắc nói:
- Ngươi là cảnh giới Nhân Quân ngũ tạng, luyện hóa Thiên Địa dung lô, đúng là một con đường chết.
- Nhưng mà... Có một người giúp đỡ!
Giúp đỡ?
Đang lúc này, từng đạo khí tức cường hoành rơi xuống.
Một cỗ uy áp cường hoành quét ra.
Ngay lập tức, Thương Hoàng Thần Y chợt lóe trên người Mục Vân, ẩn nấp khí tức.
Loại uy áp nà, làm cho lông tơ hắn đựng ngược.
Cường giả.
Cường giả vượt xa cấp độ Địa Quân, bốn đạo khí tức!
Chẳng lẽ là tông chủ của tứ đại tông môn tới?
Mục Vân ẩn nấp khí tức, đi về phía đỉnh một tháp cao.
Phóng mắt nhìn lại, chỗ hạch tâm của Vạn Đỉnh Tông.
Hào quang bốc lên, hỏa quang cực nóng, Mục Vân căn bản không cách nào tới gần.
Nhưng giờ phút này, bốn thân ảnh lại tới gần vị trí ngàn thước kia, nhìn về phía trước, sợ hãi thán phục.
- Thật sự là đỉnh.
- Cái này... Rốt cuộc là thần khí cỡ nào?
- Hồng Hoang chi bảo?
Theo thời gian, lời nói của bốn người đều trở nên kích động.
- Tất cả mọi người, lui ra.
Một người trong đó mở miệng nói.
Mục Vân nhìn từ xa, vẫn chưa sốt ruột.
- Quy Nhất!
Mục Vân lại nói:
- Thập Tam Hồng Hoang chí bảo, đều có linh trí?
- Ừm.
- Tước Thần Phiến...
- Tước Thần Phiến ngươi cũng đừng nghĩ nữa...
Quy Nhất không nói gì.
- Chỉ có nương ngươi mới có thể khống chế linh trí bên trong Tước Thần Phiến, ngươi ngay cả cảm ứng cũng không cảm ứng được!
“...... ”.
Mục Vân im lặng một trận.
Đả kích.
Bị đả kích gấp đôi.
Tốt xấu gì cũng là Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh.
Ngay cả khí linh cũng không thể cảm ứng được?
Đùa sao.
Quy Nhất lần nữa nói:
- Chờ ngươi đạt đến cảnh giới Chí Tôn, có lẽ có thể cảm ứng được.
- Chẳng qua, phàm là loại chí bảo này, chỉ số thông minh cực cao, sẽ không dễ dàng thu phục.
- Nương ngươi là Thanh Đế, lại là con gái của đệ nhất thần đế, thiên phú so với tam hoàng còn cao hơn, mới có thể làm được.
- Năm đó Cửu U Chu Tước nhất tộc, cũng không cách nào chấn nhiếp linh trí trong Tước Thần Phiến.
- Bằng không, Tước Thần Phiến cũng không dễ dàng rơi vào trong tay ngươi nương.
Mục Vân gật gật đầu.
Tóm lại thực lực vẫn không đủ mạnh.
Nhưng hôm nay, Thiên Địa dung lô này, hắn không có ý định buông tha.
Tước Thần Phiến trong tay, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ cùng chư thần đồ quyển cùng với Thế Giới Chi Thụ, hắn chưa chắc không thể chấn nhiếp tên này.
Chẳng qua hiện tại, vẫn nên yên tĩnh quaxemn kỳ biến mới tương đối tốt.
Người của tứ đại tông môn, nhìn thấy bảo vật này, mặc dù không biết chính là Thiên Địa dung lô, cũng sẽ nhịn không được xuất thủ.
Đến lúc đó, chính là cơ hội của hắn.
Mục Vân đứng ở trong tháp cao, ẩn nấp khí tức, lẳng lặng nhìn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận