Vô Thượng Thần Đế

Chương 4201: Khảo nghiệm của đệ tử Địa Quân (1)

Một chiêu thua.
Làm thế nào có thể!
Vẻ mặt Lục Phong hiện tại tràn đầy khó tin.
Mà trên lôi đài, khí tức hồn phách tán loạn bị Mục Vân cắn nuốt.
Hiện tại, Mục Vân mới rời khỏi.
- Mười vạn nguyên thạch, giao ra đi!
Nhìn về phía Lục Phong, Mục Vân cười nhạt nói.
- Ngươi......
- Cho ngươi!
Ném túi ra, Lục Phong hừ lạnh nói:
- Mục Vân, ngươi rất tốt!
Lắc lắc ống tay áo, Lục Phong tức giận rời đi.
- Rất tốt, Mục sư đệ!
Lâm Diệc Diệu nhìn về phía Mục Vân, đánh giá từ trên xuống dưới:
- Thâm tàng bất lộ.
Tề Trọng Thư cũng mỉm cười.
Hắn vốn tưởng rằng Mục Vân còn đang ở tam phủ thần cảnh, sẽ dùng trận pháp đánh bại Lục Phong, không nghĩ tới, một chiêu đơn giản.
- Bách Liệt Thánh Chỉ ngươi cũng dám tu luyện, rất giỏi!
Lâm Diệc Diệu khen ngợi:
- Năm đó ta cũng thử qua, quá khó, yêu cầu về cường độ cơ thể quá cao.
Mục Vân cười nói:
- Thật ra càng tu luyện, càng có thể phát hiện, Bách Liệt Thánh Chỉ đối với yêu cầu cường độ thân thể, cũng không cao như vậy.
- Chẳng qua, cần lực lượng khống chế chính xác.
- Nói như vậy, cường độ thân thể, có thể phát huy ra mười thành uy lực của thánh chỉ, mà năm thành, cũng có thể phát huy ra năm thành, cũng không tồn tại, thân thể cường độ không đủ, tình huống không cách nào tu hành.
Nghe được lời này, Lâm Diệc Diệu gật đầu.
- Thời gian ba năm, đến tứ phủ thần cảnh, hơn nữa trở thành nhị cấp Cổ Thần Trận Sư.
- Ngươi người này, thật sự là yêu nghiệt.
- Khó trách các chủ phụng ngươi làm thần tử, dốc hết tiền vốn dạy dỗ.
Lâm Diệc Diệu tán thưởng.
Không phải ai đều có thể giống như Mục Vân.
Ba người kết bạn trở về, Lưỡng Nghi các, trên đỉnh núi tông chủ.
Lưỡng Nghi các chủ, một đầu tóc bạc, khoanh chân ngồi đó, thần thái già nua.
Bên cạnh, Cố Thư Họa yên lặng đứng vững.
- Ba năm thời gian, học được Thiên Nguyên Tố Linh trận?
- Ừm!
Cố Thư Họa mở lời:
- Thật là khó có được.
Lưỡng Nghi các chủ nhìn về phía Cố Thư Họa, hỏi:
- Thư Họa, năm đó, ngươi mất bao nhiêu năm?
Nghe được lời này, Cố Thư Họa mở lời:
- Ta mất mười bảy năm.
- Mười bảy năm...
Lưỡng Nghi các chủ cười khổ nói:
- Mười bảy năm, lão các chủ gọi ngươi là tư chất ngút trời, đời này thậm chí có cơ hội cất bước đến cảnh giới của cổ thần trận sư cấp sáu.
Nghe được lời này, Cố Thư Họa cười chua xót.
Lục cấp Cổ Thần trận sư, nào có đơn giản như vậy.
Nếu thật sự có thể trở thành lục cấp Cổ Thần trận sư, Lưỡng Nghi các, đủ để ngang hàng cùng Xích Dương Thánh Quốc, thành tựu tứ đẳng tông môn.
Mà không đến mức hiện tại, Lưỡng Nghi các chủ bị thương nặng, bên trong Lưỡng Nghi Các, trên dưới bất ổn.
- Thời gian ba năm, tứ phủ thần cảnh, nhị cấp Cổ Thần Trận Sư...
- Thật nhanh...
Lưỡng Nghi các chủ nhịn không được tán thưởng nói:
- Thư họa, ngươi hiện tại còn cảm thấy, ý nghĩ của ta là sai sao?
Nghe được lời này, Cố Thư Họa cười khổ lắc đầu.
Mục Vân thăng cấp, đúng là rất nhanh.
Nhưng dưới sự thăng chức bực này, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Cùng lúc đó, trong Lưỡng Nghi Các.
Phó các chủ Tuân Dực, cùng với phó các chủ Thủy Thanh Vinh, Trận viện trưởng lão Túc Danh Hoa, Võ viện trưởng Lão Lục Hoành cùng với khí viện trưởng Lão Vũ Tông mấy người, tất cả đều có mặt.
- Tiểu tử kia, đã tới tứ phủ thần cảnh rồi?
Tuân Dực vẻ mặt kinh ngạc.
- Thời gian ba năm. Lúc trước nhất cổ tác khí đến Nhị Phủ Thần Cảnh, nhanh chóng đột phá Tam Phủ Thần Cảnh, hiện tại đến Tứ Phủ Thần Cảnh...
- Tên này, tốc độ thăng cấp, không khỏi quá nhanh.
- Lúc này mới ba năm...
Trong lòng Tuân Dực hiện tại cũng không chắc.
Tốc độ tăng lên của Mục Vân làm cho người ta kinh ngạc.
- Thời gian trăm năm, đạt tới cảnh giới Thiên Quân...
Thủy Thanh Vinh hiện tại cũng khó có thể tiếp nhận.
Mục Vân nếu thật sự trong vòng trăm năm thời gian đến cảnh giới Thiên Quân, các chủ nhất định liều mạng hết thảy, để Mục Vân vượt qua ba người Cát Long Tài.
Lưỡng Nghi các chủ, người sắp chết, chuyện gì không làm được?
Cái này làm thế nào cho phải?
Thủy Thanh Vinh hiện tại trong lòng không yên.
Cứ tiếp tục như vậy, Mục Vân, có lẽ thật sự có thể vượt qua Cát Long Tài ba người họ.
Đến lúc đó, Lưỡng Nghi Các, chẳng lẽ thật sự muốn chắp tay nhường cho Mục Vân làm các chủ?
Hiện giờ, Tân Tử Hành trưởng lão cùng Phạm Hoàn trưởng lão bên người Các chủ, trung thành và tận tâm.
Cố Thư Họa tuy là phó các chủ, nhưng vẫn trung lập.
Nhưng ba năm nay, Mục Vân vẫn đi theo Cố Thư Họa học trận thuật, nếu Cố Thư Họa cũng duy trì Mục Vân.
Hơn nữa hồng y nam tử bên cạnh Mục Vân, xem như là nửa Quân Vương.
Ở trong Lưỡng Nghi Các, Mục Vân, thật sự có thể đứng vững.
Đối với họ, đó không phải là một điều tốt.
- Một năm sau, chính là khảo nghiệm đệ tử Địa Quân của tông môn đúng chứ?
Thủy Thanh Vinh hiện tại mở miệng.
Vừa nghe lời này, Tuân Dực cùng ba vị trưởng lão, thần sắc khẽ động.
- Mục Vân nếu đã đến Địa Quân Tứ Phủ Thần Cảnh, vậy thì có tư cách tham gia.
- Cơ hội này, chúng ta phải nắm bắt.
Thủy Thanh Vinh nhìn mấy người.
- Nếu không, dựa theo tốc độ thăng cấp của tiểu tử này, không mất trăm năm, thật sự có thể vượt qua bọn người Lục Thiếu Nhân.
- Lần này, cho dù lấy khảo nghiệm của đệ tử Địa Quân, không giết hắn, cũng phải để cho hắn bị thương nặng.
- Kéo dài qua trăm năm, lão các chủ không có ở đây, ai có thể làm chủ? Không phải chúng ta.
Thủy Thanh Vinh lạnh lùng không thôi.
- Tốt, chuyện này, ta đi an bài!
Tuân Dực gật đầu nói:
- Bốn người Nghiêm Khiêm, Khương Thế Bình, Chu Sâm, Phù Bính, hiện tại trong số đệ tử Địa Quân, thuộc loại xuất sắc.
- Lục phủ thần cảnh, đủ để Mục Vân chịu hết khổ sở. Trong lúc nhất thời, mọi người bắt đầu cân nhắc.
Cùng lúc đó, trên đệ tử sơn.
- Ngươi thua Mục Vân?
Lục Phong hiện tại đứng ở bên ngoài một động phủ, bên trong động phủ, một tiếng nói lạnh lùng vang lên.
- Ca, ta không nghĩ tới, tiểu tử kia cư nhiên đến Tứ Phủ Thần Cảnh...
Lục Phong vội vàng giải thích.
- Thua chính là thua, nào có nghĩ tới không nghĩ tới.
Trong sơn động, nam tử lại nói:
- Bảy năm sau, đệ tử Địa Quân khảo nghiệm, đừng nghĩ đến những thứ này, trước tiên đi chuẩn bị đi.
- Ca, Mục Vân kia quá kiêu ngạo, trăm năm sau, còn muốn cùng ngươi tranh đoạt vị trí Các chủ...
- Vậy ngươi có nghĩa là gì?
Bên trong sơn động, tiếng nâng cao, quát:
- Chẳng lẽ, để cho ta giúp ngươi ra tay, giáo huấn hắn một trận?
- Lục Thiếu Nhân Thiên Quân nhị nguyên thần cảnh ta còn không cần ra tay với một đệ tử cảnh giới Địa Quân.
- Ngươi không ngại mất mặt, ta còn ngại mất mặt.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Lục Phong trắng bệch.
- Trăm năm sau, người này đến cảnh giới Thiên Quân rồi nói.
- Mục tiêu của ta là Hạng Đông Vũ cùng Cát Long Tài hai người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận