Vô Thượng Thần Đế

Chương 420: Một Đường Sinh Tử (2)

Phanh phanh phanh...
Nhưng cũng trong khoảnh khắc, mười đạo quang trụ vỡ nát, Hỏa Long kia mất đi trói buộc duy nhất, thế nhưng ở trong tay lão giả kia lại bị hung hăng đè lại.
Sau đó, Hỏa Long ngàn mét kia, cuối cùng một phân thành hai, phá vỡ thành mảnh nhỏ, phân biệt tản ra thành một tím một lục Hỏa Long, kêu rên một tiếng, trực tiếp rơi vào trong cơ thể Mục Vân.
Phốc...
Chống đến một bước này, Mục Vân đã không cách nào tiếp tục chống đỡ được nữa, cuối cùng cuồng phún ra một miệng lớn tiên huyết, phù phù một tiếng, té ngã trên đất.
Tùy ý một chưởng, không chỉ phá diệt Thập Phương Tuyệt Sát Đại Trận, càng triệt để chấn Diệt Hồn Hắc Viêm trở lại trong cơ thể Mục Vân, lão giả này đều xuất hiện vẻ phong khinh vân đạm.
Ánh mắt dừng lại trên người Mục Vân, lão giả khẽ thở dài một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ bất nhẫn.
Thật mạnh!
Mà giờ khắc này, sớm đã dọa sợ đông đảo đệ tử Thánh Đan tông, lần nữa trợn mắt hốc mồm.
Trong Thánh Đan tông bọn hắn, vị lão giả bị cụt một cánh tay cả ngày quét dọn quảng trường, lại lợi hại như thế.
Lại có một vị cường giả siêu cấp lợi hại như thế, ngày thường trong giấu ở bên cạnh bọn họ.
- Đa tạ Khuyết lão!
Thánh Vũ Dịch hơi thở dài một hơi, chắp tay nói.
- Ta đã nói với ngươi, hùng tâm và chí khí của ngươi sẽ chỉ mang đến tai nạn cho Thánh Đan tông!
Lão giả khẽ lắc đầu, ngữ khí tràn ngập bất đắc dĩ.
Yên lặng như tờ, chỉ có bóng người Mục Vân nằm rạp trên mặt đất, tiên huyết từ trong miệng hắn chảy ra, y phục màu đen tàn tạ không chịu nổi, thế nhưng hắn vẫn chống đỡ đứng dậy.
- Thánh Đan tông, không hổ danh là đại tông môn, ẩn nấp người mạnh như thế!
Mục Vân phi một hơi phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cười ha ha nói:
- Mục Vân ta cuồng ngạo một thế, hôm nay chết ở chỗ này, có thể để cho đại thế lực đệ nhất Trung Châu nghe đến đã biến sắc, giá trị!
- Cuồng ngôn, chỉ bằng ngươi, có thể để Thánh Đan tông ta nghe đến đã biến sắc sao? Hôm nay ta Thánh Tâm Duệ ta sẽ giết ngươi!
Thánh Tâm Duệ vẫn luôn ở bên cạnh bí mật quan sát, lúc này cách Mục Vân gần nhất, quát lạnh một tiếng, trực tiếp bước ra một bước, trường kiếm trong tay trực tiếp đâm về Mục Vân.
Thời khắc này, toàn thân cao thấp Mục Vân nơi nào còn có một phần khí lực.
Thiên hỏa vừa bị đánh vào trong cơ thể, căn bản không thể nào lại điều động, hôm nay, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Nhìn thấy trường kiếm kia đánh tới, Mục Vân chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên lam quang, hình như một bóng người xinh đẹp vọt tới.
- Thế mà cũng bắt đầu xuất hiện ảo giác, quả nhiên... Vẫn là quá yếu!
Hơi thì thầm, ý thức Mục Vân càng lúc càng mơ hồ.
- Thánh Tâm Duệ, ngươi dựa vào cái gì giết chàng!
Nhưng khi một kiếm của Thánh Tâm Duệ sắp đến trước mặt Mục Vân thì một tiếng quát khẽ đột nhiên vang lên.
Nghe được tiếng quát, hai mắt trầm trọng của Mục Vân nâng lên.
- Dao nhi, nàng quả nhiên không sao, thật tốt!
Mục Vân há to miệng, nói câu này chỉ có chính hắn có thể nghe được.
- Vân ca!
Bóng người Tần Mộng Dao mở ra, một đạo băng liên xuất hiện sau lưng Mục Vân, ngăn chặn thân thể của hắn.
- Thánh Tâm Duệ, bằng ngươi cũng muốn giết chàng, ngươi không xứng!
Lúc này, toàn thân cao thấp Tần Mộng Dao tức giận lăn lộn, một cỗ sát ý trùng thiên như Băng Hoàng từ cửu thiên giáng lâm.
Mà dưới chân nàng bất ngờ xuất hiện một đạo băng đàn.
Lúc này, Tử Vũ Di chạy đến, thấy cảnh này, ánh mắt lộ ra một tia kinh hãi.
- Băng Hoàng thần đàn, thành, thế mà đã xong rồi!
Sắc mặt Tử Vũ Di kích động, thân thể không ngừng run rẩy.
Tần Mộng Dao, vào lúc này, dùng lực lượng Băng Hoàng Thần Phách, Hồn Đàn tầng thứ nhất, triệt để ngưng tụ thành hình!
- Là ngươi muốn giết hắn sao?
Tần Mộng Dao đứng thẳng, băng đàn dưới chân tỏa ra hàn khí bức người.
Răng rắc răng rắc...
Từng băng sương lan tràn dưới chân Tần Mộng Dao, toàn bộ quảng trường, toàn bộ Thánh Đan tông, toàn bộ trong dãy núi, băng sương dần lên.
Một ít đệ tử, thân thể nhịn không được phát run, dần dần bị đóng băng.
Rét lạnh thấu xương, phát ra từ đáy lòng Thánh Tâm Duệ.
- Tần Mộng Dao, ngươi muốn làm gì?
Ngay vào lúc này, ở trong Thánh Đan tông có mấy bóng người bay ra, nhìn kỹ lại, mấy người mới bay ra đó toàn bộ là cường giả Niết Bàn cảnh, một cảm giác áp bách mạnh mẽ, càn quét về phía Tần Mộng Dao.
- Các ngươi làm cái gì đấy?
Đột nhiên, Tử Vũ Di bay ra, nhìn mấy vị kia trưởng lão, mở miệng quát:
- Ai dám động đến nàng, chính là muốn động Tử Vũ Di ta!
Tiếng quát này vừa vang lên, toàn bộ Thánh Đan tông lập tức câm tước im ắng, ánh mắt mọi người đều nhìn về Thánh Vũ Dịch.
- Tông chủ...
- Tử Vũ Di, ngươi làm cái gì đấy?
Thánh Vũ Dịch nhíu mày quát:
- Mục Vân chính là đại địch của Thánh Đan tông ta, hắn không chết, Thánh Đan tông vĩnh viễn không có ngày yên bình.
- Ta mặc kệ địch nhân hay không kẻ địch, ta chỉ phụ trách an nguy của Dao nhi, bất kỳ người nào cũng không thể uy hiếp an nguy của nàng!
Tử Vũ Di quát lạnh nói.
- Ngươi...
Thánh Vũ Dịch thần sắc khó chịu nói:
- Hôm nay Mục Vân nhất định chết!
- Ai dám động đến Mục lão đệ của ta, Vạn Quỷ lão nhân ta sẽ không đáp ứng!
Nhưng ngay lúc này, ngoài Thánh Đan tông, vang lên từng tiếng chém giết, một đám nhân mã suất đội mà tới.
Một người cầm đầu chính là Vạn Vô Sinh!
Dưới chân Vạn Vô Sinh, bốn tòa Hồn Đàn tỏa ra quỷ khí sâm nhiên, mang theo một tia thị huyết sát ý.
- Vân ca!
- Sư tôn!
- Sư tôn!
Trong đội ngũ kia, mấy đạo nhân ảnh lập tức xông ra, Vương Tâm Nhã sớm đã vọt tới trước mặt Mục Vân, không để ý kia tiên huyết tràn ngập, ôm hắn vào trong ngực.
- Vân ca...
Nhìn bóng người Mục Vân, trong mắt Vương Tâm Nhã mang nước mắt.
- Ha ha...
Bàn tay hơi nâng lên, muốn vuốt ve nước mắt Vương Tâm Nhã, thế nhưng tay kia lại nặng như thế.
- Vân ca! Vân ca!
Nhìn thấy cánh tay Mục Vân rủ xuống, âm thanh hoàn toàn không có, sắc mặt Vương Tâm Nhã tái nhợt, lớn tiếng la lên.
- Sư tôn!
Bọn người Mặc Dương, Tề Minh, sớm đã tràn đầy tức giận.
- Đệ tử Vân Minh nghe lệnh, lần này, cho dù là Vân Minh tan thành mây khói cũng phải giết Thánh Đan tông đến máu chảy thành sông!
Âm thanh Mặc Dương khàn khàn, nước mắt rơi xuống, chợt quát lên.
- Giết!
Quát khẽ một tiếng, đám người Vân Minh lập tức xông ra.
- Hừ, Vân Minh vô tri, tất cả trưởng lão nghe lệnh, toàn bộ giết không tha!
Sắc mặt Thánh Vũ Dịch phát lạnh, lập tức hạ lệnh.
Thánh Đan tông chính là đại thế lực đệ nhất Trung Châu, há có thể bị một thế lực siêu nhất lưu - Vân Minh bức hiếp.
Một trận đại chiến chú định khó có thể tránh khỏi.
- Thánh Vũ Dịch, lão tử thấy ngươi là sống dính nhau, nạp mạng đi.
Vạn Quỷ lão nhân vút qua bay lên, nhìn Thánh Vũ Dịch, tràn ngập sát ý.
Đây là đồ đệ của Vân lão đại, nếu chết ở chỗ này, vậy Vạn Quỷ lão nhân hắn, đời này thật là không có mặt mũi gặp lại đại ca trước kia của mình!
Dù cho là tứ tầng Hồn Đàn, thế nhưng Vạn Quỷ lão nhân đối mặt với Thánh Vũ Dịch lại không sợ chút nào.
Mà mặc dù Thánh Vũ Dịch là thất tầng Hồn Đàn, thế nhưng vừa thôi động Thập Phương Tuyệt Sát Đại Trận, lúc này một thân thực lực, chỉ có bốn, năm phần mười, trong lúc nhất thời, lại chỉ có thể đánh ngang tay với Vạn Quỷ lão nhân.
- Thánh Tâm Duệ, để mạng lại!
Tần Mộng Dao không nhìn người khác, chỉ nhìn chằm chằm Thánh Tâm Duệ quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận