Vô Thượng Thần Đế

Chương 4205: Thiên phú mạnh mẽ vô địch (2)

Tiếp theo, bốc thăm, quyết định đối thủ và lôi đài, cũng như trật tự xuất hiện.
Mục Vân và Lâm Diệc Diệu hiện tại xuất hiện.
Tề Trọng Thư cũng đi vào giữa sân.
- Hôm nay tỷ thí, đại khái ba vòng, còn lại hơn một trăm đệ tử, cuối cùng nhiều hơn mười người, xem biểu hiện chọn ai, loại bỏ ai.
Tề Trọng Thư cười nói:
- Hai người các ngươi, phải hảo hảo biểu hiện!
Lâm Diệc Diệu Địa Quân tứ phủ thần cảnh, nhưng biểu hiện không tầm thường, hôm qua xông vào top một trăm.
- Yên tâm đi sư huynh!
Lâm Diệc Diệu cười nói:
- Chỉ cần không phải gặp phải ngũ phủ thần cảnh đứng đầu, ta chưa chắc không có cơ hội.
Tề Trọng Thư gật gật đầu.
Đối với Mục Vân, Tề Trọng Thư lại lười nói nhiều.
Nếu tên này thua ở đây, mới là kỳ lạ.
Vòng thứ hai, tỷ thí đầu tiên, bắt đầu.
Mục Vân dựa theo lệnh bài mình rút thăm, leo lên đài tỷ thí.
- Là ngươi!
Nhìn thấy Mục Vân, sắc mặt đệ tử đối diện mừng rỡ.
- Đệ tử Các chủ, xem ra ngươi cũng đã tới Ngũ phủ thần cảnh rồi!
- Tại hạ Mặc Hãn, đắm chìm ba trăm năm trong Ngũ phủ thần cảnh, Mục sư đệ, phải cẩn thận.
- Bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ lưu thủ, sẽ không thương ngươi rất nặng.
Mặc Hãn ngay từ đầu đã thao thao bất tuyệt lên tiếng.
Mục Vân đứng trên lôi đài, chờ trưởng lão tuyên bố bắt đầu.
- Tỷ thí bắt đầu.
Tiếng trưởng lão hạ xuống.
Phải...
Sau một khắc, một tiếng xé gió vang lên.
Trong khoảnh khắc, một đạo thân ảnh lao ra lôi đài.
Trong tay Mặc Hãn, một đôi chủy thủ nằm ngang trước người, giao nhau, đánh về phía Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân lắc đầu.
Gã này...
Vừa rồi nói thoải mái, hiện tại lại gấp không thể chờ đợi.
- Bách Liệt Thánh Chỉ.
Mục Vân đánh ra một chỉ.
Trong phút chốc, năm ngón tay chỉ ra.
Năm đạo chỉ ấn giết ra, trong nháy mắt phân liệt thành mười đạo.
Mười đạo hóa thành hai mươi đạo, hai mươi đạo hóa thành bốn mươi đạo.
Cuối cùng, chỉ ấn ước chừng đạt tới trăm đạo.
Mà trăm đạo chỉ ấn cuối cùng, tụ lại, tổng hợp thành một đạo.
Phanh...
Sắc mặt Mặc Hãn trắng bệch.
Phun ra một ngụm máu tươi, thân thể Mặc Hãn chật vật lui về sau, va chạm cấm chế trận pháp trên lôi đài, ngã xuống.
Phun ra máu tươi, Mặc Hãn nhất thời ngất đi.
- Bách Liệt Thánh Chỉ...
Trọng tài trưởng lão tán thưởng nói:
- Môn nhị phẩm cổ thần quyết này, uy lực cực lớn, nhưng yêu cầu cực cao đối với thân thể, xem ra nền tảng ngươi không tệ, trận này, Mục Vân thắng.
- Đa tạ trưởng lão.
Mục Vân rời khỏi lôi đài.
- Đừng giả chết.
Trưởng lão trọng tài nhìn về phía Mặc Hãn ngã xuống đất, lắc đầu cười cười:
- Một hỉ này của hắn, đã hạ thủ lưu tình rồi, ngươi cũng không tính mất mặt.
Mặc Hãn kia nghe vậy, đột nhiên đứng dậy, hừ một tiếng, biến mất không thấy.
Tốt xấu gì tất cả mọi người đều là Ngũ phủ thần cảnh.
Bị Mục Vân ra một chiêu đánh bại.
Thật đáng xấu hổ.
Mà hiện tại, tỷ thí bốn phía tiếp tục.
Chín trăm người, lần lượt hai hai quyết đấu.
Trận đầu tiên xuống, chỉ còn lại có bốn trăm năm mươi người.
Bốn trăm năm mươi người, nhìn kỹ, tuyệt đại đa số đều là đệ tử cảnh giới Ngũ phủ thần cảnh.
- Mục sư đệ, rất tốt!
Lâm Diệc Diệu hiện tại cũng đang ở trong võ giả chiến thắng.
- Ta vận khí tốt, đụng phải đệ tử Tứ phủ thần cảnh, trận thứ hai này bắt đầu, có lẽ sẽ không có vận khí tốt như vậy.
- Vậy cũng chưa chắc.
Trong sân, có bốn trăm năm mươi người.
- Trận thứ hai, tiếp tục bắt đầu.
Tỷ thí, tiếp tục.
Mục Vân lần thứ hai lên đài, đối thủ vẫn là Ngũ phủ thần cảnh.
Không nói nhiều, một chiêu lại đánh bại.
Biểu hiện của Mục Vân cũng khiến không ít đệ tử chú ý.
- Vị kia chính là đệ tử duy nhất mà Các chủ tuyên bố đúng không?
- Hình như là, Mục Vân.
- Lợi hại, trận thứ hai, một chiêu bại địch.
- Đây chính là giao chiến cùng cảnh giới, còn có thể một chiêu bại địch, đúng là vô song.
Trận tỷ thí thứ hai, lại một lần nữa kết thúc.
Mục Vân đi xuống lôi đài, nhìn bốn phía tỷ thí.
Lần này, đối thủ của Lâm Diệc Diệu không còn là đệ tử cảnh giới Tứ Phủ Thần Cảnh nữa.
Mà là Ngũ phủ thần cảnh.
Thật trùng hợp không khéo, chính là Lục Phong.
- Lâm Diệc Diệu, ta đến Ngũ Phủ Thần Cảnh, ngươi lại mới là Tứ Phủ Thần Cảnh, chậc chậc, tự động nhận thua đi?
- Ngươi vừa mới đột phá mà thôi, chưa chắc là đối thủ của ta.
Lâm Diệc Diệu hừ:
- Chẳng qua, hy vọng ngươi cũng đừng thua ta, vậy thì rất mất mặt.
- Ngươi suy nghĩ nhiều.
Lục Phong lười nói nhảm, tiến lên, trong nháy mắt giết ra.
Trong phút chốc, khí tức cường hoành bộc phát.
Lục Phong đến Ngũ phủ thần cảnh, đúng là rất khó lường.
Lực lượng tốc độ, hoàn toàn áp chế Lâm Diệc Diệu.
Nhưng hiện tại, Lục Phong cũng không vội vàng thắng, ngược lại không ngừng tiêu hao Lâm Diệc Diệu.
- Hỗn đản!
Lâm Diệc Diệu khẽ quát một tiếng.
Tên này, đã sớm có thể thắng nàng, nhưng hiện tại, ngược lại vẫn áp chế nàng, cũng không thắng nàng.
- Lâm Diệc Diệu, nói cho Mục Vân tên hỗn đản kia.
- May mà hắn không gặp được ta, nếu không, ta sẽ cho hắn biết, cái gì gọi là mất mặt.
- A!
Lâm Diệc Diệu khẽ mắng:
- Chỉ bằng ngươi? Xách giày cho Mục sư đệ cũng không xứng, ở chỗ này ngông cuồng cái gì?
- Hừ, thực lực không phải dựa vào lơi nói, hắn may mắn không gặp được ta.
Lục Phong cười nhạo một tiếng, bước ra.
- Tuy nhiên, ngươi xui xẻo khi gặp ta.
- Trảm!
Bang!!
Một quyền hạ xuống, Lâm Diệc Diệu rốt cuộc chống đỡ không nổi, sắc mặt trắng bệch, một ngụm máu tươi phun ra, lui về.
Giãy dụa đứng dậy, Lâm Diệc Diệu muốn đứng dậy, nhưng thủy chung vẫn không dậy nổi.
- Lục Phong thắng.
Vừa dứt lời, Lục Phong đến gần Lâm Diệc Diệu.
- Nói cho Mục Vân biết, cũng đừng gặp được ta.
- Ngươi......
Lâm Diệc Diệu thất bại.
Nhưng đáy lòng càng tức giận.
Lục Phong rõ ràng chính cố ý nhục nhã nàng.
Đi xuống lôi đài, Mục Vân hiện tại đến.
Tỷ thí vừa rồi, hắn cũng nhìn ở trong mắt.
- Lâm sư tỷ không cần tức giận, tên này, cũng chỉ có chút bụng dạ như vậy.
- Nếu gặp được ta, ta sẽ hảo hảo giáo huấn hắn.
- Ừm.
Hiện tại, trận tỷ thí thứ hai, lục tục chấm dứt.
Bốn trăm năm mươi người, chỉ còn lại có hai trăm hai mươi lăm người.
Hai trăm hai mươi lăm người này, một người luân không, hai trăm hai mươi bốn người tỷ thí, trận chung kết xuất hiện một trăm mười ba người cuối cùng.
Một trăm mười ba người này, sẽ đá ra mười ba người, chọn ra một trăm người, tham gia chiến đấu ngày mai.
Nói cách khác, biểu hiện tốt, lại trải qua một hồi tỷ thí, có thể tiến vào tỷ thí ngày mai.
Mục Vân qua hai trận đều một chiêu đánh bại đối thủ, trận tỷ thí này chấm dứt, tiến vào, vấn đề không lớn.
Trận tỷ thí thứ ba, bắt đầu.
Mục Vân ra sân, lại xuất hiện, một chiêu đánh bại đối thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận