Vô Thượng Thần Đế

Chương 4216: Tam phẩm Cổ Thần Quyết (1)

Lưỡng Nghi các chủ nhìn thấy Cố Thư Họa, cười nói:
- Mười năm, tiểu tử này đến Lục Phủ Thần Cảnh, hiện giờ, không biết có thể đột phá Thiên Quân hay không.
- Hẳn là có thể.
Cố Thư Họa cười nói:
- Chẳng qua, trận pháp một đạo, chui tâm nghiên cứu, thiên phú không tầm thường.
- Chỉ sợ, không bao lâu, ta không cách nào dạy hắn.
Bản thân Cố Thư Họa chính là cổ thần trận sư cấp ba.
Mục Vân hiện giờ, có thể nói cổ thần trận cấp hai, hiểu biết rất nhiều.
Bước vào cổ thần trận sư cấp ba, chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra.
Đến lúc đó, hắn thật sự không cách nào dạy Mục Vân.
- Thời gian này mười năm trôi qua, vậy chỉ còn lại có tám mươi năm.
Lưỡng Nghi Các Chủ chua xót nói:
- Tám mươi năm thời gian, ta có thể vì hắn làm có hạn...
- Thư Họa, đến lúc đó, xem ngươi.
- Các chủ...
Lưỡng Nghi Các Chủ lắc đầu, tiếp tục nói:
- Ta có thể cảm giác được, sinh mệnh lực đang trôi qua...
- Đợi Mục Vân xuất quan, cũng chỉ còn lại tám mươi năm, ta sẽ dạy hắn con đường Thiên Quân đi như thế nào, thời gian hai mươi năm, tranh thủ dạy được bao nhiêu thì bao nhiêu.
- Đến lúc đó, Thiên Quân hội sẽ mở ra, hắn sẽ tham gia.
- Năm mươi năm sau trở về, ít nhất có thể đạt tới Tam Nguyên Thần Cảnh chứ?
- Khi đó, Cát Long Tài chưa chắc là đối thủ của hắn.
- Nhưng mặc dù Cát Long Tài ba người thua, Tuân Dực cùng với Thủy Thanh Vinh cùng với ba vị trưởng lão kia, chỉ sợ cũng sẽ hủy ước.
- Đợi hắn lịch lãm trở về, ta chỉ còn lại có mười năm thời gian, mười năm thời gian, ta sẽ truyền lại thừa truyền cho hắn, trợ giúp hắn có thể chạm tới cảnh giới Quân Vương.
- Bên cạnh hắn có cao thủ bán Quân Vương cùng ngươi phụ trợ khu, người này, nhất định có thể ngồi vững vị trí các chủ.
Lưỡng Nghi các chủ nói từng lời một, đều phát ra từ tận đáy lòng.
- Đến lúc đó, ta hy vọng ngươi có thể trợ giúp hắn...
- Ta sẽ làm.
Cố Thư Họa nghiêm túc nói.
Tam đại phó các chủ, chân chính mà nói, Cố Thư Họa hắn là một vị tam cấp Cổ Thần trận sư.
Tuy rằng đều là Thất Nguyên Thần Cảnh, nhưng Thủy Thanh Vinh cùng Tuân Dực, không phải đối thủ của hắn.
Hơn nữa Bàn Cổ Linh bên cạnh Mục Vân.
Hai vị phó các chủ không cách nào phản bác.
Nhưng đến lúc đó, các chủ lại không còn nữa...
Trong lòng Cố Thư Họa khó tránh khỏi bi thương.
Lưỡng Nghi các chủ, dâng hiến cả đời cho Lưỡng Nghi các.
Người như thế, buông tha cơ hội thăng cấp của mình, một lòng vì phát triển Lưỡng Nghi Các.
Không thể không nói, làm cho người ta kính nể, làm cho người ta cảm thán.
Chỉ là, tất cả những điều này, thực sự đáng giá?
Mục Vân, cái gọi là thần tử.
Thật sự có thể dẫn dắt Lưỡng Nghi Các đi về phía cường đại sao?
Cố Thư Họa cũng nói không chính xác.
Nhưng hắn biết, nếu Lưỡng Nghi các giao vào trong tay hai vị phó các chủ, đó tuyệt đối sẽ càng thêm gian nan so với hiện tại.
Mục Vân. Ngươi đừng để người ta thất vọng...
Cố Thư Họa nhịn không được thấp giọng lẩm bẩm.
Thời gian, từng chút một.
Bên trong Lưỡng Nghi Các.
Dưới đỉnh Tông chủ phong.
Mười thân ảnh, bất động.
Mục Vân hiện tại, hai mắt nhắm nghiền.
Trong cơ thể, một luồng tinh quang, lúc này lóe lên.
Từng đạo thiên địa nguyên lực, tràn vào trong cơ thể.
- Thiên Quân Nhất Nguyên Thần Cảnh.
Mục Vân hiện tại, giữa hai hàng lông mày, một tia vui mừng xuất hiện.
Thiên Quân Nhất Nguyên Thần Cảnh, đã tới.
Bảy năm.
Mất bảy năm để tìm Nguyên đầu tiên.
Rèn luyện hoàn tất.
Còn ba năm nữa, Mục Vân cũng không muốn lãng phí.
Rèn luyện nguyên thứ hai.
Mục Vân hiện tại, toàn tâm toàn ý chuẩn bị.
......
Cùng lúc đó, đông hoang đại địa, vị trí trung hoang vực.
Trung hoang vực, địa vực mênh mông.
Nơi này có hai đại tông môn thế lực.
Tứ đẳng thế lực Xích Dương thánh quốc.
Cùng với tứ đẳng tông môn Thất Trọng cốc.
Hai đại tông môn, có thể nói cắm rễ ở nơi này trăm vạn năm.
Mặc dù ở toàn bộ Đông Hoang đại địa, Thất Trọng cốc cùng Xích Dương thánh quốc, đều thuộc về hàng ngũ đứng đầu.
Đông Hoang đại địa, không ít tứ đẳng tông môn thế lực.
Đứng đầu, chỉ có mười một.
Thất Trọng cốc cùng Xích Dương thánh quốc, rõ ràng nằm trong danh sách.
Tứ đẳng thế lực cùng tông môn, dấu hiệu độc đáo nhất chính là, trong tông môn, có Đế Quân tồn tại.
Mà Đế Quân, cũng phân mạnh yếu.
Vạn năm Địa Quân, mười vạn năm Đế Quân, trăm vạn năm Đế Quân.
Bước vào Đế Quân càng lâu, tu vi càng cường đại.
Khi loại cường đại này ngưng tụ đến cực hạn, có thể tìm cơ hội đột phá đến cấp độ Chí Tôn Thần Cảnh.
Mà Thất Trọng cốc cùng Xích Dương thánh quốc, đều tồn tại lão tổ trăm vạn năm Đế Quân.
Hiện tại, Trung Hoang Vực, giữa một mảnh sơn mạch.
Hai thân ảnh đối lập từ xa.
Một người trong đó, dáng người to con, khí tức nội liễm, nhìn kỹ, giống như một người bình thường, không khiến người ta chú ý.
Một người khác, thoạt nhìn trên người mang theo một cỗ khí tức không giận tự uy.
- Ha ha, Xích Xá, bao lâu không thấy?
Người đàn ông to con cười ha hả nói:
- Ta hẹn ngươi đi ra, ngươi căng thẳng như vậy để làm gì?
- Ta căng thẳng cái gì?
Nam tử tên Xích Xá khẽ cười nói:
- Tựa hồ nên khẩn trương, là ngươi mới đúng, Hồng Cửu Trọng.
- Ít nhất, ta so với ngươi bước vào cảnh giới Đế Quân, nhiều hơn mấy trăm năm...
- Mấy trăm năm tựa hồ cũng không có nghĩa là cái gì chứ?
Hồng Cửu Trọng không thèm để ý chút nào.
Thân là cốc chủ Thất Trọng cốc, hắn ngược lại cũng không sợ Xích Xá vị quốc quân Xích Dương thánh quốc này.
- Được rồi, đừng nói nhảm nữa, tìm ta có chuyện gì?
Xích Xá quốc quân nói.
- Xích Dương thánh quốc các ngươi tổ chức Thiên Quân Hội, sắp tới rồi chứ?
Hồng Cửu Trọng cười nói:
- Lần này, nghe nói các ngươi lựa chọn tổ chức ở Vô Giản cổ sơn phải không?
- Thất Trọng cốc ta, cũng phải chen một cước.
- Ồ?
Xích Xá cười nhạt nói:
- Thất Trọng cốc ngươi từ khi nào đã cảm thấy hứng thú với lịch lãm do Xích Dương thánh quốc ta tổ chức?
- Thế nào? ngươi không dám?
Hồng Cửu Trọng cười nói:
- Đệ tử Thiên Quân của Thất Trọng Cốc ta cũng không kém Xích Dương Thánh Quốc các ngươi, ta cũng không sợ.
- Phải không?
Xích Xá cười nói:
- Đã như vậy, vậy mang theo đệ tử Thất Trọng cốc các ngươi đến tham gia đi.
- Bất quá ta nói trước, lần thí luyện này, sinh tử bất luận, Xích Dương thánh quốc ta nếu tổ chức, tự nhiên không sợ tổn thất.
- Giống nhau giống nhau.
Hồng Cửu Trọng cười ha ha nói:
- Đã như vậy, ta chờ tin lành.
Hồng Cửu Trọng cười to một tiếng, thân ảnh biến mất không thấy.
Xích Xá đứng tại chỗ, vẫn chưa rời đi.
Không bao lâu sau, mấy thân ảnh chạy tới.
- Quân thượng, vì sao đáp ứng đệ tử Thất Trọng cốc vào trong?
Một nam tử chắp tay nói:
- Lần này, trong Vô Giản cổ sơn, phát hiện di tích của đệ tử thứ chín trong cửu đại đệ tử của Vô Giản Cổ Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận