Vô Thượng Thần Đế

Chương 4253: Công chúa Xích Linh Nguyệt

Ngô Vân gật đầu.
Mấy người Hồ Song Song và Tiết Văn Uyên hiện tại cũng gật đầu chua xót.
Ba...
Ngay sau đó, Ngô Vân tát ra.
- Đồ hỗn trướng.
Hồng Bình lạnh lùng quát:
- Xích Linh Nguyệt là ai, ngươi biết không?
- Phụ thân nàng là Xích Xá đế quân, quốc quân Xích Dương thánh quốc hiện giờ, chỉ riêng điểm này, các ngươi cũng không nên động đến nàng.
- Giết nhi tử của Tam vương cũng không sao, chính là không thể động đến những hoàng tử công chúa kia.
Hồng Bình lại quát:
- Ngươi có biết, quốc quân Xích Dương thánh quốc, Xích Xá đế quân hơn trăm người con, duy chỉ sủng ái có thừa dành cho Xích Linh Nguyệt, là nguyên nhân gì?
- Sư đệ không biết...
Hồng Bình nguyền rủa:
- Không biết mà ngươi còn làm bậy?
- Xích Xá đế quân, cưới vợ vô số, phần lớn đều là nữ tử ưu tú của các tông môn gia tộc thuộc hạ của Xích Dương thánh quốc.
- Mà mẫu thân của Xích Linh Nguyệt, là một vị trong đông đảo hậu phi của Xích Xá đế quân.
- Quan trọng nhất là, mẫu thân Linh Huyên, cũng là một vị đế quân!
Vừa nghe lời này, ngô vân, Hồ Song Song mấy người, sắc mặt khó coi.
Phụ hoàng là đế quân.
Xích Dương thánh quốc, mỗi một vị hoàng tử, công chúa, đều như thế.
Nhưng mẫu hậu cũng là đế quân, cơ hồ là cực ít cực ít.
Khó trách Xích Linh Hoa kia che chở cho Xích Linh Nguyệt như thế.
Nữ tử này, bối cảnh rất mạnh mẽ.
Công chúa như vậy, trong hơn trăm vị công chúa hoàng tử, cũng không chọn ra được một người.
Hồng Bình khẽ mắng:
- Lần này, ta giúp các ngươi ngăn cản, nhớ kỹ, kế tiếp ở trong Thiên Khuyết cung, cẩn thận một chút.
- Bất quá còn tốt, Xích Linh Nguyệt kia, ta thấy còn chưa khôi phục đến Thất Nguyên Thần Cảnh, các ngươi còn có phải bảo mệnh.
- Thí luyện chấm dứt, ở trong tông môn bế tử quan đi.
- Không tới Quân Vương, đừng ra cửa.
Tiếng Hồng Bình dừng lại, mang theo mấy người rời đi.
Ngô Vân, Hồ Song Song, Tiết Văn Uyên sắc mặt hoàn toàn suy sụp.
Không nghĩ tới, chỉ muốn thuận tay làm thịt một con dê béo, lại đắc tội Cự Vô Bá.
Ai có thể nghĩ rằng, đằng sau con cừu béo này là hai con hổ khổng lồ đang nhìn.
Xui xẻo.
Trong lòng mấy người muốn hộc máu.
Chỉ là hiện tại, thầm hô xui xẻo, không chỉ là bọn họ.
Mục Vân hiện tại thở hồng hộc, dừng người lại, trốn ở sâu trong một tòa đại điện, hít thở.
Từ khi tiến vào khu vực thí luyện này, một đường chạy trốn.
Gặp được Linh Nguyệt, bị đuổi giết, bỏ chạy.
Tiến vào quáng mạch, tránh được mấy người Kha Lập Quốc, cũng là chạy trốn.
Hiện tại, vừa mới đạt được một truyền thừa không tính là truyền thừa, đụng phải mấy người Ngô Vân, vẫn là chạy trốn.
Tốt xấu gì cũng đến Ngũ Nguyên Thần Cảnh, còn chưa kiêu ngạo kiêu ngạo, cũng chỉ lo chạy trốn.
Chẳng qua, mỗi lần chạy trốn, có thể vớt được chỗ tốt. Mục Vân cũng cảm thấy rất đáng giá.
Nghe được tiếng nổ từ chỗ sâu, Mục Vân vẫn chưa vội vàng đi tới.
Địa chỉ thiên khuyết cung bị bại lộ, đã trải qua thời gian dài.
Những đệ tử đứng đầu Thất Nguyên Thần Cảnh, hiện tại chỉ sợ cũng nhất nhất đến.
Kế tiếp gần ba mươi năm thời gian, chỉ sợ nơi này, sẽ trở thành một mảnh chủ chiến trường.
Cạnh tranh quan trọng nhất vẫn là hai thế lực lớn là Xích Dương Thánh Quốc và Thất Trọng cốc.
Đệ tử những tông môn khác, chỉ có thể ở trong khe hở cầu sinh tồn.
Mục Vân hiểu được, hắn cũng là một trong số đó.
Nhưng có đôi khi, trong khe hở, có lẽ thu được chỗ tốt càng lớn.
Mục Vân hạ quyết tâm, kiểm tra bốn phía, sau khi xác định không có nguy hiểm, mới đi tới nơi tiếng nổ vang lên.
Hiện tại, bốn phía cũng có đệ tử, đi sâu vào trong.
Đến nơi nổ tung truyền ra, Mục Vân nhìn thấy, từng bóng người cơ hồ vây quanh phía trước.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Mục Vân cũng không còn lo lắng.
Đi tới vị trí mép, Mục Vân mới nhìn thấy phía trước là cảnh trí thế nào.
Hiện tại, trên mặt đất, một đại môn cung điệ, bị ba thân ảnh liên hợp công kích.
Ba người kia, khí tức thoạt nhìn cực kỳ hùng hồn.
Hai người trong đó, quần áo hoa quý, mang theo long văn, khí tức như xuất ra một mạch.
Một người khác, tướng mạo bình thường, nhưng đôi mắt kia làm cho người ta có cảm giác, lại có một cỗ khí tức cường đại nhiếp lòng người.
Trong lúc ba người giơ tay nhấc chân, lực uy hiếp cường đại.
Mục Vân thậm chí cảm giác, đây căn bản không phải Thất Nguyên Thần Cảnh có thể bộc phát ra.
Quân Vương?
Không đúng, hắn đã gặp qua Quân Vương cảnh cường đại.
Lưỡng Nghi các chủ chính là quân vương đệ nhất trọng Thiết Cốt Cảnh.
Cường đại như thế kia là giơ tay nhấc chân.
Có thể nói, đến Quân Vương Thiết Cốt Cảnh, thân thể võ giả giống như một ngọn núi cao vạn trượng, một dòng sông dài vạn dặm.
Ba người này, còn chưa tới trình độ này.
Trong đám người, Mục Vân nhìn thấy Ngô Vân, Hồ Song Song, Tiết Văn Uyên mấy người đi theo phía sau một thanh niên, có vẻ rất nghẹn khuất.
Mà bên kia, cũng có mấy thân ảnh, có chút đột ngột.
Trong đó có hai nữ tử, đứng ở phía trước, phía sau đi theo mấy vị cao thủ thất nguyên thần cảnh.
Mà hai nữ tử kia, giữa hai hàng lông mày thoạt nhìn, mang theo vài phần tương tự.
Một nữ nhân trong đó, Mục Vân lại nhận ra.
Linh Nguyệt.
Nữ tử bên cạnh nàng, có chút thành thục, Mục Vân cũng không biết.
Chỉ là hiện tại, bốn phía đã là nghị luận.
- Hai huynh đệ Xích Phong Dương và Xích Phong Vân, chỉ sợ sắp bước vào cảnh giới Quân Vương rồi...
- Đúng vậy, hoàng tử công chúa của Xích Xá đế quân, không có ai kém.
- Đó là Xích Linh Hoa cùng Xích Linh Nguyệt công chúa đúng không?
- Quả nhiên đều thiên tư quốc sắc, một người thoạt nhìn đầy đặn, một người thoạt nhìn xinh đẹp.
- Ngươi cũng đừng đánh chủ ý lung tung.
- Ta nghe nói, Xích Linh Nguyệt kia, cực kỳ được Xích Xá đế quân sủng ái, dưới thân Xích Xá Đế Quân có hơn trăm đứa con, đối với Xích Linh Nguyệt này, sủng ái không có biên giới.
- Nghe nói chí bảo trên người Xích Linh Nguyệt quả thực là có thể chất thành núi. Cho dù Quân Vương cũng không nhất định có thể giết nàng.
Nghe đến đây, Mục Vân hơi sửng sốt.
Xích Linh Nguyệt?
Công chúa?
Mục Vân bật cười.
Khó trách, Xích Linh Nguyệt lúc ấy bị đuổi giết, thứ tốt trên người, từng món một, giống như không dứt.
Công chúa...
Trong lòng Mục Vân có chút không có tư vị.
Cũng không phải hâm mộ ghen tị hận.
Con cái đế quân, còn không đến mức làm cho hắn hâm mộ.
Tốt xấu gì hắn cũng là con của hai vị đại đế.
Chỉ bất quá, hắn cùng Linh Nguyệt, tuy nói quan hệ lợi ích tương đối lớn, nhưng coi như hoạn nạn chi giao, nữ nhân này, giấu diếm hắn, thật đún sâu.
Chẳng qua, cũng không thể trách nàng.
Lúc đầu hai người chính là cùng có lợi.
- Đó chính là Kỷ Vân Long của Thất Trọng cốc đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận