Vô Thượng Thần Đế

Chương 4271: Kỷ Vân Long Dũng Mãnh (1)

Xích Linh Hoa lạnh lùng nói:
- Nếu tìm không thấy Mục Vân cùng Xích Linh Nguyệt, vậy chúng ta tìm biện pháp tiến vào Quân Vương, đến lúc đó, căn bản không cần e ngại bọn họ!
Ngay lập tức, mọi người nóng lòng muốn thử.
Cách mọi người, bất quá cách trăm thước một mảnh sơn cốc, hai thân ảnh, giờ phút này nằm sấp trên mặt đất, lẳng lặng nhìn hết thảy.
Đợi đến khi mọi người rời đi, hai người thở ra một hơi.
- Không động thủ?
Xích Linh Nguyệt nhìn về phía Mục Vân, nhịn không được nói.
- Hiện tại động thủ làm gì? Ngươi không nghe thấy, bọn họ muốn đi tìm Kỷ Vân Long sao?
Mục Vân cười nói:
- Chúng ta đi theo là được rồi, hiện tại giết bọn họ, ngược lại lãng phí khí lực của mình.
Xích Linh Nguyệt nhất thời hiểu được ý tứ của Mục Vân.
- Đi!
Hai người đi theo đội ngũ phía trước, không nhanh không chậm, cách xa xa.
Giờ khắc này, cả Thiên Khuyết cung, các loại tin tức cũng truyền ra.
Kỷ Vân Long!.
Xích Phong Dương cùng Xích Phong Vân.
Trên người ba người này có được hộ nguyên thần nhưỡng cùng Minh Cốt Chân Lộ.
Một truyền mười, mười truyền trăm, toàn bộ thí luyện địa, sôi trào.
Các đại đệ tử tương đối xuất sắc, ai nấy đều đỏ mắt.
Hộ Nguyên thần nhưỡng.
Minh cốt chân lộ.
Cái nào không phải là giá trị quý giá, vô giá?
Ba người này, cư nhiên chiếm được.
Theo thời gian, thiên khuyết cung, bất kể cung điện tàn phá hay hoang nguyên sơn mạch, tất cả mọi người đều đang tìm kiếm ba người.
Thiên khuyết cung, một mảnh dãy núi trải dài.
Một thân ảnh, khoanh chân ngồi thẳng, sắc mặt bình thản.
- Kỷ sư huynh, hiện tại, bên ngoài đều truyền ra, ngài được hộ nguyên thần nhưỡng cùng minh cốt chân lộ, một số người đều đang hợp tác tìm ngài.
Một gã thanh niên áo lam cung kính nói.
- Hạng người si tâm vọng tưởng.
Thanh niên đứng dậy, lạnh nhạt nói:
- Thất Nguyên Thần Cảnh, ngoại trừ Xích Phong Dương cùng Xích Phong Vân, ai biết đối thủ của ta? Liên minh? Con kiến hôi liên hợp lại, cũng vẫn là con kiến hôi mà thôi.
- Thư Thường, Mông Triếp.
- Hai người các ngươi, có thể nói là tâm phúc của ta, hộ nguyên thần nhưỡng cùng minh cốt chân lộ, giá trị trân quý.
- Hộ nguyên thần nhưỡng này, ta đạt được trăm giọt, một giọt thần hiệu, các ngươi cũng đã niếm qua.
- Minh Cốt chân lộ, một người ba giọt, tạm thời thưởng cho các ngươi.
- Đợi ta đạt tới cảnh giới Quân Vương, hai người các ngươi, nhất định cũng có thể bước vào cảnh giới Quân Vương.
- Đến lúc đó, Thất Trọng cốc, ba người ta tất có một chỗ.
Nghe được lời này của Kỷ Vân Long, hai người bên cạnh đều khom người chắp tay.
Kỷ Vân Long ở trong Thất Trọng cốc, đệ tử Thiên Quân, có thể nói là vô địch.
Hai người bọn họ, thề chết đi theo, đó nhất định chính là hạ quyết tâm, hiện tại tự nhiên sẽ không phản bội.
- Kỷ sư huynh, chỉ là, chúng ta đạt được hộ nguyên thần nhưỡng cùng minh cốt chân lộ, chỉ có mấy vị này biết, tin tức, sẽ là ai khuếch tán ra ngoài?
Thư Thường khó hiểu nói:
- Chẳng lẽ là...
- Có gian tế?
- Hoặc là, Xích Phong Dương cùng Xích Phong Vân hai người, cố ý phát tán tin tức.
Mông Triếp giờ phút này cũng gật đầu nói:
- Không phải không có khả năng, hai huynh đệ bọn họ, lúc trước cùng nhau xông vào trong Võ Khuyết Các, hai tên kia, chính là âm ngoan!
- Mặc kệ là ai.
Kỷ Vân Long phất tay nói:
- Ta ngược lại xem, ai dám tìm ta gây phiền toái, vừa vặn, bước vào trước Quân Vương, ta cũng phải làm cho bọn họ hiểu rõ, cái gọi Thiên Quân vô địch rốt cuộc là thực lực gì.
- Một đám con kiến hôi mà thôi.
- Ha ha ha. Kỷ Vân Long, tất cả mọi người đều Thất Nguyên Thần Cảnh, nói người bên ngoài là con kiến hôi, vậy ngươi là cái gì?
Một tiếng cười ha ha đột nhiên vang lên vào.
- Triệu Khôn Minh.
- Hồng Bình.
- Nếu đã tới, vậy thì hiện thân, trốn tránh ẩn nấp, nhiều năm như vậy, thật sự không có một chút thay đổi.
Lời này vừa nói ra, tiếng xé gió vang lên.
Hồng Bình và Triệu Khôn Minh mang theo hơn mười người, bao quanh bốn phía sơn mạch.
- Hai người các ngươi, cũng không đủ cách đến tìm ta gây phiền toái!
Kỷ Vân Long lại nói:
- Tựa hồ còn có một người chứ?
- Kỷ Vân Long, không hổ là nhân vật vô địch Thiên Quân của Thất Trọng Cốc.
Tiếng cười vang lên, Xích Linh Hoa giờ phút này cũng đi ra.
Tam đại thất nguyên thần cảnh, giờ phút này lần lượt đi ra, cả đám thoạt nhìn, đều hăng hái.
- Thế nào?
Xích Linh Hoa thản nhiên nói:
- Ba người ta vì ngươi mà đến, Kỷ Vân Long, chúng ta cũng không muốn náo loạn, hộ nguyên thần nhưỡng cùng minh cốt chân lộ, chia cho chúng ta một nửa.
- Ngươi ngược lại khẩu khí rất lớn, công chúa Xích Dương thánh quốc đi cùng một chỗ với đệ tử Thất Trọng cốc, thật đúng là mới mẻ.
Kỷ Vân Long cười nhạo nói:
- Hà tất phải nói nhảm, muốn chiến liền chiến, ba người các ngươi, còn không phải là đối thủ của ta.
- Cộng thêm hai người chúng ta, không biết như thế nào?
Lại có âm thanh giờ phút này vang lên.
Xa xa mấy thân ảnh hạ xuống.
- La Gia của Tứ đại công khanh gia tộc.
- La Đoạn.
- La Khinh Yên.
Kỷ Vân Long nhìn về phía hai người, lại cười nói:
- Khó trách, Lục Nguyên Thần Cảnh, thăng cấp đến Thất Nguyên Thần Cảnh.
- Chẳng qua, năm người các ngươi, liên hợp lại, muốn đối phó ta sao?
Kỷ Vân Long giờ phút này thoạt nhìn vẻ mặt không cao, nhưng ngữ khí lại cực kỳ tự tin.
- Cũng được.
- Ta cảm thấy hiện giờ đến Quân Vương, còn quá sớm, lấy mạng của các ngươi, lại tăng lên danh tiếng cho ta, cũng là chuyện rất tốt.
Kỷ Vân Long cười ha ha.
- Thư Thường, Mông Triết.
- Ở đây.
- Hai huynh muội La gia kia, giao cho các ngươi.
- Vâng.
Kỷ Vân Long nhìn về phía ba người Xích Linh Hoa, Triệu Khôn Minh và Hồng Bình.
- Xích Linh Hoa, ngươi còn non một chút, nếu Xích Linh Nguyệt ở đây, ngược lại có thể làm cho ta liếc mắt một cái, ngươi còn chưa đủ cách.
- Về phần Triệu Khôn Minh và Hồng Bình...
- Hai phế vật thôi, ta há có thể để ở trong lòng?
Kỷ Vân Long cười ha ha, thân ảnh giết ra.
Giờ phút này hắn thật là hào phóng phóng khoáng, căn bản không quan tâm.
Triệu Khôn Minh và Hồng Bình, giờ phút này sắc mặt cũng khó coi.
Nhiều lần bị Kỷ Vân Long khinh thị trước mặt, trong lòng hai người há có thể không giận.
- Giết!
Hai người giờ phút này, sát khí tràn ngập.
Trong nháy mắt, thân ảnh Kỷ Vân Long cũng động.
Giờ phút này, Mục Vân cùng Xích Linh Nguyệt hai người, cách vạn thước, thành thành thật thật chờ đợi.
- Kỷ Vân Long thật cuồng vọng!
Mục Vân cười nói.
- Đó là tự tin.
Xích Linh Nguyệt sửa lại.
- Tự tin? Kiến nhiều hơn cũng có thể cắn chết voi, đám Hồng Bình, không có chút năng lực, có thể đến sao?
- Nếu là ta, giậm chân bỏ chạy, làm thịt từng người một.
Nghe được lời này của Mục Vân, Xích Linh Nguyệt mỉm cười, không nói nhiều.
Mục Vân thật sự dám nói.
- Trong thiên địa này, cho dù là Đế Quân, cũng không tính là vô địch, phóng đãng, cũng xem đúng người, hắn cũng không đến Quân Vương.
- Ta thấy ngươi hâm mộ hắn phải không?
- Ta hâm mộ hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận