Vô Thượng Thần Đế

Chương 429: Nhất Bạo Kinh Thiên

Hơn mười vị Ma Tướng!
Nghe thấy lời này, cho dù là trong lòng đã sớm chuẩn bị, Mục Vân cũng có chút kinh ngạc!
Mỗi một Ma Tướng đều là cường giả Niết Bàn cảnh, hơn mười vị Ma Tướng rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Hơn nữa còn có một vị Ma Vương.
Mục Vân mở miệng hỏi:
- Ma tộc hiện tại đã đến đâu!
- Chín thế lực Ma tộc phân biệt xuất phát, dự tính trong ba ngày sẽ đánh tới Đông Vân thành!
- Biết!
Nghe được tin tức, Mục Vân hô thở ra một hơi, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
- Các vị, sau ba ngày, chúng ta sẽ biểu diễn một vở kịch tuyệt thế, làm cho cả Trung Châu đại lục triệt để ngơ ngác, để bọn hắn nhìn bản lĩnh của Vân Minh ta!
- Vâng!
Trong lòng mọi người không khỏi an tâm.
Chỉ cần Mục Vân ở đây, chỉ cần Mục Vân không chút hoang mang, bọn hắn căn bản không sợ.
- Ma tộc à...
Mục Vân hơi thì thầm nói:
- Có thể phá vỡ phòng ngự của Đông Vân thành ta hay không còn chưa thể biết được, mà Mục Vân ta sao lại cho ngươi cơ hội công kích Đông Vân thành ta.
Thời gian ba ngày, đầy đủ!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Vân Minh bắt đầu lu bù công việc lên.
Chỉ là phía dưới bận rộn bực này, đám người lại không có một chút bối rối.
Mọi việc, Mục Vân đều đã an bài thỏa đáng.
Thời gian ba ngày chớp mắt mà qua.
Một ngày này, sáng sớm, toàn bộ ngoài Đông Vân thành, lúc đầu bầu trời trong xanh, trong nháy mắt này trở nên âm u xuống.
Tiếng gào thét, tiếng địa chấn không ngừng vang lên.
ở phía chân trời, một đội nhân mã chen chúc mà tới.
Một đội nhân mã này chính có khoảng vạn người, thế nhưng nhìn kỹ, khí thế đó lại mang tới cho người ta rung động hơn mười mấy vạn đại quân của Thánh Đan tông và Tụ Tiên các.
Nhìn thấy gần một vạn Ma tộc kia, trên Đông Vân thành, đám người Vân Minh đều đồng tâm hiệp lực.
Trong đó, một ít đệ tử cảnh giới hơi thấp vẫn y như cũ là có chút hoảng hốt.
Chỉ là, nhìn thấy một bóng người đứng ở phía trước, rối loạn trong lòng hắn cũng dần dần an định lại.
Có hắn ở đây, mọi việc đều không việc gì!
Mà trước đại quân Ma tộc kia có năm bóng người đứng thẳng, năm người kia thân cao mười mét, nhìn lần lượt từng bóng người trên Đông Vân thành, trong ánh mắt mang theo thần sắc khinh thường.
Năm người này chính là năm vị Ma Tướng tiến công Đông Vân thành.
- Đại ca, Ma Cách đại vương để chúng ta đến tiến đánh Vân Minh yếu nhất, có phải xem thường chúng ta hay không?
Trong năm người, một vị Ma Tướng buồn bực nói.
- Không cho phép nói bậy, nhiệm vụ lần này là hai vị Ma Vương tuyên bố, chúng ta chỉ cần làm tốt, tranh thủ thời gian giải quyết Vân Minh này, chúng ta còn phải đi chi viện bên phía Tam Cực điện, Tam Cực điện cũng không dễ đối phó.
- Thôi đi, chỉ là một Vân Minh, võ giả Niết Bàn cảnh chỉ có bốn, năm người, ta thấy cũng không cần chúng ta xuất thủ đã có thể cầm xuống, có phải không, các huynh đệ?
- Ngao ngao ngao...
Nghe được vị Ma Tướng kia nói vậy, Ma Quân phía sau nhất thời ngao ngao rống lên.
- Đại nhân phân phó, lần này tiến đánh, trước chiêu an, nếu có thể làm cho nhân loại cho chúng ta sử dụng thì không còn gì tốt hơn, trong nhân loại, một ít luyện khí sư vẫn có tác dụng rất lớn.
Vị kia Ma Tướng nói:
- Ma tộc chúng ta trời sinh thân thể cường tráng, căn bản không phải nhân loại có thể so sánh, thế nhưng nhân loại luyện chế linh khí, hộ giáp, thần binh, đối với chúng ta lại có uy hiếp rất lớn, nếu có thể lôi kéo một ít luyện khí sư cường đại, đối với chúng ta mà nói sẽ gia tăng vô hạn lợi ích.
- Nghe nói minh chủ Vân Minh - Mục Vân là một vị luyện khí sư cường đại, có thể lôi kéo là tốt nhất!
- Cái này còn không đơn giản! Đại ca ngươi nói, ta trực tiếp trói hắn mang theo trở về, dám không đồng ý, chúng ta trực tiếp giết tất cả mọi người Vân Minh của hắn.
- Luyện khí sư đều hạng người tâm cao khí ngạo, không thể làm loạn.
Ma Tướng cầm đầu quát:
- Việc này, cần chầm rãi thương nghị, mười đại thế lực Trung Châu, nhân tài đông đúc, chúng ta có thể không hao phí một binh một tốt thu phục bọn hắn, đó mới là thượng sách!
- Vâng!
Nghe thấy lời này, đám người đáp.
- Người Vân Minh nghe đây, ta chính là thập bát Ma Ngục dưới tay Ma Cách đại vương - Ma Tướng Chiến Vưu, hôm nay đến đây là vì người Vân Minh ngươi, nếu các ngươi nguyện ý đầu hàng, Chiến Vưu ta cam đoan, Mục Vân, ngươi còn là minh chủ Vân Minh, chỉ cần giao nạp cung phụng cho Mặc tộc ta, mà Mục Vân ngươi lại trở thành luyện khí sư của Mặc tộc ta, luyện chế linh khí cho đại quân Ma tộc.
- Ta luyện mỗ mỗ ngươi!
Chiến Vưu còn chưa nói dứt lời, Mục Vân đã trực tiếp bước ra khỏi Đông Vân thành một bước, đứng lơ lửng trên không, nhìn đại quân Ma tộc.
- Đông Vân thành là địa bàn của Vân Minh ta, năm đại thế lực cũng không dám tới phạm, Ma tộc ngươi tính là cái rắm gì!
Mục Vân quát:
- Trở về nói cho Ma Cách, Ma Kha gì đó của các ngươi biết, Đông Vân thành, hắn vĩnh viễn đừng tới, nếu không nhất định sẽ hối hận cả đời.
- Ranh con, cho ngươi mặt mũi mà còn không muốn sao?
Chiến Vưu còn chưa nói chuyện, một Ma Tướng sau lưng đã nhịn không được, một bước đi ra.
- Là ta cho các ngươi mặt, chính các ngươi không muốn mặt!
Mục Vân cười nhạo nói:
- Chỉ là mười vạn đại quân Ma tộc mà vọng tưởng hủy diệt Trung Châu đại lục, không biết nên nói Ma tộc các ngươi là cuồng vọng tự đại hay là không biết sống chết!
- Ngươi...
- Nếu như ta là các ngươi thì sẽ lập tức bỏ chạy, bớt nhận lấy cái chết.
- Cuồng vọng!
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Chiến Vưu kia cũng không nhịn được quát:
- Thập bát Ma Ngục ta và mười bảy Ma Ngục toàn lực ứng phó, mười vạn đại quân, từng người đều là tinh anh, chính là vì quét sạch Trung Châu đại lục các ngươi.
- Ngươi chỉ là một Minh chủ Vân Minh, hơn được Thiên Tà đảo sao? Khẩu khí lớn như thế, cũng không sợ cắn trúng lưỡi.
- Ngươi chỉ là một Ma tộc Ma Tướng, hơn được Ma Vương, Ma Hoàng sao? Khẩu khí lớn như thế, cũng không sợ căn trúng lưỡi.
- Ngươi...
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Chiến Vưu triệt để giận.
Nhân loại sâu kiến, lại còn tưởng mình là anh tài ngút trời cao cao tại thượng, quả thực là muốn chết.
- Các ngươi nghe lệnh, giết không tha!
Quát khẽ một tiếng, đại quân Ma tộc ở ngoài thành trì ngàn mét, trong khoảnh khắc ngao ngao gầm rú, trở nên táo động, vọt thẳng về phía trước.
- Nói các ngươi muốn chết... Sao lại cứ không tin chứ!
Mục Vân tự mình lẩm bẩm, tiến lên trước một bước.
Một người, hai tay chắp sau lưng, không nhúc nhích, nhìn gần vạn đại quân Ma tộc đang xông tới.
Những đại quân Ma tộc này, mỗi một người đúng là tinh anh, trên cơ bản đều cảnh giới Linh Huyệt cảnh, thậm chí đội trưởng của mỗi một đội đều là Thông Thần cảnh.
Đúng là đại quân Ma tộc rất cường hãn.
- Đáng tiếc, các ngươi gặp ta...
Nhìn đại quân Ma tộc kia, Mục Vân hơi thì thầm nói:
- Hôm nay, chính là một lần đả kích trầm trọng Ma tộc các ngươi tao ngộ, chỉ sợ đủ để viết vào trong sử sách của Ma tộc các ngươi!
Lần nữa tiến lên một bước, Mục Vân tỉnh táo đứng tại chỗ.
- Đại ca, có gì đó là lạ, ngươi nhìn người của Vân Minh kia, từng người thần sắc nhẹ nhõm, hình như không lo lắng chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận