Vô Thượng Thần Đế

Chương 4307: Ngân Cốt Chiến Kim Cốt (1)

Bọn họ tranh tới tranh lui, cuối cùng muốn tiện nghi cho Mục Vân?
Không!
Giờ khắc này, bất cứ ai cũng không cam lòng.
Thế nhưng, Mục Vân cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội không cam lòng.
- Hai vị, cùng nhau lên hay không?
Mục Vân mỉm cười nói.
Hứa Phục Sinh đứng dậy.
- Quân vương thiết cốt cảnh, như thế nào? Ngươi thực sự nghĩ rằng ta không còn sức chiến đấu?
Hứa Phục Sinh lạnh lùng nói.
- Vậy thì thử xem một chút.
Hơn hai trăm cốt vệ trong nháy mắt xông ra ngoài.
Mục Vân đánh về phía Hứa Phục Sinh.
Ầm...
Va chạm kịch liệt phóng thích ra.
Toàn thân Mục Vân, khí thế như cầu vồng.
Thiết Cốt tranh tranh, nhưng thiết cốt của hắn, há có thể so sánh với võ giả Thiết Cốt Cảnh tầm thường?
Thiết cốt của hắn, càng là long cốt.
Tính cứng cỏi, cũng không kém bao nhiêu so với võ giả Ngân Cốt Cảnh.
Ầm...
Liên tiếp va chạm, toàn thân Mục Vân, khí thế bốc lên, cơ hồ là cực hạn thiết cốt cảnh đỉnh phong.. Đọc Chương dịch mới nhất tại Viptruyenfull.com.
- Thiên địa lưỡng nghi quyết!
Một tiếng hét nhẹ vang lên, trong phút chốc, bàn tay Mục Vân vung ra.
Một đạo Thiên Thước Ấn Quyết, đập xuống.
Ầm...
Ánh sáng ngân cốt của Hứa Phục Sinh run rẩy mấy phen, gần như sụp đổ.
Hiện tại, vô luận ai cũng nhìn ra được.
Trước kia Hứa Phục Sinh là tử chiến.
Mạnh Trạch tiêu hao hắn quá nhiều.
Ầm ầm!!
Mục Vân không chút do dự, sát khí đằng đằng.
Giờ khắc này, trong ánh mắt Hứa Phục Sinh, tràn ngập tuyệt vọng.
Chết rồi!
Hắn không muốn chết ở đây.
Thế nhưng, hồn phách tản ra, đã không thể vãn hồi.
Mục Vân lạnh nhạt hạ xuống.
Sắc mặt Doãn Lập Bình càng khó coi.
Chết rồi!
Chết thật đấy!
Mục Vân, trở thành người chiến thắng lớn nhất.
- Kế tiếp chính là ngươi.
Mục Vân nhìn về phía Doãn Lập Bình.
- Ta nguyện thần phục!
Doãn Lập Bình vội nói.
- Thần phục?
Mục Vân cười cười, lắc đầu:
- Cái ta cần là trung thành tận tâm đi theo, mà không phải người như ngươi.
- Ngươi có thể phản bội Mạc Huyền Thiên, ngày khác sẽ không phản bội ta sao?
Doãn Lập Bình hiện tại, mặt như tro tàn, đột nhiên, thân ảnh lao ra.
- Chết, ngươi cũng đừng nghĩ dễ chịu.
Ầm...
Doãn Lập Bình xông về phía Mục Vân, tự bạo.
Nhưng sau một khắc, thân ảnh Mục Vân lại bình yên vô sự đi ra từ trong tự bạo.
Giờ khắc này, trái tim Mạc Ngọc Hải chìm sâu dưới đáy cốc.
Mục Vân, ẩn núp bên cạnh hắn.
Gặp phải Huyền Thiên Các nội đấu, cứ như vậy, trái phải sử dụng một ít thủ đoạn, khiến cho Huyền Thiên Các, thành bộ dáng này.
Nếu không phải Mục Vân, chi phối Quân Vương Thiết Cốt Cảnh giao thủ.
Bây giờ hắn ta đã thành công.
Chỉ đợi phụ thân chém giết Mạc Thành Không, Huyền Thiên Các thiếu các chủ, chính là Mạc Ngọc Hải hắn.
Sắc mặt Mạc Ngọc Hải quá khó coi.
Hết thảy, tất cả những gì hắn làm đều bị Mục Vân ở sau lưng gắt gao nhìn chằm chằm, sau đó, Mục Vân dựa theo tâm ý của hắn, thêm cải biến, tạo thành cục diện hiện tại.
- Đáng giận.
Mạc Ngọc Hải tức giận không thể cưỡng lại, nhưng căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.
Giờ khắc này, Mục Vân khẽ mỉm cười nhìn về phía Mạc Ngọc Hải.
- Thiếu các chủ, đáng tiếc rồi.
- Mục Vân, ngươi cách làm như vậy, mất hết thiên lương.
- Táng tận thiên lương?
Mục Vân cười nói:
- Huyền Thiên Các có ý muốn đối phó Cửu Thiên Vân Minh, các ngươi đang tìm chết.
- Cửu Thiên Vân Minh, là căn cơ của ta, Nam Hoang Vực, vừa hay tiêu diệt Huyền Thiên Các các ngươi, liền có thể thống nhất.
- Toàn bộ Đông Hoang đại địa, Nam Hoang Vực là thế yếu nhất, bởi vì Vô Giản cổ sơn tồn tại, Nam Hoang Vực rất yếu rất yếu.
- Nhưng bởi vì Mục Vân ta, Nam Hoang Vực sẽ cường đại lên!
Mục Vân từ từ lắc đầu, nói:
- Nói những thứ này cùng ngươi làm cái gì...
- Ngươi nằm mơ.
- Ta thành Đế Quân, đây không phải là mộng.
- Ha ha...
Mạc Ngọc Hải điên cuồng cười ha ha:
- Ngươi hiện tại bất quá chỉ là Quân Vương Thiết Cốt Cảnh, thành tựu Đế Quân? Chỉ sợ là một trăm ngàn năm, một triệu năm, ngươi xứng sao?
- Ta xứng có xứng hay không, ngươi nói không tính.
Ngón tay Mục Vân hơi động một chút, Mạc Ngọc Hải phát hiện, mình căn bản không cách nào nhúc nhích mảy may.
Quân Vương cùng Thiên Quân, chênh lệch một chữ, nhưng lực nghiền áp, mạnh như vậy.
- Mạc Ngọc Hải, thật ra kế hoạch ngươi rất hoàn mỹ, ngươi giả ngu, Mạc Cát Cát không coi ngươi là đối thủ, Mạc Anh Hóa cũng khinh thường ngươi.
- Ngươi giết Lôi Tranh, tâm ngoan thủ lạt.
- Ngươi cổ động lòng người, để cho Mạnh Trạch cùng Hứa Phục Sinh chém giết, những thứ này, ngươi làm quá tốt, ta nhìn thấy trong lòng đều tê dại.
- Nhưng ngươi quên một điều.
Mạc Ngọc Hải nhìn về phía Mục Vân.
- Thực lực.
Mục Vân lại nói:
- Thế gian này, bất kỳ quỷ kế gì, ở trước mặt thực lực chênh lệch tuyệt đối, căn bản không đáng nhắc tới.
- Ngươi nên hiểu điều này.
Bàn tay Mục Vân nắm lấy, một cỗ sát khí tràn ngập ra.
- Cha, cứu ta.
Mạc Ngọc Hải quát khẽ một tiếng, một thân ảnh lúc này từ trên trời giáng xuống.
Ầm...
Tiếng nổ vang lên, thân ảnh kia đột nhiên hạ xuống.
Mạc Huyền Thiên.
Các chủ Huyền Thiên Các.
Hiện tại Mạc Huyền Thiên, bề ngoài thân thể, vết thương chồng chất, cả người thoạt nhìn, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy.
Toàn thân cao thấp, tựa hồ nguyên lực tiêu hao quá độ.
- Mục Vân.
- Ha ha, Cửu Thiên Vân Minh thủ bút thật lớn, một đôi tay cư nhiên đều duỗi tới Huyền Thiên Các ta.
Mạc Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Chỉ là Quân Vương Thiết Cốt Cảnh, ngươi cho rằng, ngươi sẽ là đối thủ của ta?
Chợt, một đạo thân ảnh khác lúc này cũng đáp xuống.
- Cửu Thiên Vân Minh?
Sắc mặt Mạc Thành Không hiện tại cũng có chút kinh ngạc.
Người của Cửu Thiên Vân Minh cư nhiên nhúng tay vào chuyện của Huyền Thiên Các bọn họ.
Tin tức này, Mạc Thành Không thật không nghĩ tới.
Ở trong mắt hắn, Cửu Thiên Vân Minh hiện tại hẳn là rụt cổ làm người mới đúng.
Làm sao có thể dám phái người đi vào trong Huyền Thiên Các, đánh chủ ý với Huyền Thiên Các bọn họ.
- Quân Vương kim cốt cảnh.
Mục Vân hé miệng cười.
- Ta quả thật cũng muốn lĩnh ngộ lĩnh ngộ, thực lực quân vương Kim Cốt Cảnh.
- Cho dù Kim Cốt Cảnh tiêu hao quá lớn, hẳn là cũng rất lợi hại chứ!
Mục Vân khẽ cười nói.
- Tự nhiên không phải ngươi có thể so sánh.
- Đã như vậy, thử xem.
Mạc Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Mạc Thành Không, hiện tại không phải chuyện của hai người ngươi ta, là sinh tồn của cả Huyền Thiên Các.
- Hôm nay hai người chúng ta nếu nhất định phải phân ra thắng bại, vậy Huyền Thiên Các nguy hiểm.
- Ta biết!
Mạc Thành Không hờ hững nói.
- Ta cũng không nghĩ tới, thu một Huyền Thiên Các tàn phá.
Mạc Thành Không cùng Mạc Huyền Thiên hai người, kì thực đều không quan tâm sinh tử của trưởng lão Quân Vương cảnh cùng đường chủ.
Không cần thiết.
Quân Vương không còn, có thể bồi dưỡng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận