Vô Thượng Thần Đế

Chương 433: Cơ Hội Buôn Bán To Lớn (1)

- Cái gì?
Nghe thấy lời này, toàn bộ đại điện lập tức vang lên tiếng ồn ào.
Vân Minh đã giải quyết đại quân Ma tộc?
Làm sao có thể?
- Được rồi, có phải là thật hay không, đợi giải quyết những tên ngoài kia, đương nhiên sẽ thấy rõ ràng.
Mục Vân xoay người, nhìn ba vị điện chủ, nói:
- Ta chỗ này có một chút Thanh Tâm Đan, có lẽ có thể hóa giải ma khí của bọn hắn.
- Nói đùa cái gì?
Mục Vân vừa dứt lời, lập tức có một vị Tam Cực điện trưởng lão lên tiếng phản bác:
- Thanh Tâm Đan chỉ là đan dược tam phẩm, có tác dụng gì?
Nhíu mày, Mục Vân cười nói:
- Các ngươi luyện chế đương nhiên vô dụng, ta luyện Thanh Tâm Đan lại là có tác dụng lớn, bởi vì ta thay đổi phối phương của Thanh Tâm Đan.
- Mục Vân, đứng đắn một chút, là thật là giả?
Vương Chí Kiệt ho khan một, quát lớn.
- Nhạc phụ đại nhân, là thật là giả, ngài thử một chút sẽ biết!
Mục Vân vừa dứt lời, Vương Chí Kiệt kia trực tiếp bay ra đại điện ngoài, mấy hơi sau đã chạy về.
Mà trong tay hắn, chính là Lý Trạch Lâm và một vị khác thanh niên.
Thời khắc này, Lý Trạch Lâm sợi tóc mở ra, toàn thân trên dưới tản ra một cỗ sát khí khủng bố, một đôi mắt đỏ như máu, dị thường đáng sợ.
- y!
Mục Vân nhìn Vương Chí Kiệt, lấy ra hai viên Thanh Tâm Đan.
Vương Chí Kiệt trực tiếp vỗ lên ngực Lý Trạch Lâm một chưởng, sinh sinh đánh tan viên đan dược kia.
Cũng không lâu lắm, Lý Trạch Lâm đột nhiên an tĩnh lại, không ngừng lắc đầu.
- Cha? Vì sao các ngươi đều nhìn ta như vậy?
Lần nữa mở hai mắt ra, ma khí trong mắt Lý Trạch Lâm đã biến mất, thay vào đó là một tia mê mang.
- Ngươi nói là cái gì? Xú tiểu tử, đợi lát nữa tính sổ sách cho ngươi!
Lý Vân Tiêu hừ hừ, nhìn Mục Vân, đột nhiên cười nói:
- Mục Vân, ngươi xem, mấy ngàn người bị ma hóa ngoài kia, Thanh Tâm Đan này...
- Nga, không sao đâu, Vân Minh ta tồn trữ hơn vạn viên, khẳng định đủ!
Mục Vân cười ha ha một tiếng nói:
- Nhưng cái này... Lý điện chủ, ngươi cũng biết... Luyện chế đan dược nha, cần không ít tiêu hao, sức người vật lực đều không ít, đúng không?
- Xú tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
Vương Chí Kiệt đột nhiên quát:
- Tên tiểu tử thối nhà ngươi, còn muốn thù lao với ta sao? Mau mau cút, mau lấy đan dược ra, nếu không ta để Tâm nhi trị ngươi!
Xong đời!
Nghe thấy lời này, Mục Vân gãi đầu một cái, cười khổ nói:
- Cha vợ, ta nào có ý đó, ta chỉ là nói, luyện chế đan dược cần tiêu hao, ta cũng không dễ dàng.
- Tiểu tử ngươi, đến cùng có cho hay không?
- Cho, cho, ai nói không cho, ngài nhìn ngài làm gì kích động như vậy!
Nhìn Vương Chí Kiệt, vẻ mặt Mục Vân đau khổ, lấy ra một chiếc nhẫn.
Nhìn Mục Vân cũng có kinh một màn ngạc, mấy người Mặc Dương, Cảnh Tân Vũ sau lưng đều nín cười.
- Nơi này là một vạn viên Thanh Tâm Đan, cũng đừng nói ta hẹp hòi, trong Vân Minh ta cũng chỉ có mấy chục vạn viên.
Nghe thấy lời này, Vương Chí Kiệt kém chút phun ra ngoài một hơi lão huyết.
Ma tộc xâm lấn quy mô, Thanh Tâm Đan này quả thực là lương đan cứu mạng, so với đan dược bát phẩm, cửu phẩm còn đáng tiền hơn.
Tiểu tử này, một hơi luyện chế nhiều như vậy.
Vương Chí Kiệt thậm chí hoài nghi, có phải Ma tộc là do Mục Vân cố ý phóng xuất, chuẩn bị hung hăng doạ dẫm một bút hay không.
- Khổ trưởng lão, Vu trưởng lão, các ngươi mang cường giả Thông Thần cảnh, trước chế phục những người kia, sau đó cho bọn hắn uống vào những đan dược này đi.
- Vâng!
Trong đại sảnh dần dần trở nên ồn ào náo động lên.
- Độc tố giải khai, ta sẽ dẫn người trực tiếp giết ra ngoài.
Vương Chí Kiệt quát khẽ nói.
- Chỉ là một vạn đại quân mà dã muốn xâm chiếm Tam Cực điện ta, không khỏi nghĩ cũng quá đơn giản.
- Đừng, đừng!
Mục Vân đột nhiên nói:
- Nhạc phụ đại nhân, ta có biện pháp, có thể làm cho ngài không uổng phí một binh một tốt mà đã có thể đánh lui những chiến sĩ Ma tộc này, nhưng mà biện pháp của ta hao tổn không ít linh tinh, mà Vân Minh lại đang làm ăn khó khăn, cho nên...
- Tiểu tử ngươi, hôm nay không phải chính là vì tới làm sinh ý chứ?
- Không phải, ta đương nhiên là tới cứu ngài, chỉ là phí vất vả, dù sao cũng nên cho chút đi.
- Còn không cứu được đã muốn tiền?
Mục Vân cười nói:
- Chỉ cần ngài một câu, ta lập tức giải quyết cho ngài.
Nhìn thấy Vương Chí Kiệt nghi hoặc nhìn của mình, Mục Vân vội vàng nói:
- Nhạc phụ đại nhân, ngươi cần phải nghĩ kỹ, Ma Cách này chỉ là một trong thập bát Ma Vương, mười bảy thập bát Ma Vương, dưới tay đã có mười vạn Ma tộc chiến sĩ, mặt trước mười sáu vị kia, lại thêm kia tứ đại Ma Hoàng, chân chính ác chiến chính là ở phía sau nữa!
- Nếu như hiện tại ngài đã hao phí đại lượng binh mã, vậy chờ đến đại quân Ma tộc chân chính đến, Tam Cực điện chẳng phải là phải rơi vốn ban đầu!
- Tiểu tử ngươi, quanh co lòng vòng, đúng là không có ý kiến hay, đến cùng là ý định gì, mau nói.
- Chủ ý của ta rất đơn giản, chỉ cần ta nói một chữ, vạn đại quân ngoài kia, trong khoảnh khắc hóa thành hư không!
- Ồ?
Nghe thấy lời này, không chỉ là Vương Chí Kiệt, Lý Vân Tiêu, Dương Đình Ngọc, cũng hiếu kì nhìn Mục Vân.
- Tiểu tử ngươi, sẽ không phải là gian tế của Ma tộc, tới khuyên ta đầu hàng chứ?
Nhìn Mục Vân, Vương Chí Kiệt đột nhiên bắt đầu đánh giá:
- Ta thấy ngươi không bình thường, nói, ngươi có phải gian tế của Ma tộc hay không!
- Sao có thể!
Mục Vân cười khổ nói:
- Tính một, hiện tại đến giúp ngài, ta thật sự là bệnh thiếu máu, thua thiệt vốn liếng không về, nhưng mà lần này, cũng coi là một lần làm mẫu, hi vọng đằng sau sẽ có đại thu hoạch.
Mục Vân mỉm cười, nhìn mê mang đám người, nói:
- Ba vị điện chủ, Ma Cách kia không đơn giản, chỉ sợ chỉ có ba vị điện chủ xuất thủ mới có thể chế phục, còn về Ma Tướng phía dưới thì không phải vấn đề, những ma binh kia cứ giao cho ta!
Vừa dứt lời, Mục Vân bước ra một bước.
Nhìn thấy Mục Vân đi ra khỏi đại điện, đi tới trước quảng trường rộng lớn, đám người cũng cùng tới.
Lúc này, trên quảng trường trước đại điện, ba ngàn ma binh nhìn chằm chằm năm ngàn võ giả Tam Cực điện bị ma hóa trước mặt bọn họ.
Chỉ là không bao lâu, những võ giả Tam Cực điện bị ma hóa, từng người lại dần dần khôi phục lại, mặc dù là có phần suy yếu, thế nhưng đã biến thành bình thường.
- Xảy ra chuyện gì?
Thấy cảnh này, trên mặt một ít Ma Tướng lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Những người này đều bị thập bát Ma Vương Ma Cách của bọn hắn thôi động ma hóa, lúc này sao lại khôi phục?
- Hả?
Thấy cảnh này, liền chính Ma Cách cũng là có chút kinh ngạc.
- Ma Vương đại nhân!
- Người đó là ai?
Ma Cách hỏi.
- Minh chủ Vân Minh - Mục Vân!
- Mục Vân?
Ma Cách ngẩn người, nói:
- Tại sao hắn lại ở chỗ này? Hắn không lo lắng bên phía Đông Vân thành sao?
- Thuộc hạ không rõ ràng!
Nhìn thấy Mục Vân, trong lòng Ma Cách xuất hiện cảm thấy lo lắng.
- Mời nhạc phụ đại nhân, hai vị điện chủ xem!
Mục Vân vẫy tay một cái, trong tay xuất hiện mười viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn.
- Đây là cái gì?
Vương Chí Kiệt buồn bực nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận