Vô Thượng Thần Đế

Chương 438: Ngoài Ý Muốn Đầu Nhập (1)

- Khởi bẩm minh chủ, sau khi thập bát Ma Vương chết tại Tam Cực điện, Quân Vô Tà được sự giúp đỡ của Thánh Đan tông, đánh giết Ma Kha, đoạt lại Thiên Tà đảo, mười vạn đại quân Ma tộc, cuối cùng chỉ có bộ phận cực nhỏ trên dưới một trăm người trốn về trong Ma Uyên.
- Trốn rồi?
- Ừm!
Mặc Dương mở miệng nói:
- Mà Thánh Đan tông đã liên hợp mười mấy tên trưởng lão Niết Bàn cảnh, phong ấn lối ra Ma Uyên!
- Phong ấn rồi?
Mục Vân lập tức trợn tròn mắt.
Thánh Vũ Dịch này có bản lĩnh lớn như vậy sao?
- Là phong ấn, nhưng mà chỉ sợ cái phong ấn kia cũng không thể chống đỡ thời gian quá lâu, Thiên Tà đảo đã chuẩn bị di chuyển đến bên cạnh Thánh Đan tông, lại lập tông môn, ta thấy phong ấn kia, tám chín phần mười là chống đỡ không được mấy tháng.
- Ừm, biết!
Mục Vân trầm tư nửa ngày, nói:
- Đã như vậy, đoạn thời gian gần đây, mọi người bắt đầu an tâm tu luyện đi, Hắc Viêm Phích Lịch Đạn vẫn tiếp tục luyện chế, luyện chế phạm vi lớn, Mặc Dương, ngươi tìm mấy luyện khí sư tinh thông lôi thuật tới.
- Hả?
- Hả cái gì mà hả, nhanh đi, thời gian mấy tháng này, phàm là đến thập trọng, bắt đầu cô đọng Hồn Đàn thì đều tìm Mặc Dương, toàn bộ vật liệu đều do Vân Minh bỏ ra.
Mục Vân quát:
- Chỉ cần các ngươi trung tâm, Vân Minh có thể cho các ngươi, nhất định sẽ không ít hơn các siêu cấp thế lực khác.
- Vâng!
Nghe thấy lời này, một ít người cảnh giới Thông Thần cửu trọng, thập trọng trong Vân Minh, trên mặt mang thần sắc kích động.
Niết Bàn cảnh, đối bọn hắn mà nói, quả thực là trên trời dưới đất xoay tròn.
Có thể bước vào cảnh giới Niết Bàn cảnh, tương lai tại Vân Minh, chí ít cũng là một vị trưởng lão, cho dù trên ại Trung Châu đại lục cũng là cường giả cực kỳ lợi hại.
Nhưng theo hiện tại Vân Minh phát triển và lớn mạnh, thời gian ngày đó đến nhất định sẽ không quá muộn.
- Sư tôn, hiện tại, tin tức Hắc Viêm Phích Lịch Đạn đã là truyền ra, bây giờ chúng ta có muốn bắt đầu buôn bán đến các thế lực khác hay không?
- Không cần!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Chào hàng cho bọn hắn thật không có thân phận, chờ bọn hắn đến mua mới đúng, dù sao phong ấn là không cách nào triệt để phong ấn Ma tộc ở phía dưới, nếu không được thì chờ một chút.
- Vâng!
Thời gian từ từ trôi qua, mà dần dần, thương đội đi tới Đông Vân thành lại càng ngày càng nhiều.
Những thương đội này, phần lớn là hành tẩu trên toàn bộ Trung Châu đại lục, vô số thiên tài địa bảo.
Chỉ là, lần này bọn hắn đến Đông Vân thành lại không phải vì cái gọi là thiên tài địa bảo.
Mà là vận đến vô số thiên tài địa bảo, tiến hành trao đổi với Đông Vân thành.
Trước đó không lâu, Đông Vân thành bắt đầu tuyên bố đấu giá Hắc Viêm Phích Lịch Đạn, mà bây giờ, Hắc Viêm Phích Lịch Đạn đã trở thành địa khí chạm tay có thể bỏng của Trung Châu.
Cho dù là một ít tiểu thế lực cũng nhịn không được đến đây đấu giá mua.
Một Hắc Viêm Phích Lịch Đạn có thể giảo sát gần trăm vị chiến sĩ Ma tộc, mua mười viên trở về sẽ đủ những môn phái nhỏ này giảo sát binh mã tiểu đội Ma tộc.
Dù sao, đánh nhau với tám đại thế lực, Ma tộc sẽ vận dụng hơn vạn chiến sĩ, thế nhưng đối với những môn phái nhỏ kia, mấy ngàn tên Ma tộc chiến sĩ đã đủ.
Mà dần dần, Đông Vân thành nghiễm nhiên trở thành một trong những chợ giao dịch phồn hoa nhất của toàn bộ Trung Châu đại lục, nhân mã đến từ từng thế lực nối liền không dứt.
Ngay từ đầu, Mặc Dương định cấm võ giả của năm đại thế lực Thánh Đan tông, Tụ Tiên các vào thành.
Thế nhưng sau khi Mục Vân biết lại là hung hăng phê bình một phen.
Đồng thời tuyên bố, Ma tộc muốn lần nữa quyển thổ mà đến, toàn bộ Trung Châu phải nên đoàn kết lại với nhau, ứng đối Ma tộc xâm lấn.
Thế nhưng lời tuy là như thế, mười vạn Tinh Linh hạ phẩm bán Hắc Viêm Phích Lịch Đạn cho Tam Cực điện và Vũ Tiên Môn, bán đến trong tay năm đại thế lực lại là hai mươi mốt vạn.
Còn về bọn hắn có mua hay không, Mục Vân mặc kệ những người này muốn làm gì.
Mà Vân Minh còn phát ra thông cáo, bán cho mọi người mỗi một khắc Phích Lịch Đạn, đều có các tiêu chí khác, nếu như ai dám tự mình bán Hắc Viêm Phích Lịch Đạn với giá thấp cho năm đại thế lực, từ nay về sau đừng nghĩ mua được Phích Lịch Đạn từ trong Vân Minh.
Đại quân Ma tộc lúc nào cũng có thể xông phá phong ấn, Phích Lịch Đạn chính là đồ cứu mạng, không có Phích Lịch Đạn, vậy trên cơ bản có thể tuyên bố, môn phái đã là đi hướng diệt vong.
Mà không ít người hữu tâm muốn tìm tòi kết cấu trong Phích Lịch Đạn, ý đồ thử luyện chế, thế nhưng không dựa theo phương pháp Vân Minh đưa cho dẫn bạo Phích Lịch Đạn, vậy Phích Lịch Đạn sẽ lập tức bạo tạc.
Bởi vậy, trong tám đại thế lực, ngược lại bởi vì tự mình muốn nghiên cứu Phích Lịch Đạn mà tổn thất không ít luyện khí sư.
Không chỉ là Phích Lịch Đạn, trong Vân Minh, buôn bán Thanh Tâm Đan cũng là trở nên chạm tay có thể bỏng.
Mở ra Phích Lịch Đạn sẽ dẫn phát bạo tạc, mà phân giải Thanh Tâm Đan lại không nguy hiểm gì.
Thế nhưng cho dù là Tụ Tiên các, sau vài lần phân giải cũng không cách nào luyện chế ra Thanh Tâm Đan.
Mà càng có người muốn mua chuộc nhưng luyện khí sư, luyện đan sư, thủ tín trong Vân Minh, kết quả không những tin tức không vào tay, ngược lại những võ giả được phái đi thẩm tra tin tức đều bị Vân Minh giết sạch sẽ.
Mà một ngày này, khi Mục Vân đang nghiên cứu Phích Lịch Đạn cải tiến thì một tin tức lại làm cho hắn trở nên cực kỳ kinh ngạc.
Vân Minh có tám vị khách đến, tám vị khách này, Mục Vân cũng không lạ lẫm, thế nhưng cũng chưa nói tới quen thuộc.
Trong đại điện Vân Minh, Mục Vân ngồi ở vị trí cao nhất, nhìn tám người phía dưới, ánh mắt lộ ra mỉm cười.
Tám vị cường giả Niết Bàn cảnh.
- Mục Vân đạo sư, đã lâu không gặp, ngươi quả nhiên không phải vật trong ao, mới gặp phong vân đã thuận gió ngự thiên.
- Lâm Tiêu Thiên, không ngờ gặp được ngươi ở Trung Châu, ta càng kinh ngạc đấy!
Người tới chính là Lâm Tiêu Thiên, vị này đã từng là đốc sát giả Long Bảng của Thất Hiền học viện.
Mà người này sau trận chiến hủy diệt Mục gia đã không có tin tức, nhưng bây giờ lại xuất hiện tại Vân Minh.
Theo hắn, còn là bảy vị đặc cấp chủ nhiệm sư trước kia của Thất Hiền học viện.
Mà làm cho Mục Vân kinh ngạc nhất lại là, Lâm Tiêu Thiên hiện tại đã là cảnh giới Niết Bàn cảnh tam trọng, thời gian mấy năm không gặp, Lâm Tiêu Thiên hình như gặp được kỳ ngộ rất lớn.
- Nam Vân Đế Quốc, ta sớm đã đợi đủ rồi, nghĩ ra ngoài nhìn, thời gian mấy năm này, chứng kiến mọi việc, cũng là có tăng trưởng, thế nhưng so sánh với ngươi thì lại kém quá xa!
- Đốc sát giả Long Bảng, đây chính là khiêm tốn!
- Ha ha...
Một bên Y Chiêm Long đột nhiên cười nói:
- Khiêm tốn? Ở trước mặt Mục minh chủ ngươi, chúng ta chỉ có tự ti mặc cảm, nơi nào có tư cách khiêm tốn!
- Không biết lần này các ngươi đến đây là có chuyện gì?
Mục Vân vẫn hỏi ra nghi hoặc từ đáy lòng, mở miệng nói.
- Đầu nhập!
Lâm Tiêu Thiên mỉm cười, nhìn Mục Vân.
- Đầu nhập?
Nhìn Lâm Tiêu Thiên, trên mặt Mục Vân lộ ra một tia nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận