Vô Thượng Thần Đế

Chương 439: Ngoài Ý Muốn Đầu Nhập (2)

- Ha ha, Lâm Tiêu Thiên, ngươi là cảnh giới Niết Bàn tam trọng, lợi hại hơn ta nhiều, đầu nhập ta? Mà trên Trung Châu này, tám đại thế lực khác đều lợi hại hơn Vân Minh ta, ngươi lựa chọn sai sao?
- Nói như vậy, Mục minh chủ không nguyện ý thu lưu chúng ta sao?
- Đó cũng không phải, chỉ là ta rất kinh ngạc, vì sao ngươi chọn ta!
- Vì sao à, Mục minh chủ ngày sau sẽ hiểu rõ, nhưng Mục minh chủ có thể tin tưởng, Lâm Tiêu Thiên ta làm người, nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, chỉ là hiện tại, đúng là không thể nói rõ với ngươi là vì sao!
Trầm ngâm một lát, Mục Vân mỉm cười gật đầu nói:
- Nếu đã như vậy, hoan nghênh đốc sát giả Long Bảng và bảy vị đặc sứ đại nhân ngày xưa trở thành khách khanh trưởng lão Vân Minh ta.
- Đa tạ!
Lâm Tiêu Thiên hình như dự liệu được, Mục Vân chắc chắn sẽ thu nhập bọn hắn dưới trướng, trên mặt cũng không có bao nhiêu ngoài ý muốn.
- Còn có một người, ta nghĩ Mục minh chủ hẳn là sẽkhông từ chối ở ngoài cửa, chỉ là, ngày xưa Mục gia gặp nạn, hắn tuyệt không xuất thủ, có thể đáy lòng Mục minh chủ sẽ có khúc mắc, cho nên...
- Khúc mắc?
Mục Vân cười ha ha nói:
- Năm đó Mục gia ta gặp nạn, không có đâm đao phía sau đều xem như bằng hữu của Mục Vân ta, hơn nữa lúc ấy loại trạng thái đó, cho dù là xuất thủ cũng không thể giải cứu Mục gia, người này là ai, Lâm Tiêu Thiên, ngươi cứ mang đến là được!
- Tin tưởng ta như vậy?
- Không tin ngươi, ta có thể đồng ý để ngươi gia nhập vào Vân Minh sao?
- Tử Dạ Kiếm Khách, cái tên này, ngươi còn nhớ rõ sao?
- Viện trưởng Phong Hiền viện - Trương Tử Hào?
Mục Vân hơi ngẩn người, gật đầu nói:
- Đương nhiên là nhớ kỹ.
Người này lúc ấy tại Thất Hiền học viện biểu lộ ra hứng thú thật lớn đối với Mục Vân, muốn thu Mục Vân làm đồ đệ, thế nhưng lại bị Mục Vân từ chối.
Chỉ là sau đó, lúc Mục gia gặp nạn, hắn đúng là không có xuất thủ.
Lúc trước, mặc dù trong lòng Mục Vân phẫn nộ, thế nhưng hắn cũng biết, cho dù Trương Tử Hào muốn ra tay thì cũng không có lý do xuất thủ.
Lúc ấy, Mục gia là tất bại, làm sao có thể ứng đối.
- Đương nhiên là hoan nghênh, danh tiếng của Tử Dạ Kiếm Khách, ta đến bây giờ cũng còn nhớ kỹ.
- Ha ha... Lâm Tiêu Thiên, ta đã nói cho ngươi, Mục Vân không phải loại người nhỏ mọn kia, ngươi còn để ta ở ngoài điện chờ.
Ngay tại lúc này, đại điện ngoài, một bóng người đột nhiên dậm chân tiến đến, chính là Trương Tử Hào.
Tử Dạ Kiếm Khách, thanh danh hiển hách.
Bây giờ Trương Tử Hào nhìn qua vẫn là phong độ nhẹ nhàng, kiếm mi tinh mục, khí khái anh hùng hừng hực.
- Hoan nghênh Trương viện trưởng!
- Ha ha, Mục Vân, lúc này Trung Châu đại lục sắp phân loạn, chính là thời khắc Vân Minh ngươi quật khởi, bây giờ ta ôm đùi ngươi, cũng chưa muộn lắm chứ.
- Đương nhiên!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Người tới, trước mang mấy vị khách khanh trưởng lão đến phòng nghỉ ngơi, ban đêm thiết yến khoản đãi.
- Vâng!
Chín người rời khỏi, mấy người Mặc Dương, Lâm Chấp lập tức chạy vào.
- Sư tôn, ta luôn cảm giác là lạ!
Mặc Dương mở miệng nói:
- Đốc sát giả Long Bảng này cùng với chín người Trương Tử Hào, từng làm đặc sứ tại Thất Hiền học viện, quan hệ với chúng ta cũng không mật thiết lắm, mà thời gian biến mất sấp sỉ năm năm, chín người đột nhiên nói muốn gia nhập Vân Minh ta, chỉ sợ...
- Không sao cả!
Mục Vân khoát tay áo nói:
- Nếu như những người khác an bài gian tế đến, chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi kỳ biến là được, còn nếu thực tình đầu nhập chúng ta, vậy không ngờ là phải lợi dụng thật tốt.
- Lâm Tiêu Thiên người này, thiên tư hơn người, tu vi tiến bộ cực nhanh, là người có đại khí vận, bảy vị đặc sứ kia, nhìn kỹ, từng người cũng là hồng quang đầy mặt, tuyệt không giống như người nghèo túng, bọn hắn đi tới Vân Minh, tất nhiên là có bí mật gì.
- Chỉ là mặc kệ bọn hắn muốn làm gì, chỉ cần không giở trò xấu với Vân Minh ta, ta đều có thể để bọn hắn lưu ở nơi này, trước mắt là thời khắc dùng người, giữ bọn hắn lại sẽ có tác dụng lớn, trước xem xét rồi lại nói.
- Vâng!
Nhìn phương hướng mấy người rời khỏi, Mục Vân khẽ nhíu mày.
- Mạc lão ca, thời gian ngươi tại Thất Hiền học viện đủ dài, có biết chín người này có quan hệ tốt với ai không?
- Bản thân Trương Tử Hào chính là viện trưởng Phong Hiền viện, quan hệ tốt nhất với kiếm của hắn, đối với người khác đều xa cách, cả ngày ôm phá kiếm của hắn giống như ôm lão bà, Lâm Tiêu Thiên người này, lai lịch không rõ, năm đó kẻ này quật khởi tại Thất Hiền học viện, tựa như là cùng với ngươi, nga, đương nhiên, hắn cũng không biến thái như ngươi.
- Mà bảy vị đặc sứ kia đều là do mười vị trưởng lão lựa chọn ra, chưa từng thân cận với ai.
Nghe được Mạc Vấn trả lời, Mục Vân trợn trắng mắt.
Nếu nói như vậy.
Chín người này, toàn bộ là cường giả Niết Bàn cảnh, đáng giá mời chào, chỉ là không biết đến cùng mục đích là cái gì, lại khó mà phán đoán có thể dùng được hay không.
Mà cùng lúc đó, chín người Lâm Tiêu Thiên, Trương Tử Hào đã tụ tập vào trong một gian phòng, hình như đang thương thảo cái gì.
- Lâm Tiêu Thiên, Mục Vân sẽ không hoài nghi gì chứ!
Trương Tử Hào mày nhăn lại nói.
- Hoài nghi gì?
Lâm Tiêu Thiên đáp:
- Nếu như hắn hoài nghi, ngươi còn có thể tiến vào Vân Minh sao?
- Ừm! Mục Vân khẳng định sẽ có chỗ cảnh giới đối với chúng ta, cho nên sau này, chúng ta mấy người vẫn là tách ra hành sự tương đối tốt, miễn cho bị Mục Vân hoài nghi chúng ta muốn làm cái gì.
Y Chiêm Long nói:
- Chỉ là ta không rõ, vì sao chủ nhân để ta gia nhập vào Vân Minh, mà không phải đi thẳng đến hắn...
- Chủ nhân nói làm cái gì thì ngươi cứ nghe lệnh là được, hiện nay, Trung Châu tràn ngập tại khói lửa, chủ nhân đã sớm tính toán kỹ mọi việc, trước mắt, chỉ chờ Ma tộc lần nữa tụ tập, công phá phong ấn, đến khi đó, kế hoạch của chủ nhân sẽ từng giờ từng phút hiện ra trên mặt nước.
- Ừm!
Trương Tử Hào cũng phụ họa nói:
- Chúng ta không cần nghĩ quá nhiều, chủ nhân nói chúng ta làm cái gì thì chúng ta làm cái đó, còn về Mục Vân, nếu chủ nhân bảo chúng ta hiệu lực cho Vân Minh, vậy Mục Vân nói cái gì thì chúng ta làm cái đó là được.
- Ừm.
- Ừm!
Giữa sân tám người phân biệt gật đầu, hai bên lộ ra thần sắc giám định.
Mà dần dần nương theo Vân Minh bán tháo Hắc Viêm Phích Lịch Đạn và Thanh Tâm Đan, càng ngày càng nhiều võ giả bắt đầu muốn vùi đầu vào trong Vân Minh.
Chỉ là Mục Vân kiên trì, chỉ thu những võ giả lai lịch, bối cảnh rõ ràng, cho nên chân chính có thể gia nhập vào Vân Minh chỉ là số ít.
Nhưng mặc dù là như thế, lúc này trong Vân Minh cũng đã nắm chắc đội ngũ vạn người.
Mấy trăm tên võ giả Thông Thần cảnh, võ giả Niết Bàn cảnh cũng phát triển đến hơn hai mươi vị.
Ngắn ngủi thời gian mấy tháng, Vân Minh thu nhập càng trực tiếp tăng vọt khủng bố.
Hắc Viêm Phích Lịch Đạn và Thanh Tâm Đan quả thực mang đến cho Vân Minh lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận