Vô Thượng Thần Đế

Chương 441: Ma Thiên Phiên (1)

Nhìn từng quang đoàn thần bí phiêu tán ở trước mắt, Mục Vân hơi mở miệng, một bước tiến lên.
Bàn tay một trảo, một đạo quang mang hắc sắc, trực tiếp rơi vào trong tay Mục Vân.
Vừa vào tay, một lực lượng trầm trọng trực tiếp làm Mục Vân kém chút không cầm nổi.
Đó là một thanh trường kiếm toàn thân đen nhánh, kiếm dài ba thước, toàn bộ thân kiếm không biết dùng cái gì chế tạo thành, toàn thân trên dưới đen kịt một mảnh.
Nhưng trọng lượng này đúng là để Mục Vân không dám xem thường.
Phải biết, cảnh giới của hắn hiện tại chính là Niết Bàn cảnh, lực lượng một quyền tùy ý đã có vài chục vạn cân, trường kiếm màu đen nhìn đen nhánh này, hắn lại không cầm nổi.
- Nhìn ngươi đen sì, đặt cho ngươi tên - Hắc Uyên Kiếm đi!
Mục Vân tùy ý nói.
Trường kiếm nhìn vô cùng quái dị, thế nhưng dùng kinh nghiệm trước kia của Mục Vân có thể phán định, kiếm này tuyệt đối không tầm thường, trong bảo vật động thiên Tru Tiên Đồ còn chưa có cái gì kém cỏi.
- Không đưa ta ra ngoài, xem ra còn có thể lựa chọn thêm một lần nữa.
Mục Vân nhìn chùm sáng lơ lửng trên đỉnh đầu, lần nữa thân thủ, rơi xuống một vệt ánh sáng.
- A?
Kéo quang đoàn kia vào trong tay, Mục Vân lại phát hiện là một bản thư tịch cổ phác.
Mặt ngoài thư tịch ố vàng, trong lại nhìn cực kỳ mới tinh.
- Tam Thập Tam Thiên Bách Trận Đồ!
Nhìn thấy tên này, Mục Vân ngẩn người.
Tam Thập Tam Thiên? Đây là nơi nào? Bách Trận Đồ...
Bắt được Tam Thập Tam Thiên Bách Trận Đồ, ý thức Mục Vân rời khỏi động thiên bảo vật.
Chỉ là, khi ý thức trở lại trong thân thể, Mục Vân nhất thời ngây ra như phỗng, đứng tại chỗ.
Hắn kinh ngạc phát hiện, mười ức Tinh Linh hạ phẩm trong giới chỉ lại biến mất sạch sẽ.
Hết rồi!
Cái này hết rồi!
Mục Vân triệt để trợn tròn mắt.
- Tru Tiên Đồ, ngươi cút đi, lão tử không muốn bí tịch của ngươi, ngươi trả lại linh tinh cho ta!
Mục Vân hung dữ mắng.
Chỉ là đáp lại hắn chỉ có Tru Tiên Đồ an tĩnh lơ lửng trong hồn hồ.
- Vân ca, chàng thế nào!
Nhìn thấy Mục Vân thức tỉnh, Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã vội vàng tiến lên nói.
- Không sao cả!
Nhìn Hắc Uyên Kiếm cùng với kia tam thập tam thiên Bách Trận Đồ trong tay mình, Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Mười ức linh tinh, đổi một thanh kiếm này và quyển trận đồ này, rất có lời.
Có lời?
Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã cười cười xấu hổ.
Mặt ngoài nói như vậy, trong lòng Mục Vân lại đang rỉ máu.
- Tâm nhi, gần đây nàng vẫn luôn xem Vạn Huyền Trận Đạo, đối với trận pháp cũng coi là có phần hiểu rõ, Tam Thập Tam Thiên Bách Trận Đồ này cho nàng, nhất định phải nghiên cứu cho thất tốt, đây chính là mười ức linh tinh!
- Ừm!
Nâng lên Bách Trận Đồ kia, Vương Tâm Nhã nhẹ gật đầu.
- Nhị tầng Hồn Đàn, Niết Bàn cảnh nhị trọng!
Cảm nhận được thân thể biến hóa, Mục Vân khẽ cười nói.
Chỉ là, khi hắn quan sát trong thân thể bản thân lại đột nhiên biến đổi sắc mặt.
- Thế nào rồi? Vân ca!
- Hồn Đàn của ta...
Trong lúc Mục Vân kinh ngạc, hai tòa Hồn Đàn xuất hiện dưới trướng.
Chỉ là, hai tòa Hồn Đàn kia nhìn lại là màu đen, hiện ra từng tầng từng tầng hào quang màu vàng kim nhạt.
Kia hào quang màu vàng kim nhạt trực tiếp triệt để bao phủ hai tầng Hồn Đàn lại, nhìn qua chiếu lấp lánh.
- Hồn Đàn này...
Tần Mộng Dao cũng hết sức kinh ngạc.
- Trước mặc kệ, gần đây bên phía Ma Uyên như thế nào?
- Phong ấn đã bị phá, đại quân Ma tộc từ trong Ma Uyên bắt đầu ra ngoài, chỉ là, bọn hắn chỉ chiếm cứ tại chỗ thành trì trước kia của bốn đại thế lực Vọng Nguyệt lâu, hình như tạm thời tuyệt không dự định đi tới đây.
- Ồ?
Lông mày Mục Vân nhăn lại thật sâu.
- Vân ca, thế nào rồi?
- Ta có loại dự cảm bất thường, nếu như phá vỡ phong ấn, chỉ sợ đại quân Ma tộc sớm đã phóng tới nhân loại, hiện tại trú đóng ở xung quanh vị trí của bốn đại thế lực, chỉ sợ lần này đến không chỉ đơn giản là mấy vị Ma Vương như vậy.
- Không thể nào...
Tần Mộng Dao ngẩn ngơ, nói:
- Bình thường, trong Ma Giới, Ma Hoàng không dám rời khỏi Ma Giới của mình, cạnh tranh trong Ma tộc cũng là cực kỳ kịch liệt, không cẩn thận, tứ đại Ma Hoàng có thể sẽ bị người khác chiếm địa bàn!
- Làm sao nàng biết?
- Hắc hắc, hiện tại Băng Hoàng Thần Phách dần dần thức tỉnh, một ít ký ức cũng đang dần dần thức tỉnh!
Nghe thấy Tần Mộng Dao nói lời này, sắc mặt Mục Vân lại trở nên cổ quái.
- Ký ức cũng đang thức tỉnh...
Nghe thấy lời này, Mục Vân đột nhiên tự lẩm bẩm:
- Hi vọng không phải nàng...
- Vân ca, chàng sao vậy?
- Không sao đâu, truyền mệnh lệnh xuống, chuẩn bị khai chiến đi, lần này Ma tộc đến sẽ không chỉ mấy vạn đại quân.
- Ừm!
Phong ấn Ma Uyên bị phá vỡ, toàn bộ Trung Châu đại lục triệt để trở nên khẩn trương lên.
Mà cùng lúc đó, vị trí trước kia của Đăng Thiên phủ, trong Phù Dư thành.
Thời khắc này, trong Phù Dư thành, ma khí lăn lộn, từ trên không nhìn lại, toàn bộ Phù Dư thành, khắp nơi đều lăn lộn ma khí và bóng người chiến sĩ Ma tộc.
Những lăn lộn kia ma khí gần như che chắn toàn bộ Phù Dư thành, cho dù là ban ngày, từ xa nhìn lại, Phù Dư thành cũng là một mảnh đen nhánh.
Mà cư dân gần đó hoặc là sớm đã dọn đi, một ít lưu lại cư dân thì đều bị Ma tộc giết chết.
Mà giờ khắc này, trong Đăng Thiên phủ, lần lượt từng bóng người ngạo nghễ đứng thẳng, nhìn về Ma trụ phóng lên tận trời phía trước Ma Uyên.
- Lần này lão thập thất và lão Thập Bát hai tên ngu ngốc, hoàn toàn làm hư chuyện!
Trong mấy bóng người kia, một người mở miệng nói:
- Vốn là để bọn hắn chiếm cứ một cứ điểm, mưu đồ đại kế, chờ đợi chúng ta đến đây, hiện tại ngược lại tốt, làm cho mình toàn quân bị diệt không nói, còn mang đến ảnh hướng trái chiều cho đại quân Ma tộc ta.
- Long Câu, ngươi cũng không phàn nàn, lần này, mười sáu Ma Ngục ngươi mang đến bao nhiêu nhân mã?
- Mười vạn đại quân!
Long Câu trả lời:
- Ta lần này xem như kéo toàn bộ nội tình đến, lão tử không tin, chỉ là một Trung Châu đại lục, chẳng lẽ cần Ma Hoàng đại nhân bọn hắn tự thân xuất mã! Hắc Nha, ngươi thì sao?
- Mười lăm vạn!
Nam tử được gọi là Hắc Nha, thân hình cao lớn tinh tế, âm thanh bén nhọn, nói:
- Ngươi cầm nội tình, nội tình cả đời ta đều mang đến, lần này, không cầm xuống Trung Châu, tên Hắc Nha ta sẽ đọc ngược lại!
- Mị Ảnh, Mộng Yểm, hai người các ngươi cũng không giấu dốt, chỉ sợ lần này mang ba mươi vạn đại quân?
- Dù sao cũng nhiều hơn ngươi!
Trong hai người đó, một giọng nữ lạnh như băng nói:
- Lần này, các ngươi nhất định không thể chủ quan, nghe nói trong nhân loại có một thế lực tên là Vân Minh, luyện chế Thanh Tâm Đan có thể phòng ngừa ma khí Mặc tộc ta lây nhiễm, càng có Hắc Viêm Phích Lịch Đạn gì đó, lực sát thương khá lớn, nhất định không thể chủ quan.
- Những tin tức này, hai người các ngươi hẳn phải biết chứ!
Một nam tử khác mở miệng nói, âm thanh lộ ra rất lạnh lùng:
- Nghe nói Ma Kha cũng bởi vì Hắc Viêm Phích Lịch Đạn kia mới bị người của Tam Cực điện vây khốn, ngay cả chạy trốn thoát cũng không thể.
- Hừ, vậy trước diệt Vân Minh đó rồi lại nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận