Vô Thượng Thần Đế

Chương 444: Cửu Thiên Chân Lôi (2)

Mục Vân cười nói:
- Mà quan trọng nhất là, cái đồ chơi Lôi Viêm Phích Lịch Đạn này, cho dù võ giả Niết Bàn tam trọng tứ trọng bị tạc cũng muốn ngỏm củ tỏi.
- Vậy chúng ta sẽ giúp bọn hắn?
- Giúp, vì sao không giúp!
Mục Vân tự đắc cười nói:
- Lôi Thần cốc cần ta trợ giúp bọn hắn, ta cũng vừa lúc cần Lôi Thần cốc trợ giúp, để hoàn thành Lôi Viêm Phích Lịch Đạn tiến hóa.
- A?
- A cái gì! Tranh thủ thời gian chuẩn bị tiếp khách đi!
Mục Vân cười hắc hắc, nhìn ngoài đại điện.
Không bao lâu, Mặc Dương đi ra ngoài đột nhiên trở về, cười hắc hắc nói:
- Sư tôn, ngươi đoán đúng, Lôi Thần cốc - Lôi Kiệt đến.
- Mời hắn vào đi!
Mục Vân mỉm cười, nhấp một ngụm trà, Lôi Thần cốc đến, hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chỉ là có thể đàm thành hay không thì phải xem quyết tâm của Lôi Thần cốc.
- Mục minh chủ, đã lâu không gặp!
Lôi Kiệt vừa vào cửa đã chắp tay cười nói:
- Từ lần trước gặp một lần trong Vạn Quỷ Phủ Quật, ta đã biết, Mục minh chủ là nhân trung long phượng, hiện tại, quả nhiên.
Ngày đó tại Vạn Quỷ Phủ Quật, bọn hắn liều sống liều chết muốn tìm được bảo bối, thế nhưng bảo bối kia, sớm đã bị Mục Vân lấy đi dễ như trở bàn tay.
Cùng hắn nói là Mục Vân thám hiểm, chẳng bằng nói Mục Vân là trực tiếp thuận tay lấy đi bảo bối.
Bây giờ suy nghĩ một chút, ai có thể nghĩ đến lúc đó Mục Vân có loại thủ đoạn này.
- Khách khí, khách khí!
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Không biết lần này Lôi Kiệt công tử đến Vân Minh ta là có chuyện gì?
- Hiện tại Lôi Thần cốc ta bị đại quân Ma tộc vây khốn, lần này Lôi Kiệt đến đây là hi vọng Mục minh chủ có thể khẳng khái tương trợ, đương nhiên, nếu Tam Cực điện, Vũ Tiên Môn cùng nhau hiệp trợ, vậy Lôi Thần cốc ta sẽ vô cùng cảm kích, ngày sau nhất định tương báo.
Tranh thủ thời gian không hết, ngày sau nhất định tương báo những hư thoại này, Mục Vân trực tiếp bỏ qua.
Các thế lực lớn đều bởi vì lợi ích mà đến, nào có ân tình gì có thể nói.
- Tốt, ta cũng không dài dòng, yêu cầu của ta rất đơn giản, ta trợ giúp Lôi Thần cốc phá vỡ đại quân Ma tộc xâm lấn, nhưng Lôi Thần cốc cần đáp ứng ta một điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Trong Lôi Thần cốc có một lôi trì, hình như tên là Cửu Thiên Dẫn Lôi trì, ẩn chứa trong đó là Cửu Thiên Chân Lôi, yêu cầu của ta rất đơn giản, ta trợ giúp Lôi Thần cốc đánh lui đại quân Ma tộc, ta yêu cầu tiến vào cửu thiên Dẫn Lôi trì một lần.
- Cái gì?
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Lôi Kiệt hơi sững sờ, trợn mắt hốc mồm.
Liền điều kiện này?
Lôi Kiệt triệt để trợn tròn mắt.
- Mục minh chủ!
Lôi Kiệt chắp tay nói:
- Thực không dám giấu giếm, điều kiện này, ta có thể lập tức đáp ứng ngươi, nhưng ta phải khuyến cáo ngươi, cửu thiên Dẫn Lôi trì, qua nhiều năm như vậy, chỉ có lão tổ tông có thể tiến vào trong tu luyện, chúng ta ở ngoại vi ở lâu cũng chịu không được.
- Mà trong Cửu Thiên Dẫn Lôi trì này, trừ Cửu Thiên Chân Lôi vô cùng vô tận ra, quả nhiên là cái gì cũng không có.
Lão tử muốn chính là Cửu Thiên Chân Lôi!
Đáy lòng Mục Vân nói một câu, mặt ngoài lặng lẽ nói:
- Lôi Kiệt công tử yên tâm, ta chỉ cần cầu tiến vào trong Cửu Thiên Dẫn Lôi trì, còn về có thể có thu hoạch hay không, đương nhiên sẽ không liên quan đến Lôi Thần cốc.
Nhìn nụ cười tự tin của Mục Vân, Lôi Kiệt mặt ngoài bất động thanh sắc.
Nghĩ lấy được thành quả trong Cửu Thiên Dẫn Lôi trì?
Trăm ngàn năm qua, cũng chỉ có lão Cốc chủ hiện tại - Lôi Chấn Tử bằng dựa vào Cửu Thiên Dẫn Lôi trì, tu luyện Vạn Lôi Chân Quyết đại thành, trở thành bá chủ một phương trên Trung Châu đại lục, đến nay, chưa từng xuất hiện vị thứ hai.
Hắn chỉ có thể nói, Mục Vân thật là suy nghĩ nhiều.
Chỉ là lời này, hắn đương nhiên sẽ không nói.
Chỉ cần Mục Vân nguyện ý trợ giúp Lôi Thần cốc, vậy hắn có thể thu được hay không, cũng không quan hệ với Lôi Thần cốc.
Lúc này, Mục Vân mang theo Trương Tử Hào, Lâm Tiêu Thiên và tám vị cường giả Niết Bàn cảnh, lập tức chạy tới Lôi Thần cốc.
- Nhiều người như vậy...
Nhìn thấy Mục Vân chỉ mang theo mười người, Lôi Kiệt triệt để trợn tròn mắt.
- Hay là mời người của Vũ Tiên Môn giúp một chút!
Lôi Kiệt thử dò xét nói.
- Không cần!
Mục Vân tự tin nói:
- Người ở chỗ tinh, không ở chỗ nhiều, mười người chúng ta đủ rồi, mà Ma tộc cũng chỉ là xuất động chín vị Ma Tướng, mười người còn tính là khi dễ bọn hắn.
Khi dễ bọn hắn?
Đáy lòng Lôi Kiệt nhịn không được muốn thổ huyết.
Ai khi dễ ai còn không biết đâu!
Nhưng dù sao Mục Vân cũng là minh chủ Vân Minh, hắn cũng không thể nào yêu cầu Mục Vân làm gì, trước mắt chỉ có thể kỳ vọng Hắc Viêm Phích Lịch Đạn của Mục Vân có thể đưa đến thần uy.
Trở về tới Lôi Thần cốc, Mục Vân tuyệt không hộ tống Lôi Kiệt tiến vào trong Lôi Thần cốc.
- Lôi Kiệt công tử, ngươi trước quay về Lôi Thần cốc, nói cho Lôi lão gia tử, Mục Vân ta đến, khi nào các ngươi nghe được âm thanh bạo liệt thì trực tiếp giết ra là được rồi.
- Tốt!
- Chờ một chút, lần này có mấy vị Ma Vương ở ngoài Lôi Thần cốc, dẫn đầu đại quân?
- Bốn vị!
Lôi Kiệt chân thành nói:
- Mộng Yểm, Mị Ảnh, Hắc Nha, Long Câu bốn vị Ma Vương này, suất quân ngoài Lôi Thần cốc, mà về phần vị Ma sứ kia thì không biết người ở chỗ nào.
- Bốn người này đều cảnh giới Niết Bàn lục trọng, Mục minh chủ, ngươi xác định không có vấn đề chứ?
- Chỉ cần bạo tạc vang lên, các ngươi có thể kịp thời giết ra thì không có vấn đề!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
Mục Vân nghĩ rất đơn giản, mà trên thực tế, cũng đúng là đơn giản như vậy.
Trên người mang bao nhiêu viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn, chính Mục Vân cũng không thể đếm hết được.
Lôi Kiệt chắp tay, trực tiếp trở về trong Lôi Thần cốc.
Lần này Lôi Thần cốc bọn hắn mua từ trong tay Vân Minh chỉ là mấy ngàn viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn, dù sao, một viên mười vạn, nội tình của Lôi Thần cốc cũng không sánh bằng Thánh Đan tông, Tụ Tiên các, dùng một thiếu một, bọn hắn cũng không dám chủ quan.
Chỉ là hắn ngược lại rất chờ mong, Mục Vân đến cùng muốn làm gì!
- Trương Tử Hào, Lâm Tiêu Thiên, hai người các ngươi, phân biệt từ cánh tiến vào đại quân Ma tộc, nhớ lấy, hiện tại xung quanh ném ra trên dưới một trăm viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn, nhìn thấy Ma Tướng thì trực tiếp dẫn nổ Lôi Viêm Phích Lịch Đạn, nhìn thấy Ma Vương, trực tiếp chạy!
- Vâng!
- Y Chiêm Long, bảy người các ngươi, đi theo ta!
Mục Vân mỉm cười, nói:
- Lần này, để các ngươi đến chính là vì ném Phích Lịch Đạn ra ngoài, sử dụng tất cả vốn liếng ném ra ngoài, không cần phải để ý đến bất kỳ thứ gì!
- Tốt!
- Nhưng nhớ lấy một chút, gặp được Ma Vương thì lập tức bỏ chạy, hiện tại một chỗ bố trí ngàn viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn lại nói, coi như thủ đoạn bảo mệnh sau cùng.
- Vâng!
Vừa dứt lời, Mục Vân mỉm cười, bóng người triển khai, biến mất không thấy gì nữa.
Về phần hắn rốt cuộc muốn làm gì, tuyệt không nói rõ với mấy người.
Trời dần dần sáng tỏ, đại quân Ma tộc tụ tập ngoài Lôi Thần cốc.
Lần này, ba mươi vạn đại quân, phân biệt được bốn vị Ma Vương dẫn đầu, vây toàn bộ Lôi Thần cốc chật như nêm cối.
Trừ cường giả Thông Thần cảnh có thể lui tới ra, những người khác căn bản không thể ra vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận