Vô Thượng Thần Đế

Chương 456: Hải Đảo Trầm Luân

- Cho nên, lần này trong bảy mươi hai hòn đảo của Thiên Tà đảo, tất nhiên sẽ có xuất hiện thứ gì đó không tầm thường, bây giờ ngươi đang là thời khắc mấu chốt chú tạo Hồn Đàn, có lẽ có thể đi một lần.
- Vậy nếu như phong ấn bài trừ, địch nhân cường đại đi ra...
- Hiện tại Trung Châu đã đủ loạn, người tới càng nhiều càng tốt, đã loạn, vậy sẽ làm cho nó loạn hơn, chúng ta mới có thể đục nước béo cò.
- Tốt!
Thật ra, Mục Vân đại khái nhớ kỹ bốn phong ấn này thông hướng đến đâu.
Trong Ma Uyên là Ma tộc, trong Lôi Thần cốc và Trì Dao thánh địa, nếu hắn nhớ không lầm, hẳn là thông đến ba ngàn tiểu thế giới, mà vị trí của Thiên Tà đảo thì thông đến… Cốt Yêu nhất tộc!
Năm đó rời khỏi Trung Châu, tiện tay bày ra phong ấn, chỉ là vì để cho Trung Châu đạt được một thời gian giảm xóc, có thể từng bước phát triển, mà đồ hắn muốn bảo tồn... mới càng quan trọng nhất!
Hiện tại Vân Minh đúng là cần phát triển, mà hắn càng cần tăng lên thêm một bước, nếu như chỉ bằng vào khổ tu mỗi ngày, tiến bộ thực sự là quá chậm.
- Khoảng thời gian này, ngươi trước ngưng luyện ra tầng thứ tư Hồn Đàn đi, lần này chắc hẳn các thế lực lớn đều sẽ đi tới, dù sao có thiên hỏa và Cửu Thiên Chân Lôi xuất hiện, lần này cũng sẽ không nguyện ý buông tay.
- Ta hiểu rõ!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Yên tĩnh thời gian gần nửa năm, trên Trung Châu lại lần nữa xuất hiện ồn ào, chỉ là trong Phù Dư thành kia vẫn không ai dám can đảm tới gần.
Mà dần dần, càng ngày càng nhiều võ giả bắt đầu tới gần vị trí Thiên Tà đảo.
Cùng lúc đó, trong Thánh Đan tông.
Bọn người Quân Vô Tà, Thánh Vũ Dịch, Thánh Vũ Phong theo thứ tự ngồi xuống.
- Quân đảo chủ, lần này Thiên Tà đảo xảy ra việc này, ta thấy không bằng Thiên Tà đảo tạm thời đến ở Thánh Đan tông ta, hai đại thế lực chúng ta liên thủ, chớ nói Ma tộc, cho dù Vân gia, Lôi Thần cốc, chúng ta cũng không sợ hãi.
- Như thế rất tốt!
Quân Vô Tà cười nói:
- Thiên Tà đảo gặp vận rủi, nhận được thánh tông chủ thu lưu.
- Quân đảo chủ khách khí!
Thánh Vũ Dịch mở miệng cười nói:
- Lần này, trong Thiên Tà đảo không có bất ngờ gì xảy ra, hẳn là một chỗ phong ấn khác, phàm là phong ấn chi địa thì đều có thiên địa linh vật để người ta ao ước, lần này, quân đảo chủ thân là đảo chủ Thiên Tà đảo nhiều năm, linh vật nhất định là thuộc về ngài!
- Thánh tông chủ yên tâm, linh vật này, Quân mỗ ta nhất định sẽ không tham chiếm một mình, đến lúc đó nhất định sẽ cùng nhau chia sẻ với Thánh tông chủ.
- Ha ha, lần này, Thánh Vũ Phong sẽ hộ tống quân đảo chủ đi tới, thế lực lớn hai chúng ta liên thủ, ta xem ai có thể cướp đi.
- Như thế rất tốt!
Trên biển lớn sóng cả mãnh liệt, đại dương màu xanh lam mênh mông vô bờ làm người tâm thần thanh thản.
Mà giờ khắc này, một đội nhân mã đang tiến lên trên biển cả.
Người cầm đầu chính là Mục Vân.
Dưới chân ngưng tụ bốn tòa Hồn Đàn, tốc độ Mục Vân cực nhanh.
Theo sát Mục Vân chính là Vũ Tiên Môn Phủ Thiên cùng với mấy người khác, Vạn Quỷ lão nhân âm trầm đứng sau lưng Mục Vân, không nói một lời.
- Phủ Thiên tiên sinh, lần này bảy mươi hai hòn đảo đồng thời xuất hiện sụp đổ, không biết vũ môn chủ nói như thế nào?
- Mục minh chủ khách khí!
Phủ Thiên chắp tay nói:
- Bảy mươi hai hòn đảo này xuất hiện cũng là rất là kỳ diệu, có thể thấy được, chỗ sâu dưới đáy biển chính là một trận pháp, nếu không tích lũy mấy ngàn năm thì không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện hòn đảo.
Nghe vậy, Mục Vân nhẹ gật đầu.
Năm đó, hắn lưu lại ở đây đúng là bảy mươi hai Thiên Cương trận, thời gian trôi qua vạn năm, xem ra trận pháp đã bị tổn hại.
- Đã như vậy, xem ra vẫn cần phải tìm tòi dưới đáy sâu!
- Mọi việc đều do Mục minh chủ làm chủ.
Mục Vân nhẹ gật đầu, muốn mang theo mấy người xuống dưới.
Bá bá bá...
Mà ngay lúc này, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Phương xa, mấy bóng người phi tốc mà tới.
Người cầm đầu chính là Quân Vô Tà.
Nhìn thấy Mục Vân, Quân Vô Tà lập tức toàn thân tràn ngập sát khí.
Bên cạnh hắn, Thánh Vũ Phong cũng là sát khí tung hoành, nhìn Mục Vân.
- Quân Vô Tà, đã lâu không gặp!
Nhìn Quân Vô Tà, Mục Vân cười nói:
- Từ hơn bốn năm trước, gặp một lần ở Nam Vân Đế Quốc, hiện tại đã qua thời gian bốn, năm năm!
- Hừ, đã lâu không gặp, nhưng thấy đến ta, ngươi cũng đừng mong sống sót.
Quân Vô Tà cười lạnh một tiếng, muốn bước ra một bước.
- Muốn đánh nhau phải không? Đến đây!
Mục Vân tuyệt không động, thế nhưng Vạn Quỷ lão nhân sau lưng hắn lại tiến lên một bước, cười lạnh nói:
- Quân Vô Tà, lúc lão tử tung hoành tứ hải, ngươi tính là cái rắm.
Vạn Vô Sinh vừa dứt lời, dưới chân xuất hiện sáu tầng Hồn Đàn.
Niết Bàn cảnh lục trọng!
Nhìn thấy Vạn Quỷ lão nhân bày ra thực lực, Quân Vô Tà biến sắc.
- Ha ha, vừa đến nơi đây đã nhìn thấy các vị muốn sống mái với nhau, thật đúng là khó gặp đâu!
Một âm trầm vừa dứt, mấy chục bóng người phi tốc mà tới.
- Mạnh Nhất Phàm!
Lúc này, Mạnh Nhất Phàm mặt đỏ lên, trên mặt tràn đầy tự đắc thần sắc, dưới chân, bảy tầng Hồn Đàn giống như đang hiện lộ rõ ràng thực lực của hắn.
- Niết Bàn cảnh thất trọng!
Quân Vô Tà ngữ khí đắng chát.
Lúc trước, hắn và Mạnh Nhất Phàm đều là cảnh giới Niết Bàn lục trọng, nhưng bây giờ, Lục Ảnh huyết điện xuất hiện một vị Huyết Vương, phát triển không ngừng, Mạnh Nhất Phàm cũng càng tiến một bước, bước vào thất trọng.
Mà Thiên Tà đảo hắn lại bị gặp trắc trở, hòn đảo bị hủy.
Lúc này, hắn quả thật là hận thấu xương cường giả tuyệt thế năm đó, hết lần này tới lần khác lại thiết hạ phong ấn tại Thiên Tà đảo.
- Quân Vô Tà, nghe nói ngươi đầu nhập Thánh Đan tông? Thánh Vũ Dịch này tâm tư xảo trá, ngươi đầu nhập Thánh Đan tông quả thực là muốn chết, không bằng tới Lục Ảnh huyết điện ta, như thế nào?
Mạnh Nhất Phàm cười nói.
- Mạnh Nhất Phàm, chớ có cuồng vọng!
Thánh Vũ Phong quát:
- Lục Ảnh huyết điện ngươi đổi cái tên thì cho rằng là thế lực đệ nhất Trung Châu sao?
- Ồ? Vậy Thánh Đan tông ngươi dám xưng là thế lực đệ nhất Trung Châu sao?
Mạnh Nhất Phàm cười nhạo nói:
- Vân gia chính là thế gia mấy ngàn năm, không biết so với Thánh Đan tông ngươi mạnh nhiều ít, Trì Dao thánh địa càng là thánh địa ngàn năm, hai thế lực lớn này, ngươi có thể so sánh sao?
- Ngươi...
- Mạnh điện chủ, lời này của ngươi chính là đang trêu chọc cừu gia cho Vân gia ta!
Một tiếng cười ha ha vang lên, mấy chục bóng người từ xa mà tới gần.
Một người cầm đầu sắc mặt hòa ái, hai tay chắp sau lưng, chính là tộc trưởng Vân gia - Vân Thanh Phong.
- Vân Thanh Phong, Vân gia ngươi ẩn núp nhiều năm như vậy, không biết phát triển lớn mạnh đến mức nào, sao có thể nói là trêu chọc cừu gia cho ngươi được?
Âm thanh thanh lãnh vang lên, một bóng người lần nữa bay đến.
Nghe thấy lời này, thân thể Mục Vân run lên.
Làm sao lại gặp phải nàng ở đây!
Người nói chuyện chính là người của Trì Dao thánh địa - Trì Tân Nguyệt!
Một thân phận khác của người này chính là mẫu thân của Vương Tâm Nhã, đổi lại cách nói, chính là mẹ vợ của Mục Vân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận