Vô Thượng Thần Đế

Chương 467: Chém giết Mạnh Nhất Phàm (1)

- Huyết Ma Cuồng Ẩm!
Quát khẽ một tiếng, Mạnh Nhất Phàm mở ra năm ngón tay, âm thanh sàn sạt vang lên, thi thể đám người chết trên mặt đất dần dần bị rút khô.
Tinh huyết hoàn toàn lưu chuyển đến bên trong thân thể Mạnh Nhất Phàm.
Nhìn thấy Mạnh Nhất Phàm cử động lần này, Mục Vân đã hiểu.
Thủ đoạn Lục Ảnh huyết điện cực kì tương tự Cốt Yêu nhất tộc.
Chỉ có chiến tranh mới có thể để cho bọn hắn trưởng thành.
Lục Ảnh huyết điện dựa vào tiên huyết thu hoạch được lực lượng cường đại, mà Cốt Yêu nhất tộc thì dựa vào thi khí, dùng cốt khí bên trong thi khí đề thăng.
Bất luận là Cốt Yêu nhất tộc hay là Lục Ảnh huyết điện, nói cho cùng đều dùng máu thịt xương xương cốt người thành phân bón cho mình trưởng thành.
Đây là vì chỗ võ giả khinh thường.
Thân thể Mạnh Nhất Phàm bộc phát ra một cỗ khí tức huyết sát mãnh liệt, nhìn Mục Vân tràn ngập sát cơ.
- Ta khuyên ngươi vẫn bỏ bớt ham muốn đi.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Lục Ảnh huyết điện, ta càng rõ ràng hơn ngươi.
Bóng người lóe lên, Hắc Uyên Kiếm trong tay Mục Vân bộc phát kiếm mang, một kiếm đâm ra, kiếm khí nhấp nhô như gợn sóng chầm chậm tiến lên.
Thế nhưng kiếm khí kia nhìn rõ ràng chầm chậm tiến lên nhưng trong chớp mắt đã đến trước người Mạnh Nhất Phàm.
Tốc độ bực này để Mạnh Nhất Phàm sững sờ, chỉ là hắn dù sao cũng là cường giả Niết Bàn lục trọng cảnh giới, tốc độ ra tay càng nhanh đến cực hạn, vẫy tay một cái, kiếm khí tứ tán.
- Rất tốt sao!
Mục Vân trêu tức cười một tiếng, bóng người quỷ dị tiêu tán.
Trong chốc lát, xung quanh từng đạo tiếng kiếm reo vang, chỉ thấy từng đạo kiếm ảnh màu đen nhảy động quanh người Mạnh Nhất Phàm.
- Phá Nhất Kiếm Trảm!
Quát khẽ một tiếng, thân thể Mục Vân đột nhiên xuất hiện, kiếm thế lăng liệt, trực tiếp giết ra, âm thanh bá bá bá vang lên, kiếm khí tăng vọt, trong chốc lát, chín chín tám mươi mốt đạo kiếm khí lao thẳng đến Mạnh Nhất Phàm.
Ngay từ đầu, Mạnh Nhất Phàm nương tựa theo khí tức huyết sát, kiếm khí kia cách ngăn ở bên ngoài.
Thế nhưng dần dần, những kiếm khí kia lại là đột nhiên tăng nhanh, lực lượng đều không ngừng tăng lên.
Thay đổi bực này để Mạnh Nhất Phàm triệt để luống cuống.
- Còn có đây này!
Trong tay Mục Vân, phía trên Hắc Uyên Kiếm, Hỏa Long leo lên, khí tức cực nóng để Mạnh Nhất Phàm cảm thấy rất đau đầu.
Thế nhưng hắn tựa hồ không có cách ứng đối.
Cho dù Niết Bàn lục trọng cảnh giới, bất luận là về mặt sức mạnh, hay về tốc độ, phòng ngự, hắn nên là tồn tại Mục Vân không cách nào công kích tới mới đúng. Thế nhưng trên thực tế lại là, Mục Vân ép hắn không kịp thở.
Như vậy để đáy lòng Mạnh Nhất Phàm triệt để đánh mất một tia lý trí cuối cùng.
- Hỗn trướng, ta muốn giết ngươi.
Mạnh Nhất Phàm quát khẽ một tiếng, huyết quang trong thân thể phanh phanh nổ tung, đúng trong một khắc triệt để phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Thân thể của hắn, da thịt bắt đầu tràn ra, máu thịt be bét, cổ của hắn thế mà lần nữa mọc ra hai cái đầu, hai cái đầu một trái một phải, máu thịt be bét, rất khủng bố.
- Lại là tà thuật Lục Ảnh huyết điện.
Mục Vân chửi nhỏ một tiếng, nói:
- Mạnh Nhất Phàm, xem ra những năm nay, ngươi không có chú trọng tăng thực lực cùng tu vi của ngươi lên, ngược lại chú trọng đề thăng thủ đoạn của ngươi.
Phân thân thuật vạn năm trước của Lục Ảnh huyết điện, dùng cái gia để bản thân thành chỗ chứa cất giữ chuyển dời lực lượng người khác đến bên trong thân thể mình.
- Hắc hắc...
Mạnh Nhất Phàm âm trầm nói:
- Mục Vân, ngươi quả nhiên không giống bình thường, so với phụ thân ngươi, để người ta cảm thấy thiên phú tuyệt luân, chỉ có thể nhìn theo bóng lưng.
- Đáng tiếc ngươi không nên quên, phụ thân ngươi cũng bởi vì quá ngạo mạn, không sợ trời không sợ đất, cuối cùng trèo cao té đau không nói, bị lão già kia rút gân nhổ xương, trở thành một phế nhân, ngươi, cũng không ngoại lệ.
- Hả?
Nghe được Mạnh Nhất Phàm nói lời này, Mục Vân hơi sững sờ.
- Ngươi còn không biết sao?
Nhìn bộ dáng Mục Vân, Mạnh Nhất Phàm cười nhạo:
- Phụ thân ngươi năm đó đi tới từ Nam Vân Đế Quốc, bị Vân gia đệ nhất thiên tài lúc ấy - Vân Tâm Dao nhìn trúng, ngươi cho rằng bằng vào cái gì? Vân gia lúc ấy muốn thu phụ thân ngươi làm con rể, chỉ là thiên phú phụ thân ngươi ngạo nghễ, sau khi tiến vào Ma Uyên trở về, chẳng biết tại sao, lại bị tộc trưởng Vân gia Vân Phi Không trực tiếp huỷ bỏ tu vi, nương ngươi cũng bị Vân gia cấm đoán, điểm này, Lôi Chấn Tử và thánh nữ cùng với Vân gia thiếu tộc trưởng Vân Thanh Phong ngay lúc đó có lẽ rõ ràng, rốt cuộc là vì sao.
Oanh...
Nghe đến lời này, đáy lòng Mục Vân dần hiện ra cảm giác tức giận.
Vân gia!
Thế mà còn có việc như thế, mà hắn không biết.
- Chết đi!
Mà giờ khắc này, nhìn thấy Mục Vân đứng tại chỗ sững sờ, Mạnh Nhất Phàm cười lạnh một tiếng, bước ra một bước, chém tới Mục Vân.
Đầu một trái một phải trên bả vai hắn đột nhiên rời khỏi cổ, lao thẳng đến Mục Vân.
- Mục Vân, cẩn thận!
Thấy thế, Trì Tân Nguyệt đột nhiên kinh hô một tiếng.
- Sớm biết ngươi không có ý tốt.
Mục Vân cười lạnh, Hắc Uyên Kiếm trong tay đột nhiên rời tay, âm thanh lốp bốp vang lên, phía sau Hắc Uyên Kiếm, một đầu Lôi Long cùng Hỏa Long trực tiếp cắn xé mà ra.
Âm thanh răng rắc răng rắc vang vọng, Lôi Long cùng Hỏa Long trực tiếp bị hai cái đầu cắn xé, âm thanh phốc phốc phốc phốc vang lên, tiên huyết phốc phốc phốc phốc vẩy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận