Vô Thượng Thần Đế

Chương 477: Trì Dao thánh địa mời (2)

- Thánh nữ hi vọng ngươi có thể xuất thủ, trợ giúp Trì Dao thánh địa.
Trì Tân Nguyệt nghiêm mặt nói:
- Hiện tại, chỉ có ngươi có thể giải cứu Trì Dao thánh địa.
- Ta?
Mục Vân chỉ chỉ mình, có phần lúng túng nói:
- Nhạc mẫu, ngươi xem một chút tam đại phong ấn, phong ấn bên trong Ma Uyên, phong ấn Lôi Thần cốc, còn có phong ấn đáy biển Thiên Tà đảo, mỗi lần phá vỡ, đều sau khi ta đi vào, ngươi khẳng định muốn ta đi hỗ trợ?
- Đúng vậy, nương, Vân ca thích nhất gây phiền toái!
Vương Tâm Nhã khuyên.
- Hừ, thật sự là con gái lớn không dùng được, tiểu tử này là yêu gây phiền toái, thế nhưng cũng là người giải quyết phiền phức, hắn có thể gây, đương nhiên cũng có thể giải quyết, ngươi xem một chút Vân Minh hiện tại, không phải vững như thành đồng, ta nhìn toàn bộ Trung Châu đại lục, không có gì địa phương nào an ổn hơn so với Vân Minh các ngươi.
Trì Tân Nguyệt nhìn Vương Tâm Nhã, cả giận nói.
- Đã như vậy, ta sẽ bồi nhạc mẫu đi một lần.
- Lúc này mới đúng!
Trì Tân Nguyệt nhẹ gật đầu khen ngợi.
Hiện nay, bên trong Trì Dao thánh địa, Trì gia cùng Dao gia đúng là thủy hỏa bất dung, mà bên trong Trì gia cũng có người không phục tùng mệnh lệnh thánh nữ hiện tại, chuyện này, đúng là lửa sém lông mày.
- Vậy bây giờ đi thôi.
- Hiện tại?
- Đúng!
Bóng người Trì Tân Nguyệt triển khai, lập tức tiêu tán ở trong đại điện.
- Nói cho Mặc Dương, gần đây phải thật tốt kiểm tra mỗi một võ giả ra vào thành, phàm là người khả nghi, lập tức mời ra ngoài, nếu có người dám can đảm phản kháng, xuất thủ đánh giết, thời khắc phi thường, thủ đoạn phi thường, hiện tại bên trong Đông Vân thành, tuyệt đối không thể lẫn vào người của thế lực khác.
- Ừm!
Bàn giao một ít chuyện, Mục Vân lập tức rời đi.
Hiện tại bên trong Vân Minh, dựa vào chính là phòng ngự kiên cố, nếu bị những người khác lẫn vào, vậy thì tương đối nguy hiểm.
Các thế lực lớn lục đục với nhau, lại thêm Ma tộc, Cốt Yêu nhất tộc, người ba ngàn tiểu thế giới sắp đến, còn không biết sẽ phát sinh sự tình gì.
Không cần nửa ngày, Mục Vân cùng Trì Tân Nguyệt hai người đi tới bên trong Trì Dao thánh địa.
Trì Dao thánh địa, không hổ là thánh địa ngàn năm, từ xa nhìn lại, sơn thanh thủy tú, khắp nơi là chim hót hoa nở, một mảnh hài hòa điềm lành khí tượng.
Mà lại quan trọng nhất là, sau khi trải qua lần trước Ma tộc xâm lấn, bên trong thánh địa tuyệt không xuất hiện quá nhiều tổn hại, vẫn y vui vẻ phồn vinh như cũ.
Chỉ là Mục Vân lại biết, phía dưới vui vẻ phồn vinh này lại che giấu sát cơ.
- Dừng lại, người nào?!
Nhìn thấy hai bóng người xuất hiện bên ngoài Trì Dao thánh địa, hai tên đệ tử canh giữ ở lối vào thánh địa quát.
- Làm càn!
Trì Tân Nguyệt quát:
- Ta chính là thánh địa hộ pháp Trì Tân Nguyệt, mắt các ngươi mù sao? Vị này là Vân Minh minh chủ, chính là khách quý thánh nữ đại nhân mời tới, còn chưa cút sang một bên mở cửa.
- Khách quý? Vô luận là khách quý gì đều cần sau khi chúng ta bẩm báo mới có thể tiến vào, còn có ngươi, xuất ra lệnh bài thân phận của ngươi.
Phanh phanh...
Hai tiếng bành bành vang lên, hai người còn chưa nói hết lời đã bị Mục Vân phanh phanh đánh hai bàn tay ngất đi.
- Nói nhảm nhiều như vậy cùng bọn hắn làm gì?
Mục Vân phất phất tay:
- Hai người này là người Dao gia?
- Ừm, hiện tại Dao gia vụng trộm làm rất nhiều thủ đoạn nhỏ, rất nhiều nơi thay đổi người bọn hắn.
- Dù vậy cũng không thể, ta thân là Vân Minh minh chủ, có thể từ cửa lớn quang minh chính đại tiến vào đã không tệ, còn để bọn hắn cản ta?
Mục Vân vỗ vỗ tay, cười ha ha một tiếng nói, dậm chân mà vào.
Từ trong miệng Trì Tân Nguyệt, hắn xem như minh bạch, Trì Dao thánh địa hiện tại đã phân liệt.
Như nước với lửa dùng bốn chữ này để hình dung cũng không đủ.
- Hảo, ngươi cũng không nên quá làm càn, nơi này dù sao cũng là Trì Dao thánh địa, xuất thủ giáo huấn một chút là được.
Trì Tân Nguyệt dặn dò.
- Ta minh bạch!
Hai người kết bạn tiến vào bên trong Trì Dao thánh địa, nhìn xem sơn sơn thủy thủy, linh lực dư thừa phun trào, Mục Vân chỉ cảm thấy hô hấp đều trở nên thông thoáng, áp lực nhiều ngày qua, cũng chậm rãi tiêu tán.
- Ha ha... Vân Minh minh chủ là cái gì, kiêu ngạo thật lớn, dám xông thẳng thánh địa của ta, cho dù Thiên Vương lão tử đến, cũng nên giữ khuôn phép.
Chỉ là, hai người Mục Vân vừa mới bước vào đến bên trong thánh địa, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Tiếng quát rơi xuống, ba bóng người xuất hiện trước mặt hai người.
Phía trước là một thanh niên nam tử, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám, tóc buộc ở sau ót, tay cầm quạt lông, lộ ra cực kì phiêu trần.
Một trái một phải thì là tên nữ tử trẻ tuổi, trang điểm yêu mị đến cực điểm.
- Dao Không Dư, vị này là Vân Minh minh chủ Mục Vân, không phải ngươi không biết đó chứ?
- Cái gì?
Dao Không Dư thu hồi quạt lông, móc móc lỗ tai, cau mày nói:
- Ai? Vân Minh minh chủ? Vân Minh là cái gì, có thể bằng được Trì Dao thánh địa chúng ta sao?
- Trì Dao thánh địa ta đối mặt ba mươi vạn đại quân Ma tộc, chưa từng lui lại một bước, ngươi xem một chút Vân Minh cẩu thí gì kia, mấy ngàn đại quân Ma tộc đã để bọn hắn núp bên trong xác rùa đen không dám ra rồi.
Dao Không Dư cười lạnh:
- Lãnh tụ thế lực to như hạt vừng thế này cũng xứng tiến vào bên trong Trì Dao thánh địa ta, Trì Tân Nguyệt, ngươi xem Trì Dao thánh địa ta như địa phương nào rồi?
- Dao Không Dư, đừng tưởng rằng đại bá của ngươi là hộ pháp thánh địa, ta sẽ không dám trách phạt ngươi, vị này là cao thủ thánh nữ đại nhân mời tới, ngươi bất kính như thế, không để thánh nữ vào trong mắt sao?
- Thánh nữ?
Dao Không Dư khẽ nói:
- Tiền nhiệm thánh nữ đi về cõi tiên, bên trong Trì Dao thánh địa ta còn chưa đề cử thánh nữ một đời mới, kia chỉ là một người hầu thánh nữ, cũng bởi vì được thánh nữ chiếu cố thì có thể tiếp nhận vị trí thánh nữ.
- Trì Tân Nguyệt, ta thấy người nhà các người đều đã điên, nữ tử đó là thân phận bối cảnh gì, tất cả mọi người không biết, ngươi dám để cho nàng tiếp nhận chức vị thánh nữ? Vạn nhất là gian tế Ma tộc, hoặc là gian tế thế lực khác, ngươi nhận nổi trách nhiệm này sao?
Dao Không Dư chăm chú nhìn Mục Vân, không khách khí nói.
Trì Dao thánh địa có hơn ngàn năm nội tình, chỉ là một Vân Minh vừa mới quật khởi, chỗ nào có thể bằng được.
Cái gì Vân Minh minh chủ cẩu thí, chỉ bất quá là tiều phu sơn dã thôi.
- Nhạc mẫu, ngươi xác định lần này là thánh nữ mời Mục Vân ta đến à?
Mục Vân chắp tay một cái, cung kính nói với Trì Tân Nguyệt bên cạnh.
- Đương nhiên!
Trì Tân Nguyệt nghĩ rằng Mục Vân tức giận, muốn rời khỏi, vội vàng nói.
Cái tên này làm chuyện gì cũng không cân nhắc.
- Đúng vậy! Vậy thì tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận