Vô Thượng Thần Đế

Chương 502: Phá Rồi Lại Lập (1)

Trong lúc nhất thời, hô hấp toàn bộ võ giả phía trên chiến trường đều cảm giác trở nên ngưng đọng.
Uy áp cường đại để bọn hắn như muốn triệt để hôn mê.
- Chụp chết sâu kiến vô tri này đi, Ma Đế đại nhân!
Âm thanh Đại A Ma run rẩy, nhìn Mục Vân, giận không kềm được nói.
Nhìn thấy kia ma trảo xuất hiện trong nháy mắt, Mục Vân cười khổ một tiếng, lần nữa khoanh chân ngồi xuống.
Cái này, thật là xong!
MỘT kích Ma Đế cảnh giới Vũ Tiên cảnh, nếu như Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận có Thánh khí tồn tại, cos khả năng còn có thể gánh vác được, thế nhưng vẻn vẹn bằng vào mấy món Thiên khí, muốn tiếp tục chống đỡ, thực sự quá khó.
Hoặc là nói, căn bản không có khả năng.
Chỉ là từ bỏ, toàn bộ Đông Vân thành sẽ triệt để chôn vùi.
- Quả nhiên... Lúc này, đáy lòng ta mặc dù rất muốn chạy trốn chạy, thế nhưng thân thể lại thành thành thật thật ngồi xuống!
Thở dài một tiếng, hai mắt Mục Vân hơi đóng lại.
Trong lúc ngồi, hai đại thiên hỏa, Cửu Thiên Chân Lôi, Hắc Ngục Ngân Thủy, Thất Vũ thải điện, toàn bộ hội tụ vào một chỗ.
Không đi, vậy liền chiến!
- Vô tri ngu xuẩn, Ma Đế đại nhân Ma tộc ta đánh ra một kích, Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận nho nhỏ của ngươi căn bản không có cách tiếp nhận, ngươi cũng muốn chết.
- Chết thì chết thôi!
Mục Vân nhìn Đại A Ma, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười, nói:
- Đại A Ma, yên tâm, ngươi ngày sau, tuyệt đối chết càng thảm hơn ta.
- Miệng lưỡi lợi hại!
Nhìn Mục Vân, Đại A Ma hừ lạnh:
- Hôm nay là tử kỳ của ngươi, còn ta... Đương nhiên sẽ trở thành Ma Đế vạn cổ trường tồn!
- Nằm mơ!
- Ngươi...
nhìn Mục Vân kiệt ngạo bất tuần, bàn tay Đại A Ma vung vẩy, phẫn nộ quát:
- Ma Đế đại nhân, giáng lâm lửa giận của ngài, để nhân loại ti tiện hiểu rõ, ai mới là thiên chi kiêu tử chân chính!
- Nhân loại ti tiện...
Bên trong hư không, một đạo âm thanh khàn khàn như là trường tiễn đâm rách không khí, vang lên trong lòng mỗi người.
Âm thanh rầm rầm vang lên, trên không toàn bộ Đông Vân thành, lốp bốp tiếng nổ đùng đoàng nháy mắt vang lên, một bạch cốt ma trảo to lớn trong khoảnh khắc chụp xuống.
Trong chớp nhoáng này, tất cả mọi người cảm giác được, giống như là tận thế, vô hạn kiêng kị cùng sợ hãi tùy ý lan tràn.
- Vân nhi, đi, đi mau!
Nhìn bạch cốt ma trảo to lớn đánh xuống, Mục Thanh Vũ điên cuồng hô to, nhưng nghênh đón hắn chỉ có khuôn mặt Mục Vân đang mỉm cười.
Oanh... Ầm ầm...
Trong khoảnh khắc, toàn bộ phía trên Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận bị ma trảo xé rách mà xuống, âm thanh ầm ầm vang lên mỗi một nơi hẻo lánh tại Đông Vân thành.
Mặt đất rạn nứt từng khúc, vô số linh khí, từ trên mặt đất bay ra, phát ra tiếng nổ phanh phanh đùng đoàng, toàn bộ Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận trong nháy mắt này phá thành mảnh nhỏ.
Trong lúc nhất thời, Cổ Ngọc Long Tinh, Lạc Bích Kiếm, Thất Tinh Đấu Thiên Bàn cùng với mỗi một kiện địa khí, từng vái tản mát đến vị trí Mục Vân.
Chỉ là bóng người Mục Vân từ trên cao bên trong chậm rãi hạ xuống.
Nhưng mà giữa không trung, Mục Vân không biết từ nơi nào bộc phát ra lực lượng thế mà là ngạnh sinh sinh lăng không đứng ở chỗ, ổn định thân hình.
Cùng lúc đó, thiên khí, địa khí, huyền khí, phàm khí đếm không hết, toàn bộ phiêu phù ở quanh người Mục Vân.
Mà thất tầng hồn đàn dưới chân Mục Vân, phía trên mỗi một tầng đều phủ đầy từng khe hở, lốp bốp khe hở, như dây thường xuân bao phủ hồn đàn Mục Vân.
- Vân nhi!
Mục Thanh Vũ trừng to hai mắt, bỏ qua năm người Vũ Tiên Tử một bên, lập tức vọt tới.
Hắn làm hết thảy, chính là không muốn liên lụy Mục Vân, cho nên mới một mực mai danh ẩn tích, hai mươi năm qua, không ngừng phát triển tứ đại thế lực, trở thành một thanh kiếm sắc trực chỉ Vân Thăng Không.
Thế nhưng hiện nay, hắn vẫn còn kém một chút.
Hắn không nghĩ tới, Vân Thăng Không sẽ liên thủ cùng Ma tộc.
Cho dù là toàn bộ Trung Châu liên hợp lại, hắn cũng không sợ, thế nhưng Ma tộc gia nhập, một kích của cường giả Vũ Tiên cảnh lại để hắn không kịp chuẩn bị.
Hết thảy kế hoạch đều rất tốt, thế nhưng tại thời điểm đối mặt với nhi tử chịu ủy khuất từ nhỏ, hắn lại triệt để rối loạn.
- Lão cha ma quỷ, ta không chết, nhìn ngươi gấp gáp giống như hầu tử kìa!
Sắc mặt Mục Vân trắng bệch, mỉm cười, nói xong một câu, tiên huyết thuận khóe miệng chảy xuống.
- Ngậm miệng, thằng ranh con!
Trong ánh mắt Mục Thanh Vũ lấp lóe nước mắt, nhìn Mục Vân, quát lớn:
- Tiểu tử ngươi, trung thực đợi đó!
Mục Thanh Vũ quát khẽ một tiếng, đứng ở trước mặt Mục Vân, nhìn mười vị siêu cấp cường giả tu vi cao hơn Niết Bàn cảnh, trong ánh mắt dạt dào sát cơ.
Phốc...
Mà giờ khắc này, nụ cười trên mặt Mục Vân biến mất, trong miệng oa oa phun ra tiên huyết, thậm chí ngay cả mảnh vụng nội tạng đều theo tiên huyết phun ra.
Thân thể hắn hiện nay bền bỉ, đủ để xưng khủng bố, thế nhưng phía dưới một kích của cường giả Vũ Tiên cảnh, đại trận vỡ vụn, hắn cùng đại trận tương liên, cũng triệt để sụp đổ.
Một màn hắn lo lắng nhất, chung quy vẫn phát sinh.
- Vân nhi...
- Không sao, lão cha ma quỷ, ta còn chết không được!
Mục Vân phất phất tay nói:
- Chỉ là đại trận này phá vỡ, Vân Minh, chỉ sợ là...
- Lúc nào, còn lo lắng cái này?
Mục Thanh Vũ khẽ quát một tiếng:
- Một hồi ta sẽ ngăn chặn mười người bọn hắn, ngươi bất cứ lúc nào rời đi, biết chưa? Rời khỏi Trung Châu, thẳng đến khi có thể báo thù thì trở lại.
- Nói đùa cái gì, ngươi thấy ta giống là loại người nằm gai nếm mật à?
- Ngươi...
- Đừng ngươi ngươi nữa, bọn hắn cũng không cho chúng ta thời gian nói nhảm.
Chép miệng, nhìn tứ đại Ma Hoàng cùng với bọn người Vân Thăng Không vây quanh, Mục Vân cười khổ nói.
Ánh mắt rơi vào trên người mười người kia, Mục Thanh Vũ sầm mặt lại, Ma Thiên Phiên bỗng nhiên xuất hiện, vô số ma khí lệ quỷ lăn lộn, trực tiếp bao phủ hắn cùng Mục Vân.
- Các vị, phụ tử Mục Thanh Vũ cường hãn, chúng ta cũng kiến thức được, tiếp theo, có phải nên diệt cỏ trừ tận gốc, nếu không, mười năm hai mươi năm sau, Trung Châu, nơi nào còn có chín đại thế lực.
Vân Thăng Không quát lớn, trên người mang theo vết thương do Tiểu Hắc lưu lại, quát lạnh:
- Hôm nay, tất phải giết!
- Đầu Mục Vân, ba huynh đệ chúng ta muốn lấy.
Ba người Tinh Hoài Ngọc bước ra một bước, nhìn Mục Vân, sát cơ dạt dào.
Lần này, môn chủ mệnh lệnh, một là tìm chí bảo Trung Châu, hai chính là chém giết Mục Vân.
Uy tín Thất Tinh môn, không thể bị mất.
- Kẻ này giao cho chúng ta!
Nhìn Mục Thanh Vũ, tứ đại Ma Hoàng trong lúc nhất thời bước ra, lạnh lùng nói.
- Cũng tính thêm ta một người!
Vân Thăng Không giờ phút này vội vàng bước ra một bước, nhìn Mục Thanh Vũ chằm chằm nói.
- Dù sao các ngươi chỉ cần giải quyết là được, nghiệt súc kia, ta cùng Vũ Tiên Tử hai người đến cuốn lấy, như thế nào, Vũ Tiên Tử?
Bạn cần đăng nhập để bình luận